Thứ Nữ Công Lược
Chương 330 : Gặp Lại (thượng)
Ngày đăng: 17:19 30/04/20
Edit: Aquarius87
Beta: Tiểu Tuyền
Thập Nhất Nương nghe thấy có chút ngoài ý muốn.
Nàng tính toán, Từ Lệnh Nghi lần này đi Chương Khâu, chuyện làm nếu
như thuận lợi cũng phải chừng mười ngày. Ngay cả hắn có thể nghĩ biện
pháp gấp trở về, đó cũng là chuyện buổi tối, nhưng không có nghĩ đến xế
chiều hắn đã đến.
Lâm đại phu nhân thì lại là mừng rỡ: “Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo
liền đến. Này thật đúng là đúng lúc.” Vừa cười cầm lấy tay của Thập Nhất Nương nói: “Ta đây sẽ chờ tin tức tốt của ngươi.”
Nàng vừa dứt lời, chỉ nghe thấy bên ngoài cửa thuỳ hoa vang một tiếng.
Hai người không hẹn mà cùng nhìn lại ngoài cửa trước.
Chỉ thấy Từ Lệnh Nghi mặc áo dài màu lam vải thô hơi cũ không mới
cưỡi con tuấn mã màu đỏ thẫm, chậm rãi dừng ở trước cửa thuỳ hoa. Phía
sau hắn còn đi theo một chiếc xe thanh duy đính ngọc lưu ly bảy màu hết
sức hoa lệ trên mui xe cùng một chiếc xe ngựa lôi kéo hòm xiểng.
Thập Nhất Nương hơi có chút giật mình.
Đem xe dừng ở trước cửa thuỳ hoa, tự nhiên là nữ quyến. Mà đại tộc
nhà cao cửa rộng, chú ý đoan trang túc mục, là quyết sẽ không dùng đường hoàng ngồi như vậy, người trong xe này......
Mày liễu của nàng khẽ nhíu, nhìn thấy Từ Lệnh Nghi tung mình xuống ngựa.
“Thập Nhất Nương......” Hắn rất là kinh ngạc, vừa muốn nói gì,
đảo mắt nhìn thấy Lâm đại phu nhân đứng ở một bên, đáy mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc: “Lâm đại phu nhân?”
“Hầu gia đã trở lại!” Thập Nhất Nương cười nửa ngồi hơi hơi phúc thân nói: “Lâm đại phu nhân là tới tham gia lễ cập kê của thiếp thân.”
Mà ánh mắt Lâm đại phu nhân đã sớm từ trên mui xe thanh duy và xe
ngựa kia rơi xuống người Thập Nhất Nương, lại từ trên người Thập Nhất
Nương rơi vào trên người Từ Lệnh Nghi. Thấy thế lập tức giải thích: “Ta
đang muốn đi.” Rồi hướng Thập Nhất Nương nói: “Lúc này đã không còn sớm, ngươi cũng bận rộn một ngày, ta ngày khác lại đến quý phủ bái phỏng.”
Sau đó khom gối hành lễ, từ giã với Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương.
Xe ngựa của Lâm gia ngay từ lúc đầu đã chờ ở một bên, một bà tử vội vàng thả ghế nhỏ xuống bên cạnh xe.
Thập Nhất Nương vừa khách khí nói, liền đưa Lâm đại phu nhân đến bên cạnh xe ngựa.
“Thập Nhất Nương!” Có người gọi tên của nàng.
Lâm đại phu nhân cùng Thập Nhất Nương ngạc nhiên theo tiếng nhìn lại.
Đã nhìn thấy rèm mui xe thanh duy dừng ở phía sau thoáng một cái, lộ ra một khuôn mặt quyên lệ xinh đẹp tuyệt trần.
Lâm đại phu nhân trong lòng lộp bộp hạ xuống, Thập Nhất Nương ở bên cạnh lại vui mừng hô một tiếng:”Thất tỷ”.
Rèm trên mui xe thanh suy đã bị bà tử theo xe vén lên, bên trong xe
ngựa cô gái ăn mặc hoa mỹ dị thường đang che miệng cười: “Ngươi không có bị giật mình sao?”
