Thứ Nữ Công Lược

Chương 37 : Tiệc chiêu đãi (Trung)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Thập Nhất Nương im lặng nghe họ trò chuyện.



Ngũ gia Từ Lệnh Khoan của Từ gia năm nay mới mười tám tuổi, ở Thiên

Sách Doanh của Ngự lâm quân nhận chức Bả Tổng, võ quan chính tứ phẩm. Ba năm trước cưới Tôn Khang đích nữ của Định Nam Hầu làm vợ. Ở trong miệng đại thái thái, Từ Lệnh Khoan này là một người không học vấn không nghề

nghiệp, dựa vào sự phù hộ của tổ tông chỉ biết thả ưng cưỡi ngựa là một

kẻ vô tích sự……



Chẳng lẽ Kiều phu nhân đang nói chính là Từ Lệnh Khoan?



Thái phu nhân cũng cười mà không đáp, dẫn mọi người vào phòng khách.



Trong chính sảnh có lò sưởi, nên ấm áp như mùa xuân. Cái bàn bày ở

phòng khách phía tây, chén đĩa đã sớm được sếp đặt, nha hoàn, bà tử hầu

hạ đều đứng nghiêm chỉnh ở một bên.



Tam phu nhân nhiệt tình mời mọi người ngồi xuống.



Mọi người đùng đẩy nhau một phen xong, thái phu nhân, đại thái thái, Kiều phu nhân, Tam phu nhân ngồi một bàn.



La Đại phu nhân, Ngũ Nương, Kiều gia Lục tiểu thư, Thập Nhất Nương ngồi một bàn.



Văn di nương thì tránh ra ngoài sảnh.



Có các nha hoàn mang theo nước ướp hoa quế cho mọi người rửa tay,

mang trà Quân Sơn ngâm châm cho bàn thái phu nhân, trà Lư Sơn vân vụ cho bàn La Đại phu nhân. Sau đó các nha hoàn mang điểm tâm, thịt nguội, dưa cải, thức ăn nguội, thức ăn nóng, lẩu…… Mang lên nối liền không dứt.



Tam phu nhân ở một bên châm rượu kim hoa cho đám người thái phu nhân, đại thái thái.



Thái phu nhân khách khí đối đại thái thái nói câu “Cơm nhà thường ăn, thân gia thái thái không cần ngại”, sau đó nâng chén mời mọi người một

chung nhỏ.



Đại thái thái cùng Kiều phu nhân mời lại.



Tiệc chiêu đãi chính thức bắt đầu.



Thập Nhất Nương bên này đồ ăn tuy nhiều, nhưng ai cũng ngượng ngùng

nhìn chăm chú xa xôi – không có người ở bên cạnh nhìn giúp đỡ gắp thức

ăn cho mọi người, nếu nhất định vươn thân gắp, không khỏi làm cho người

ta có cảm giác mình tham ăn…… Cho nên tất cả mọi người quy củ ăn đồ ăn

trước mặt mình.



Về phần thái phu nhân, nói thân thể không tốt, uống một chung nhỏ,

tức thì buông chén rượu không hề uống nữa, để Tam phu nhân uống thay.

Thái phu nhân tuy nhìn cũng không kém bao nhiêu tuổi so với đại thái

thái, nhưng thật ra đã qua tuổi sáu mươi, nên mọi người không dám khuyên nhiều. Đại thái thái liền nhìn chăm chú không tha Kiều phu nhân. Vài

chén rượu lót bụng, Kiều phu nhân đã mặt đỏ tai hồng, nhưng đại thái

thái thần sắc vẫn như trước.



Không nghĩ tới đại thái thái lại có tửu lượng tốt như vậy!


bên trái đóng chặt, cửa hông bên phải mở, hai cái bà tử đang ngồi trên

sập gụ ở trước cửa nói chuyện, nhìn thấy thái phu nhân, lập tức chạy tới thỉnh an.



Thái phu nhân ôn tồn nói mấy câu với hai phu nhân, chỉ cửa chính bóng loáng to lớn, đại thái thái nói: “Theo cửa này là vào hậu hoa viên.”



Đại thái thái gật đầu.



Tam phu nhân cười nói: “Đi một hồi, không bằng đến chỗ ta uống chén trà!”



Thái phu nhân liền nhìn đại thái thái, đại thái thái sợ thái phu nhân mệt, nên cười đáp: “Tốt a!”



Các nàng dọc theo hướng nam của bức tường trắng vừa rồi Tam phu nhân chỉ, đến chỗ ở của Tam phu nhân.



Chỗ Tam phu nhân ở có năm gian bốn tầng, so với tòa nhà của La gia ở

ngõ Cung Huyền còn lớn hơn. Ngói xám tường trắng, cửa như ý sơn đen, nhà ngang ngăn cách thành thư phòng cùng phòng khách, chính diện là tiền

sảnh. Vào tiền sảnh, hàng lang lót đá chữ thập, các loại chuối tây, cây

hạnh, cổ thụ, đủ các loại hoa cỏ rực rỡ. Nhà giữa ba gian mang nhĩ

phòng, hành lang uốn khúc nối lền đông tây sương phòng, để cho trưởng

tôn của Từ gia – Từ Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm ở. Tầng thứ ba là vợ chồng Từ Lệnh Trữ, trong viện trồng cây ngọc lan cùng tùng bách. Tầng thứ tư là

dãy nhà sau.



Các nàng ở nhà chính chỗ Tam phu nhân uống trà.



Nước trà màu vàng nhạt sạch sẽ trong suốt, trong đó điểm xuyết lá trà xanh biếc, từng đợt hương hoa quế thương ngào ngạt bay ra.



Thập Nhất Nương giật mình.



Nhẹ nhàng uống một ngụm.



Trà Long tỉnh đặc biệt có vị ngọt của hoa đậu cùng hoa quế đan vào nhau, đậm đà ngọt ngào, thanh nhuận, lưu lại hương thơm mát.



Là trà nhài hoa quế.



Tuy hương vị độc đáo, nhưng nàng không thích.



Thập Nhất Nương thích trà xanh– trà tự nhiên, dù có trộn thêm các

hương liệu khác vào, thì chung quy vẫn cảm thấy thiếu sự thuần túy vốn

có.



Nàng đang suy nghĩ, thì đã có người tán thưởng: “Thật sự là trà ngon!”



Thập Nhất Nương nhìn theo tiếng– là Lục tiểu thư Kiều gia.



” Đây chính là trà nhài mới ra năm nay của Thanh tú lâu!” Đôi mắt đẹp của nàng mang dáng điệu thỏa mãn.



Tam phu nhân cười nói: “Muội muội thật sự là người tao nhã. Chẳng

qua, đây không phải trà của Thanh tú lâu, là trà mùa thu năm trước Nhị

tẩu tự mình hái hoa từ cây quế trồng cả trăm năm trong sân mà sao

thành.”