Thứ Nữ Công Lược

Chương 343 : Đưa lễ dạm ngõ (Trung)

Ngày đăng: 17:19 30/04/20


Edit: Trang Delfosse

Beta: Tiểu Tuyền

Ngũ phu nhân đây là muốn đem chuyện lớn hóa nhỏ.



Từ Lệnh Nghi như thế nào mà không chịu.



Hắn vỗ vỗ bả vai Từ Lệnh Khoan, đối với Ngũ phu nhân nói: ” Về sau đừng lỗ mãng như vậy!”



Từ Lệnh Khoan liên tục gật đầu:” Sẽ không, sẽ không!”



Ngũ phu nhân nhẹ nhàng thở ra, lộ ra tươi cười.



Nhị phu nhân thấy vậy liền đứng lên:” Tất cả mọi người giải tán đi!

Cho Truân ca nhi nghỉ ngơi, uống xong hai thang thuốc an thần liền tốt!”



Nha hoàn, bà tử đi theo bên người mọi người nghe vậy đều lui xuống,

thái phu nhân lại ngồi xuống ghế con. Đám người Từ Lệnh Khoan cùng Ngũ

phu nhân tự nhiên cũng bị giữ lại theo. Liền thấy thái phu nhân kéo tay

nhỏ bé của Truân ca nhẹ giọng hỏi hắn:” Ngươi có nghĩ là ăn chút gì

không? Hay là, ta bảo Đỗ mama làm cho ngươi canh hạt sen long nhãn

uống?” Vẻ mặt lo lắng.



“Ta không có việc gì!” Truân ca thanh âm tinh tế,” Chính là muốn ngủ một chút!” Thần sắc mệt mỏi.



Thái phu nhân nghe xong vội nói: “Tốt, tốt, tốt. Ta không ầm ĩ ngươi. Ngươi ngủ một hồi đi!”



Truân ca nhắm mắt lại.



Thập Nhất Nương lại bưng chén trà xanh qua:” Truân ca nhi, dậy, súc miệng rồi lại ngủ.”



Truân ca nghe vậy lại mở to mắt, mặc cho Thập Nhất Nương kéo dậy giúp hắn xúc miệng, rồi một lần nữa nằm xuống.



Thập Nhất Nương giúp Truân ca nhi dịch góc chăn, rồi khuyên thái phu nhân: ” Ngài đi về trước nghỉ đi! Nơi này có ta trông rồi!”



Thái phu nhân suy nghĩ một lát, liền gật đầu:” Tốt lắm. Ta đi về trước. Nếu có việc gì, ngươi sai người đi bảo ta!”



Thập Nhất Nương đáp ứng, thái phu nhân mang theo Nhị phu nhân, Từ Lệnh Khoan, Ngũ phu nhân trở về nội viện.



Trong phòng chỉ để lại vợ chồng Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi đột nhiên thấp giọng nói:” Nàng nói xem, cái này có tính là một tràng ‘tai bay họa gió’ không?” Giọng điệu mang theo mấy phần

chờ mong. Tuy nói không tin phật không tin đạo, nhưng trong lòng rốt

cuộc vẫn là có chút không nỡ đi?



Thập Nhất Nương nói kín đáo: “Hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai. Truân ca nhi không có việc gì!”



Từ Lệnh Nghi gật đầu.



Ngự y thở hổi hiển chạy lại đây.
Mới sơn xong, sợ mọi người chịu không nổi. Để nửa tháng sau, là có thể

chuyển vào.”



Cửa viện sơn đen, hành lang uốn khúc, cột trụ, song cửa, đều sơn đen

lại một lần nữa. Tiến vào bên trong cửa có thêm một cái vách tường bình

phong, cửa nách đi thông phía chỗ Đông di nương biến thành bức tường

trắng.



Thập Nhất Nương rất kinh ngạc. Thấy Từ Lệnh Nghi đã vượt qua vách tường màu trắng. Nàng áp chế nghi hoặc trong lòng cùng đi lên.



Hai bên vách tường màu trắng là ba gian sương phòng, cũng là mới làm

thêm. Vốn là ba gian tiền sảnh cải tạo thành chính thính, còn ở hai bên

thêm nhĩ phòng. Mặt sau chính thính là nhà giữa. Hai bên sương phòng

cũng có thêm nhĩ phòng. Phía sau là tòa ngược bảy gian, ở phía tây có

một sương phòng ba gian, ở phía đông có một tiền sảnh. Công trình đa

phần là do Thập Nhất Nương suy nghĩ tuyển chọn, mà cái tiền sảnh thêm

kia……



” Đây là?”



” Không thể cứ mượn hoa thính của nương mãi.” Từ Lệnh Nghi thản nhiên nói,” Về sau ở trước chính thính này xử lý gia vụ đi!”



Thập Nhất Nương kinh ngạc đi vào tiền sảnh, thấy giữa đông tiểu viện cùng chính viện có một đường hẻm dài.



Sau lồng phòng, là chỗ nhóm nha hoàn ở. Cửa nách nguyên để cho nhóm

di nương ra vào, ở bên cạnh đại môn. Hiện tại, lại thiết lập ở sau lồng

phòng……



Thập Nhất Nương rất nhanh giúp Từ Tự Dụ chuẩn bị tốt hành trang. Nàng không biết Từ Lệnh Nghi giao phó như thế nào, nàng lén cấp Từ Tự Dụ một cái hà bao, bên trong năm tấm ngân phiếu hai mươi lượng: “…… Cất kỹ để

lúc cần thì dùng.”



Từ Tự Dụ sửng sờ ở nơi đó, sau một lúc lâu mới phản ứng lại. Đang

muốn nói cái gì, thì Văn Trúc đã cách bức rèm bẩm: “Tần di nương đến

đây!”



Hắn lại sửng sốt.



“Ngươi phải đi, nên ta cho di nương đến giúp ngươi thu thập đồ đạc!” Thập Nhất Nương nói xong, thì Hổ Phách đã vén bức rèm.



Bất quá là hơn tháng không thấy, Tần di nương giống như lâu không

thấy ánh mặt trời sáng lạn, tuy nước da vẫn trắng nõn mượt mà như trước, nhưng lại mất đi sức sống của ánh sáng.



Nàng khom đầu gối hành lễ với Thập Nhất Nương, thấp giọng kêu một tiếng ” Phu nhân”, thanh âm đã mang theo vài phần nghẹn ngào.



Thập Nhất Nương hơi gật đầu, mang theo nha hoàn hầu hạ bước nhanh rời khỏi Lệ Cảnh Hiên.



Khương thái thái ngày mùng bốn tháng sáu mang theo nữ nhi rời Yến Kinh. Đi theo, còn có nhóm Từ Tự Dụ.