Thứ Nữ Công Lược

Chương 337 : Xuyến Môn (trung)

Ngày đăng: 17:19 30/04/20


Edit: Trang Delfosse

Beta: Tiểu Tuyền

Ăn xong cơm trưa, Thập Nhất Nương để cho Tống ma ma đưa Thất Nương về phòng khách ngày hôm qua Chu An Bình nghỉ ngơi: “...... Tỷ phu

ngày đêm đi gấp, chỉ dẫn theo hai hộ vệ. Bên cạnh thiếu người rửa mặt,

chỉ sợ không còn bộ dáng. Thất tỷ sớm đi qua giúp tỷ phu dọn dẹp một

chút cũng tốt.”



Trước mặt nhiều người như vậy, nàng không có nói Hương Vân.



Thất Nương thông tuệ cơ mẫn, lúc trước chẳng qua là bị chuyện không

có hài tử phập phồng không yên, mọi chuyện đều nhìn không vừa mắt, càng

chưa nói tới tự suy nghĩ sâu. Hiện tại được nghe lời Chu An Bình nói…,

tảng đá treo trong tâm rơi xuống, một chút chuyện bình thường không đáng kể cũng xông lên đầu. Nàng cười gật đầu, đứng dậy hướng Thái phu nhân

từ giả: “...... Hầu gia đem Tùng Hương quán đưa cho chúng ta, trước khi chúng ta mua được phòng ốc chỉ sợ cũng sẽ ở chỗ đó. Chờ thu thập

xong, mời Thái phu nhân, Ngũ phu nhân cùng mấy vị chất nhi, cháu gái,

cùng tỷ nhi đi qua ngồi một chút.”



Vợ chồng hòa hảo, tự nhiên có cảnh tượng kiều diễm. Thái phu nhân là

người thông thấu. Nhìn Thất tỷ ra cửa, phân phó Thập Nhất Nương chiếu

cố, lúc này mới để Ngũ phu nhân dìu trở về nhà.



Thất Nương chu miệng: “Hương Vân ta sẽ không giữ lại. Ngươi thấy nên làm sao cho tốt bây giờ?”



Đây là chuyện của nhà nàng, Thập Nhất Nương không tiện nhúng tay.

Nhưng nàng vừa nghĩ tới Hương Vân vừa quỳ vừa khóc, thì có chút đồng ý

quyết định Thất Nương. Nếu như là vô ý, thì làm việc hoàn toàn không có

tính toán, lại là thiếp thân nha hoàn, sau này Chu An Bình cùng Thất

Nương có mâu thuẫn gì, nàng không chỉ có không có năng lực khuyên giải,

chỉ sợ còn có thể thêm phong ba. Nếu như là cố ý, vậy thì càng không có

cái gì để nói.



Nàng hàm súc nói: “Chuyện này, ngươi vẫn là cùng tỷ phu thương lượng làm như thế nào chứ?”



Điểm tự tin này Thất Nương vẫn có. Nàng sáng lạn cười nói: “Tỷ phu

ngươi cần gì thương lượng? Ta chỉ là không có an bày chỗ của nàng. Cũng không thể ở trong phủ ngươi đem người đuổi! Thái phu nhân biết còn

tưởng rằng ta không dung được người. Không duyên cớ tổn hại danh tiếng

ngươi.” Vừa nói, ánh mắt của nàng sáng ngời, nói: “Tứ tỷ không phải là

bệnh sao? Chỗ nàng tự nhiên là càng nhiều người hầu hạ càng tốt. Ta hôm

nay ở chỗ ngươi, dù sao cũng là tạm trú. Người mang nhiều cũng không

tiện. Không bằng đưa nàng đi chỗ Tứ tỷ. Người khác nghe, cũng nói không

ra cái gì không phải.”



Hơn nữa Di Thanh là dựa vào nhạc gia giúp đỡ mới có thể an tâm đi học thi đậu Tham Hoa Lang. Nhị thái thái có đôi khi nhớ tới không khỏi có

chút đắc ý, nhưng Tứ Nương đối với trượng phu so với trước lại càng

cung kính. Có một lần còn khuyên Nhị thái thái: “Thi ân bất cầu báo. Có

một số việc, Nương hay là quên đi mới tốt.”



Nhị thái thái có nghe lọt hay không Thập Nhất Nương không biết, nhưng Thập Nhất Nương lại nghe lọt lời này nghe lọt. Thêm chuyện thấy Tứ


Thập Nhất Nương đem chuyện Thất Nương tới Yên kinh cần y nói cho Chu phu nhân, cũng bày tỏ nhờ nàng giúp đở tìm đại phu.



Chu phu nhân mở miệng nhanh chóng đáp ứng, rồi đứng dậy cáo từ trở về Hà Hoa Lý.



Từ Lệnh Nghi đã tỉnh, đang tựa vào đầu giường trầm tư. Nghe được động tĩnh ngẩng thì đầu lên: “Như thế nào? Đã nói rõ ràng!” Khóe miệng có

một nụ cười.



“Chúng ta đã nói cả!” Thập Nhất Nương thay quần áo, đem chuyện đi

phúc Thành công chúa phủ nói cho Từ Lệnh Nghi nghe, sau đó hầu hạ Từ

Lệnh Nghi đứng dậy, cùng đi chỗ Thái phu nhân dùng bữa tối.



Buổi tối trở lại mới vừa ngồi vững, Lâm Ba tới.



Hắn đem cho Từ Lệnh Nghi phong thư. Từ Lệnh Nghi nhìn xong thư trước

mặt Thập Nhất Nương đem lá thư này thiêu thành tro tàn, sau đó nói với

Thập Nhất Nương: “Ta có việc đi ra ngoài một chuyến, nếu như qua cuối

hợi vẫn chưa về, nàng ngủ trước đi!”



Nếu như vậy vẫn không thể nhìn ra sự tình nghiêm trọng, Thập Nhất Nương chính là chày gỗ rồi!



Nàng hỏi thẳng Từ Lệnh Nghi: “Đã xảy ra chuyện gì?” Nhìn tròng mắt trong trẻo như nước của nàng.



Mi mắt Từ Lệnh Nghi có chút đóng mở ra rất nhanh, phong khinh vân đạm nói một câu”Không có việc gì”, sau đó phân phó nàng sớm một chút nghỉ

ngơi, xoay người rời thủy tạ.



Thập Nhất Nương nghĩ không ra sự khác thường của hắn, trong lòng cảm

thấy không yên tĩnh, vừa lúc Văn di nương cùng Kiều Liên Phòng tới đây

vấn an. Nàng giữ Văn di nương nói chuyện.



Từ lần trước Văn di nương giúp Thập Nhất Nương tính sổ sau, Thập Nhất Nương cách ba năm ngày sẽ cho nàng tới giúp đỡ chút. Văn di nương suy

đoán Thập Nhất Nương là cùng với vài vị mama quản sự trong phủ đấu võ

đài, cho nên mới mượn sở trường của mình.



Người cầu tình như vậy ngu sao không bán.



Nàng người trước người sau đều giữ vững trầm mặc.



Kiều Liên Phòng sắc mặt hơi trầm xuống.



Mấy ngày nay Văn di nương thường tránh nàng một mình đến chỗ Thập

Nhất Nương, hơn nữa còn là lúc Từ Lệnh Nghi không có ở trong phủ......



Nàng nghĩ tới nguyên nhân Từ Lệnh Nghi không thích Văn di nương!



Sau đó mỉm cười khom gối hành lễ lui xuống.