Thứ Nữ Công Lược

Chương 328 : Cập Kê (trung)

Ngày đăng: 17:19 30/04/20


Edit: Aquarius87

Beta: Tiểu Tuyền

Đến tháng năm đầu năm ngày đó, Thập Nhất Nương rốt cục hiểu Khương gia bởi vì cái gì mà chỉ là “Nghe được tiếng gió”.



Thái phu nhân mời Hoàng phu nhân của Vĩnh Xương hầu, Đường phu nhân

của Trung Sơn hầu, Cam phu nhân của Trung cần bá phủ, Lâm phu nhân của

Uy Bắc hầu...... Thậm chí phu nhân của thế tử Trấn Nam Hầu cũng đến —— Phu nhân Trấn Nam Hầu đã bệnh qua đời, trong nhà lớn nhỏ sự vụ hiện

tại cũng đều do vị thế tử phu nhân hàng năm bị bệnh ở trên giường này

chủ trì. Nhưng không có mời phu nhân của Lương các lão, Trần các lão.



Nói cách khác, công khanh gia chủ ở Yên kinh cơ hồ đều đến đông đủ, nhưng nữ quyến nhà quan một người cũng không mời.



Thái phu nhân vuốt đầu của nàng nói: “Hôm nay là những ngày an nhàn

của ngươi. Những người xem náo nhiệt kia, chúng ta sẽ mời. Chỉ xin những người kia thật lòng đến chúc mừng ngươi.”



Thập Nhất Nương giờ phút này đang mặc quần áo màu xanh nhạt ngồi ở trên giường La Hán, trong sảnh nhỏ phía đông, sau chính sảnh của Vĩnh Bình Hầu.



Sáng sớm nàng liền rời giường rửa mặt, tắm rửa, đổi áo màu xanh và

váy trắng đều là tơ lụa hàng châu, được Đỗ ma ma phụng bồi ngồi ở chỗ

này, chờ đến chính thần sẽ bắt đầu lễ cập kê.



Thập Nhất Nương cười gật đầu.



Có tiểu nha hoàn đi vào bẩm: “Trịnh thái quân đến!”



“Ngươi trước ngồi một lát, lễ cập kê lập tức sẽ bắt đầu.” Thái phu nhân căn dặn nàng mấy câu, thì đứng dậy đi đón khách.



Thập Nhất Nương từ trong ống tay áo lấy ra đồng hồ quả quýt nhìn một chút.



Cách đầu giờ thìn còn kém một khắc đồng hồ.



Hổ Phách đã giúp Thập Nhất Nương sửa sang lại áo, liền thấp giọng thì thầm nói: “Không biết Thái phu nhân mời người nào làm người trợ giúp

đây? Ngày đó còn hỏi tới bệnh tình của tứ cô nương.”



Lễ cập kê cần một nữ trưởng bối có tài đức làm Chính Tân, đến lúc đó cần một người cài trăm cài tóc cho người cặp kê, sau đó cần một đứng ra tổ

chức, bày mâm bàn cho người cặp kê, cuối cùng là cần người chịu trách

nhiệm phụ giúp, hiệp trợ Chính Tân hành lễ, người này bình thường là bạn tốt hoặc chị em gái của người cập kê. Thái phu nhân nếu mời toàn bộ

đương gia chủ mẫu của những nhà công khanh, vậy thân phận người giúp đỡ

tự nhiên là càng cao càng tốt. Nàng ở Yên kinh mặc dù biết rất nhiều

người, nhưng được xưng tụng bạn tốt...... Thật đúng là tìm không

ra. Về phần tỷ muội, ngũ nương gả cho cử nhân, thập nhị nương thì làm

mai cho một chi của Trấn Nam hầu, chỉ có tứ nương, vị hôn phu là Thám

Hoa Lang, lại là cận thần thiên tử, nhưng hết lần này tới lần khác thân

thể của lại nàng không tốt. Thật giống như không quá thích hợp.



Thập Nhất Nương cũng không nghĩ ra được Thái phu nhân sẽ mời ai tới làm người phụ giúp cho mình.



