Thứ Nữ Công Lược

Chương 312 : Ngày Sinh (thượng)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Aquarius8713

Từ trong phòng Thái phu nhân đi ra ngoài, thì ánh sao đã đầy trời. Từ Lệnh Khoan, Ngũ phu nhân ôm Hâm tỷ nhi đi hướng bắc, Thập Nhất Nương,

Từ Lệnh Nghi, Nhị phu nhân, Trinh tỷ nhi, Từ Tự Dụ, Từ Tự Giới mấy người chậm rãi đi tới sau vườn hoa.



Từ Lệnh Nghi cùng Từ Tự Dụ đi tuốt ở đằng trước, Nhị phu nhân cùng

Thập Nhất Nương sóng vai mà đi, Trinh tỷ nhi rơi ở phía sau mấy bước,

Nam Dũng nương tử ôm Từ Tự Giới đi theo phía sau Trinh tỷ nhi.



Nhị phu nhân đột nhiên quay đầu lại phân phó Nam Dũng nương tử: “Vừa

ăn cơm đi lại, sẽ giúp cho tiêu hóa. Ngươi đem Ngũ thiếu gia để dưới đất đi. Để cho hắn hoạt động đi.”



Từ Lệnh Nghi, Từ Tự Dụ, Trinh tỷ nhi đều nhìn về phía Nam Dũng nương tử một cái.



Nam Dũng nương tử lại nhìn về phía Thập Nhất Nương nhìn lại.



Thập Nhất Nương khẽ gật đầu.



Nam Dũng nương tử cười đáp “dạ”, đem Từ Tự Giới bỏ trên mặt đất.



Từ Tự Giới lập tức chạy tới bên cạnh Thập Nhất Nương túm quần của nàng.



Thập Nhất Nương cười dắt tay của bé.



Nhị phu nhân thấy Từ Tự Giới không nói tiếng nào ngoan ngoãn đi theo

bên cạnh Thập Nhất Nương, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Không

nghĩ tới đứa nhỏ này hiện tại trở nên ngoan ngoãn như vậy.”



Một bên Nam Dũng nương tử nghe liền mím môi cười cười.



Tứ phu nhân ở chỗ Ngũ thiếu gia xài rất nhiều thời gian mới miễn cưỡng giúp bé từ bỏ một chút thói xấu trước kia.



Thập Nhất Nương thì sờ sờ đầu Từ Tự Giới nói: “Chỉ cần ăn no, liền

rất ngoan.” Trong thanh âm có yêu thương mà chính nàng không có phát

hiện.



Nhị phu nhân gật đầu, thấp giọng cùng Thập Nhất Nương nói đến thọ yến của Thái phu nhân: “...... Định ra tới rồi sao?”



“Cũng là dựa theo lệ cũ năm trước. Chỉ đợi danh sách mở tiệc chiêu đãi quyết định xong có thể làm việc.”



“Danh sách mở tiệc chiêu đãi bây giờ còn không có quyết định sao? Có thể quá muộn hay không?”



“Hẳn là không thể nào.” Thập Nhất Nương cười nói: “Những chuyện khác

ta đều sắp xếp xong xuôi, sáng sớm ngày mai sẽ đem danh sách quyết định

ra, đưa thiệp, chuẩn bị món ăn, liên lạc đoàn kịch hát nhỏ, một buổi chiều là được.”



Nhị phu nhân nghe mặt lộ vẻ kinh ngạc.



Thập Nhất Nương giải thích: “Mở tiệc chiêu đãi những người đều ở Yên

kinh, lại không có mấy nhà, chuyện này chỉ cần một buổi chiều là có thể

làm thỏa đáng. Cửa hàng đưa đồ ăn cũng là nơi nổi danh ở Yên kinh, bọn

họ nếu như không có món ăn, những chỗ khác càng không có. Đến lúc đó
Thập Nhất Nương thấy nàng bất quá mười ba, bốn tuổi, lại đột nhiên nhắc tới: “Đi ra ngoài”, hơi có chút kỳ quái.



Nhạn Dung sắc mặt trở nên hồng: “Ta thuở nhỏ cùng biểu ca đã đính

hôn. Nói đến hai mươi tuổi sẽ xuất phủ.” Thật giống như đang giao đãi

cái gì.



Thập Nhất Nương tâm niệm vừa chuyển liền hiểu được. Nhìn mặt nàng mi thanh mục tú, cười nói: “Biểu ca của ngươi có ở trong phủ làm người hầu không?”



Nhạn Dung vội nói: “Biểu ca ta gọi Tào An, hiện giờ làm người hầu ở

trong khố phòng, là chân chạy cho quản sự chuyên quản các quà tặng lui

tới phủ.”



Thập Nhất Nương gật đầu: “Ta biết rồi.”



Nhạn Dung đáy mắt liền hiện lên một tia mừng thầm.



Thập Nhất Nương nhìn ở trong mắt, nhớ tới Tân Cúc, kêu Trúc Hương tới hỏi: “...... Biết nàng đang làm gì không?”



Trúc Hương cười nói: “Ngày ngày ở nhà thiêu thùa may vá.”



Thập Nhất Nương oán trách nói: “Cũng không tới thăm ta một chút.”



Trúc Hương không khỏi che miệng cười: “Phu nhân bận rộn như vậy, Tân Cúc tỷ tỷ cho dù tới chỗ cũng không có gặp phu nhân.”



Thập Nhất Nương liền nói: “Nhanh lên một chút đến tháng sáu là tốt

rồi, trong nhà lại có thể khôi phục bộ dạng ngay ngắn rõ ràng như cũ

rồi.” Sau đó để cho Nhạn Dung đem sợi tơ hai ngày trước để cho quản sự

ngoại viện mua về đưa cho Trúc Hương: “...... Cũng là quan tạo,

mặc dù so ra kém với Thải thêu phường cùng Lăng Tiên các, nhưng thêu ra

tới so với bình thường đều sáng rõ. Nàng hiện tại đang quan hệ cùng

người cửa hàng thêu thùa khác, không khỏi bị chén ép chút ít, nên phải

bỏ thêm thời gian một chút.”



Nhạn Dung thế mới biết, thì ra là bao sợi tơ này là Thập Nhất Nương chuyên mua cho Tân Cúc.



“Vừa lúc, mượn danh tiếng phu nhân đi tới chỗ Tân Cúc tỷ tỷ ăn nhờ

một bữa cơm.” Trúc Hương cười ứng thuận, cầm lấy sợi tơ đi tới chỗ của

Tân Cúc.



Có tiểu nha hoàn đi vào bẩm: “Phu nhân, Uông ma ma của khố phòng quản khí cụ tới.”



Thập Nhất Nương đi Thủy Tạ.



“Phu nhân.” Uông ma ma vừa nhìn thấy nàng liền cúi thấp người: “Ngài

ngày hôm qua phân phó tìm đồ trang trí sơn đen chạm khắc hoa mẫu đơn,

nhất thời tìm không được, ta thấy trong khố phòng có cái khung trang trí làm bằng ngà voi khắc hoa thược dược cũng sơn đen so với khung

trang trí sơn đen chạm khắc hoa mẫu đơn không xê xích bao nhiêu. Nếu

không, tạm thời trước dùng khung trang trí làm bằng ngà voi khắc hoa

thược dược kia, chờ qua thọ yến của Thái phu nhân chúng ta sẽ tìm tiếp?”