Thứ Nữ Công Lược
Chương 359 : Hỉ phô(Trung)
Ngày đăng: 17:19 30/04/20
Edit: Trang Delfosse
Thập Nhất Nương thấy trong tay Kim Liên cùng Ngân Bình đều mang theo tay nải, thì chấn động: “Các ngươi muốn làm gì?”
Kim Liên cúi đầu không có trả lời, Ngân Bình lệ nóng quanh tròng: ”
Phu nhân, ngài đi xem đại phu nhân nhà chúng ta đi! Đại phu nhân nhà
chúng ta, từ ngày đó mang theo quốc công gia từ ngõ Cung Huyền trở về
liền bị bệnh. Hai ngày nay một giọt nước cũng chưa uống, bệnh càng thêm
trầm trọng. Mọi chuyện trong nhà đều do cha mẹ thân sinh của quốc công
gia nắm giữ. Đại phu nhân, không chỉ mặc kệ, còn để trước mặt cha mẹ
thân sinh quốc công gia đem chúng ta đuổi đi. Nói chúng ta là tỳ nữ La
gia, hiện tại nàng không cần, tự nhiên phải trả lại cho La gia. Cho
chúng ta tìm đến phu nhân, về sau sinh lão bệnh tử đều không liên quan
đến nàng.”
Trong lòng Thập Nhất Nương dần dần tức giận.
Thập Nương này chuyên làm việc không đầu không đuôi. Đem người đắc
lực bên người đều đuổi đi, nàng một người ở lại nơi đó, chẳng lẽ là muốn học Bồ Tát lấy thân nuôi hổ sao? Nàng còn tưởng rằng người khác thật sự không dám động đến nàng sao?
Nhóm nha hoàn hầu hạ trong phòng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy mặt
nàng lạnh như sương, mỗi người đều nơm nớp lo sợ, thở cũng không dám thở mạnh một chút.
Không khí lập tức tràn ngập khẩn trương.
Kim Bình vội vàng biện bạch: “Phu nhân, đại phu nhân nhà chúng ta,
không phải thật sự muốn đem chúng ta đuổi đi. Thật là không có biện
pháp.” Nàng nói xong, đôi mắt đỏ lên,”Cha mẹ thân sinh của Quốc công gia thừa dịp đại phu nhân, tinh thần không thoải mái, đem trong người nhà
thay đổi, đuổi đi, trong phủ ngoài phủ không có ai không chiếu theo ánh mắt bọn họ làm việc. Đại phu nhân, lấy cớ đem chúng ta đuổi đi, là vì
tránh cho cha mẹ thân sinh quốc công gia đánh chủ ý lên nhóm chúng ta!”
Thập Nhất Nương nghe lời này biết là có chuyện, đuổi đi hầu hạ trong
phòng, cẩn thận hỏi Kim Liên cùng Ngân Bình:” Rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
La gia trở về Dư Hàng, Thập Nương một cây không nên rừng. Theo như
lời các nàng tuy là sự thật, nhưng cũng chưa hẳn như bình thường muốn
Thập Nhất Nương xuất đầu giúp Thập Nương. Thấy Thập Nhất Nương nguyện ý
hỏi, cũng bất chấp mọi chuyện, toàn bộ nói hết.
“Đại phu nhân chúng ta, tuy mặt lạnh, nhưng tâm địa lại cực tốt. Ban
đầu lúc thế tử còn trên đời, đối xử với đại phu nhân có rất nhiều bắt
bẻ, có đôi khi ở bên ngoài gặp được chuyện không vui, uống hai chén
rượu, nhìn thấy mặt là đánh. Nghe nói mấy thông phòng lúc trước, chính
“Không phải.” Thập Nhất Nương xuống kháng hành lễ với Từ Lệnh Nghi,
kéo tiểu nha hoàn bưng trà cho hắn,”Chuyện hỉ phô thực thuận lợi. Giản
sư phó đang cùng người cửa hàng chào hỏi!”
Từ Lệnh Nghi nghĩ Thập Nhất Nương rất thích che đậy khuyết điểm, hơi trầm tư một lát, nói:”Vậy có gì mất hứng?”
Hai người đều không phải người thích đánh vỡ nồi đất hỏi rỗ ngọn nguồn.
Thập Nhất Nương có chút kỳ quái, suy nghĩ nên nói cho Từ Lệnh Nghi về chuyện Thập Nương hay không, thì Hổ Phách đã trở lại.
Coi như là thiên ý đi!
Thập Nhất Nương đem chuyện trải qua nói cùng Từ Lệnh Nghi, sau đó kêu Hổ Phách tiến vào.
” Thập tỷ nói như thế nào?”
Hổ Phách thấy Từ Lệnh Nghi ở đây, trên mặt không khỏi hiện lên một
tia kinh ngạc, lại rất nhanh buông mắt cúi đầu, cung kính đáp:”Lời của
ta nói còn chưa xong, Thập di liền giãy dụa ngồi dậy. Cho ta mang thư
cho ngài, nói thỉnh ngài yên tâm, nàng chính là làm tên khất cái xin
cơm, cũng sẽ không quấy nhiễu Vĩnh Bình Hầu phủ.” Nàng một mặt nói, một
mặt lặng lẽ đánh giá thần sắc Thập Nhất Nương, thấy thần sắc Thập Nhất
Nương bình tĩnh, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra,” Từ nay về sau hai nhà
Vương, Từ không lui tới!”
Từ Lệnh Nghi không khỏi nhìn Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương không sao cả cười cười, nói:”Lúc Thập tỷ phu chết,
đại cữu phu nhân, từng mượn phủ chúng ta mấy thô sử bà tử đi qua. Ngươi
đi tìm đầu lĩnh, cho nàng mấy ngày nay lặng lẽ đến Vương gia xem động
tĩnh, sau đó trở về báo ta.” Sau đó thấp giọng nói,” Ta còn sợ nàng mặc
kệ không để ý mang theo Kim Liên cùng Ngân Bình chạy.”
Hổ Phách trả lời mà đi.
“Nàng cẩn thận đóng kịch, sẽ tức chết ngời.” Từ Lệnh Nghi khóe miệng mỉm cười nhìn nàng.
” Có người thích nhẹ nhàng, có người cần mạnh mẽ.” Thập Nhất Nương cười nói,” Thập tỷ ta, không có thuốc mạnh là không được.”
Từ Lệnh Nghi nghe tươi cười dần thu lại, ánh mắt dần dần lộ ra mấy
phân nghiêm túc: “Thập Nhất Nương, nàng có oán qua đại thái thái không?” Giọng điệu chăm chú thật sự.