Hai người đang nói chuyện, thì phía ngoài vang lên một trận ồn ào,

xen lẫn tiếng cười nói nhiệt tình. Sảnh này mặc dù gọi là tiểu sảnh,

nhưng trên thực tế cũng có năm gian, các nàng ngồi ở phía đông gian,

cách quá xa, nghe không rõ.



“Không biết là ai tới?” Hổ Phách thấp giọng nói: “Mà náo nhiệt như vậy.”




Thập Nhất Nương liền nói cám ơn rồi hướng Ngũ phu nhân đứng một bên cầm cái khay.



Ngũ phu nhân đầu lông mày chau lên, nhìn Cam phu nhân một cái, cười nói: “Nương để cho ta giúp đỡ làm người chủ trì.”



Mặc dù là xem ở trên mặt mũi của Thái phu nhân, Thập Nhất Nương giống nhau đều cảm tạ.



Có thể ở đại cục trước mặt giữ vững phong độ, đã là khó được.



Nàng ấy mỉm cười gật đầu với nàng. Sau đó theo Cam phu nhân đi chính sảnh hành lễ với Thái phu nhân.



Đây là trâm cài tóc thêm vào sau lễ bái lần đầu tiên, tỏ vẻ cảm động và nhớ nhung công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ.



Bên trái vị trí ghế thái sư đầu não ngồi La Đại phu nhân, Thái phu nhân ngồi ở bên phải ghế thái sư thứ hai.



“Mẫu thân của ngươi thân thể khó chịu.” Thái phu nhân cười nói, “Trưởng tẩu như mẹ, liền để đại tẩu của ngươi thay thế đi.”



Thập Nhất Nương đáp: “Dạ”, quỳ đi xuống dập đầu. Sau đó mặt ngó chỗ

ngồi hướng Đông ngồi thẳng, cử hành nghi thức thứ hai cùng nghi thức ba. Cuối cùng là đổi váy đỏ thẫm đáy thêu hoa màu lam xen lẫn hoa văn đồng

tiền chỉ kim tuyến vàng, tính luôn phía dưới vạt áo, thì có hai mươi bốn đóa hoa tịnh lam, sau đó nàng ung dung đi ra ngoài cùng mọi người hành lễ, hoàn thành lễ cập kê.



“Lại lớn thêm một tuổi!” Hoàng phu nhân nhìn nàng cười ha hả.



Thập Nhất Nương cười nói tạ ơn.



“Chúng ta cũng muốn hồi cung phục mệnh.” Lôi công công đứng dậy muốn cáo từ.



Phúc Thành công chúa lại cười nói: “Ta lại muốn quấy rầy một phen.”



“Cầu cũng không được, cầu cũng không được.” Thái phu nhân cười nói,

sau đó cùng Thập Nhất Nương đưa Lôi công công đến cửa lớn, lúc này mới

mời các vị phu nhân đến nội viện khách sảnh bên cạnh Điểm Xuân đường

ngồi xuống.



Đỗ ma ma đã sớm sắp xếp xong xuôi tiệc rượu, còn ở trong khách sảnh sắp xếp một sân khấu kịch nho nhỏ.



“Cái này thú vị.” Phúc Thành công chúa chỉ vào sân hí kịch nhỏ cười

nói, hỏi Ngũ phu nhân: “Cái này là chủ ý của tiểu tử kia nhà các ngươi?”



Ngũ phu nhân cười dìu dắt Phúc Thành công chúa: “Chuyện gì đều chạy không khỏi con mắt của ngài.”



Phúc Thành công chúa gật đầu, nhìn Thập Nhất Nương, lại nhìn lại Ngũ

phu nhân, rồi quay đầu nói với Thái phu nhân: “Bà thật là có nhiều phúc

khí!”



Là nhìn chị em dâu các nàng hòa thuận sao?



Thái phu nhân cười gật đầu.



Thập Nhất Nương cảm giác có ánh mắt vẫn dừng lại ở trên người chính mình.



Nàng nghiêng đầu đi, nhìn thấy Kiều phu nhân đang dung đôi mắt trong trẻo mờ mịt nhìn mình.