Nghịch ngợm như vậy, không phải là Thất Nương đến từ Sơn Đông còn có ai?
Từ Lệnh Nghi ngồi ở đối diện với Thập Nhất Nương, so sánh với nàng rõ ràng tình huống hơn, lúc cây trâm muốn trợt xuống, hắn đẩy ra kháng bàn trước mặt thuận thế bổ nhào về phía trước, một tay đã chộp lấy cây trâm ở trong tay. Đợi lúc Thập Nhất Nương kêu to, hai người đã là mặt đối
với mặt, miệng hướng về phía miệng đụng ngã ở trên giường gạch.
Vạt áo đỏ thẫm thêu tịnh hoa màu lam viền chỉ tơ vàng diễm lệ hoa mỹ, phối hợp với gương mặt trắng trong thuần khiết như hoa lê, có loại thuần trắng mỹ lệ, khiến cho tim của hắn đập thình thịch.
“Kêu lại một tiếng!” Hắn chậm rãi đem mặt vùi vào trong tóc đen tản
ra mùi hoa hồng nhàn nhạt của nàng, cúi đầu giọng nói không khỏi mang
theo hấp dẫn: “Lại gọi một tiếng Từ Lệnh Nghi!”
Thập Nhất Nương sửng sốt, sau đó mặt hồng lên.
Nàng chỉ ở dưới một tình huống gọi hắn Từ Lệnh Nghi......
Bên tai tiếng hít thở càng ngày càng nặng, vành tai bị cẩn thận ngậm
tại trong miệng, bàn tay to ấm áp xoa lưng của nàng...... Cảm giác
tê tê dại dại liền dọc theo sống lưng chung quanh lẻn ra.
Nàng hít vào một ngụm khí lạnh.
Đẩy hắn: “...... Hôm nay là cập kê của ta...... Còn có Thất Nương...... Là tiết Đoan Ngọ...... Nương nói muốn cùng nhau
ăn cơm......”
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt lóe sáng như sao nhìn nàng, sau đó từ từ cúi người...... Muốn hôn môi của nàng.
Thập Nhất Nương nghiêng đầu đi.
Từ Lệnh Nghi ngẩn ra.
Phía ngoài truyền đến thanh âm của Lâm Ba: “Hầu gia, Lục Vân nói, Thất di đã rửa mặt xong. Hỏi phu nhân lúc nào đi qua?”
Như nghe đến lời nói của phật pháp, Thập Nhất Nương đẩy Từ Lệnh Nghi ra ngồi dậy.
“Ta lập tức tới ngay!”
Lại bị Từ Lệnh Nghi vượt qua ôm lấy thắt lưng.
“Hầu gia......” Thập Nhất Nương có chút giận trách.
“Ngồi xuống.” Thanh âm của Từ Lệnh Nghi không cao không thấp, ôn hòa thuần hậu, “Ta giúp nàng đem cây trâm cài lại.”
* * * * * *
Thái phu nhân nhìn thấy Thất Nương rất là cao hứng, lôi kéo tay của nàng trên dưới đánh giá: “Thật là xinh đẹp.”
Thất Nương cười đến ngọt như mật đường: “Đó là bởi vì ta cùng Thập Nhất muội đều gả được tốt. Cho nên càng ngày càng đẹp.”
“Ôi!” Thái phu nhân cười đến ánh mắt híp lại thành trăng rằm phát sáng: “Thất di thật là biết nói chuyện.”
“Thái phu nhân gọi ta Thất Nương đi!” Thất Nương cười dài nói, “Đây
là mẫu thân của ta nói. Nói con gái số mệnh giống như hạt giống của rau, rơi vào người trong sạch liền lớn lên tốt, rơi vào người không tốt liền lớn không tốt. Người khác không biết, ta là biết đến. Thập Nhất muội từ trước là vừa gầy vừa yếu hiện tại lớn lên vừa trắng lại cao. Chẳng phải chính là ứng câu nói này sao.”
Thái phu nhân cười lớn hơn.