Thứ Nữ Công Lược

Chương 346 : Rung chuyển (Trung)

Ngày đăng: 17:19 30/04/20


Edit: Trang tỷ

Thập Nhất Nương không chờ được Hổ Phách qua lại bẩm, đã trực tiếp thấy Từ Lệnh Nghi.



Hổ Phách đi theo sau hắn, tuy cực lực che dấu, nhưng cử chỉ vẫn là lộ ra vài phần khẩn trương.



Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm lấy làm kỳ quái, thái phu nhân lại nghĩ Hổ Phách là nha hoàn Thập Nhất Nương, nên không nghi ngờ, cười ha

ha tiếp đón đứa con:” Lại đây!” Rồi ra lệnh cho Ngụy Tử,” Phân phó nhóm

bà tử dọn cơm đi!”



Mọi người vây quanh thái phu nhân đi ăn cơm chiều.



Thập Nhất Nương cười khẽ cho những người khác đi trước, mình đừng ở cuối cùng.



Hổ Phách biết lòng của nàng, liền tiến lên hai bước, rất nhanh nói:

“Lúc ta đi đến Hoàng Thượng đang cùng Hầu Gia ở thư phòng thảo luận. Ta

bị cấm vệ quân ngăn đón ở sương phòng. Chỉ dám nói đi truyền cơm.”



Hoàng Thượng đột nhiên tới chơi, chẳng lẽ có liên quan đến lời Lí phu nhân nói?



Trong lòng Thập Nhất Nương kinh hãi, hướng tới Hổ Phách nắm mắm tay, thầm hít một hơi, lúc này mới cười đi đông sương phòng.



Trở lại phòng, nàng đứng ở trước kháng từ trên xuống dưới đánh giá Từ Lệnh Nghi đang uống trà.



Từ Lệnh Nghi nhìn thấy liền kỳ quái, suy nghĩ một chút, liền nói:”

Không có việc gì. Hoàng Thượng chính là nhất thời tâm huyết dâng trào

đến chỗ ta nhìn một cái. Nàng không cần lo lắng!” Một bộ dáng nhẹ bâng

quơ.



“Thiếp thân thật sự không lo lắng chuyện đó.” Thập Nhất Nương mỉm

cười nhìn Từ Lệnh Nghi,” Thiếp thân chính là cảm thấy Hầu Gia thập phần

bình thản. Ta như thế nào cũng không có nhìn ra, nguyên lai lúc Hầu Gia ở Sơn Đông từng gặp qua bọn cướp?”



Từ Lệnh Nghi sững sờ, sau một lúc lâu mới nói:” Nàng làm sao biết?”



Thập Nhất Nương liền đem chuyện Lí phu nhân tới chơi nói cho Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi càng nghe lông mày càng khóa chặt, cuối cùng trầm ngâm

nói:” Lí phu nhân tìm đến nàng, nhờ ta nói thêm cùng lương các lão, tiến cử lí tổng binh làm tổng binh Phúc Kiến?”



“Nghe khẩu khí Lí phu nhân, là ý tứ này!” Thập Nhất Nương châm chước nói.



Ngón tay cái Từ Lệnh Nghi ma sát trên miệng chung trà, sau một lúc lâu không có trả lời.



“Hầu Gia!” Thập Nhất Nương thấy ánh mắt hắn coi như ôn hòa, không khỏi thấp giọng nói,” Ngài lúc ấy thật sự gặp bọn cướp sao?”



Lời này thâm ý sâu sắc.


“Ngày mai giúp ta đi hỏi thăm, nhìn xem xảy ra chuyện gì?” Nhạn Dung

nói xong, lại lấy nửa điếu tiền đi ra,”Cho ngươi mua ăn vặt.” Ngày hôm

sau thừa dịp hầu hạ Thập Nhất Nương rửa mặt liền đem chuyện này nói với

Thập Nhất Nương.



Thập Nhất Nương trầm tư một hồi, nói:” Nếu Hầu Gia đi Bán Nguyệt

Phán, chỉ sợ là không hy vọng có người biết chuyện này. Mọi người không

nên nhắc lại.” Trong lòng lại tò mò rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thế nhưng khiến Từ Lệnh Nghi đi bán nguyệt phán.



Lúc ăn điểm tâm nàng gặp Từ Lệnh Nghi, hắn cũng không có nói cái gì,

Thập Nhất Nương làm bộ như không biết, đi chỗ thái phu nhân.



Nghe nói quyết định của hai người, thái phu nhân suy nghĩ một chút,

nhưng không có dị nghị gì, chỉ nói:” Gả cho người, chính là người của

nhà khác. Dù là ở Yến Kinh, cũng không dễ dàng trở về, huống chi Thương

Châu lui tới cũng chỉ mất ba ngày. Chuyện này, liền quyết định như vậy

đi!” Không biết là thuyết phục Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương, hay

vẫn là đang thuyết phục chính mình.



Thập Nhất Nương nói đợi Trinh tỷ nhi tròn mười sáu tuổi sẽ gả.



Thái phu nhân có chút kinh ngạc.



Thập Nhất Nương giải thích:” Bởi vì gả xa, cho nên muốn ở lâu với

nàng thêm mấy ngày nữa.” Trên thực tế là sợ Trinh tỷ nhi gả qua sớm, về

sau xảy ra chuyện sẽ không làm chủ được. Cũng lo lắng nàng sinh đẻ quá

sớm tổn hại thân thể hoặc là gặp chuyện khó sanh linh tinh.



“Cũng tốt.” Thái phu nhân nói,” Người trưởng thành gả đi, làm việc cũng ổn trọng chút.”



Sau đó Thập Nhất Nương đi chỗ Ngũ phu nhân, đem chuyện muốn kết thân cùng Lâm gia nói.



Ngũ phu nhân nghe xong cười nói:” Cũng là hai người không có duyên phận.”



Mặc kệ nàng là thật tâm hoặc là giả ý, tốt xấu cũng đã cho qua chuyện này.



Thập Nhất Nương buổi chiều đi chỗ Lâm Đại phu nhân.



Lâm Đại phu nhân nghe được tin chuẩn, liền thở nhẹ nhõm một hơi.



“Mấy ngày nay không ít người tìm mối cầu hôn cho Trọng Nhiên, Trọng

Nhiên không có hứng thú, cũng không lên tiếng. Ta đang lo lắng, may mắn

là ngươi đến rồi!”



“Đây là duyên phận a!” Thập Nhất Nương cười cùng Lâm Đại phu nhân hàn huyên, đề nghị điều kiện đợi Trinh tỷ nhi mười sáu tuổi mới gả.