Thứ Nữ Công Lược
Chương 429 : Tình Nghĩa (hạ)
Ngày đăng: 17:20 30/04/20
Edit: Vi Vi
Lúc này, phái nha hoàn tới đây!
Từ Lệnh Nghi và Thập Nhất Nương đều có chút ngoài ý muốn.
Thập Nhất Nương nghĩ đến Văn di nương cũng là một phần tử của nhà
giữa, trong lòng khẽ nhúc nhích, phân phó tiểu nha hoàn: “Để cho nàng đi vào!”
Tiểu nha hoàn lên tiếng đi, dẫn Đông Hồng đi vào.
“Hầu gia, phu nhân.” Nàng nơm nớp lo sợ, ánh mắt chỉ nhìn hướng Từ
Lệnh Nghi, một vẻ sợ hãi, Thập Nhất Nương cười nhìn Từ Lệnh Nghi một
cái, vẫy Đông Hồng: “đến bên cạnh ta.”
Đông Hồng như rơi xuống vực sâu đi tới trước gót chân Thập Nhất Nương “Văn di nương bảo ngươi tới gặp ta!” Thập Nhất Nương thân thiết nắm tay nàng.
Đông Hồng liên tục gật đầu, ánh mắt lại lướt hướng Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi sao còn không rõ. Ho một tiếng, đi Đông thứ gian.
Đông Hồng thấy trong nhà chỉ có nàng và Thập Nhất Nương, trong lòng
bình tĩnh lại, không khỏi thở thật dài, vội vàng ghé vào bên tai Thập
Nhất Nương nói: “Di nương nói, bảo ta chỉ nói cho phu nhân. Trước đó vài ngày, Tần di nương bảo nàng giúp đổi rất nhiều vàng, không đến hai, ba
tháng, trước sau đã thêm hơn hai trăm lạng. Cũng không biết Tần di nương muốn nhiều bạc như vậy làm gì?”
Thập Nhất Nương sững sờ, thấy Đông Hồng dè dặt đánh giá nàng, vội lộ
ra khuôn mặt tươi cười: “Ngươi đi bẩm lại Văn di nương, nói ta biết
rồi.”
Đông Hồng như trút được gánh nặng, cười khom gối hành lễ, lui xuống.
Từ Lệnh Nghi đi vào.
Thập Nhất Nương nói cho Từ Lệnh Nghi lời của Đông Hồng.
Từ Lệnh Nghi vừa nghe, chân mày liền nhíu chặt lại: “Tần thị?”
“Ừ!” Thập Nhất Nương trầm ngâm nói, “Văn di nương luôn luôn là người
khéo léo, lúc này mang tin tức này tới như vậy, chỉ sợ không phải là
chuyện đơn giản như vậy!”
Từ Lệnh Nghi khẽ gật đầu, đang muốn nói gì, thì phía ngoài truyền đến tiếng bước chân vội vã.
Tiểu nha hoàn canh giữ ở ngoài cửa vừa hô một câu “Ngũ gia”, rèm vén lên, Từ Lệnh Khoan xông vào.
“A!” Tinh thần Thập Nhất Nương rung lên, chỉ chiếc ghế con nhỏ trước
giường mỹ nhân, “Nói nhanh lên một chút xem, rốt cuộc là chuyện gì xảy
ra!”
Hổ Phách nửa ngồi ở trên ghế con nhỏ, thấp giọng nói: “Thái phu nhân
vừa tức giận, Dịch di nương kia liền nói tường tận, theo lời Dịch di
nương, Tần di nương vẫn rất nhớ thương Từ Tự Dụ ở Nhạc An xa xôi, đã
muốn mời người làm mấy đợt cúng bái hành lễ giúp Từ Tự Dụ, phù hộ Từ Tự
Dụ ở đất khách có thể bình an thuận lợi. Hết lần này tới lần khác thấy
Thái hậu nương nương ngã bệnh, Tể Trữ sư thái bị Kiến Trữ hầu mời đi,
không được rỗi rãnh. Trong lúc vô tình Tần di nương nói, nàng nghĩ tới
thì ra là Chu đạo bà thường đi lại với mẫu thân của Tam phu nhân, am
hiểu cầu bùa bình an, niệm thanh tâm chú, rất được mẫu thân của Tam phu
nhân sùng bái, hơn nữa chào giá còn rẻ hơn so sánh với Tể Trữ sư thái.
Liền giới thiệu Chu đạo bà cho Tần di nương. Kết quả hai người Tần di
nương và Chu đạo bà nhất kiến như cố, thường tới thường ở. Tần di nương thường cho đạo quan của Chu đạo bà thêm chút tiền dầu vừng, Chu đạo bà
thì giúp Từ Tự Dụ điểm đèn chong, sớm tối mỗi ngày niệm bình an chú cho
Từ Tự Dụ.
Bởi vì Từ Lệnh Nghi không thích Tần di nương thắp hương bái Phật, Tần di nương không dám dẫn Chu đạo bà dẫn tới nhà ở, chỉ gặp mặt ở cửa sau
một lần. Có đôi khi không tiện, liền nhờ nàng làm người trung gian giúp
đỡ truyền lời, hoặc là chuyển giao tiền dầu vừng.
Sau lại không biết tại sao, Tần di nương đột nhiên bắt đầu thưởng cho Chu đạo bà mấy trăm lượng, rồi hơn ngàn lượng bạc. Nàng sinh lòng nghi
ngờ, nhiều lần hỏi tới, mới phát hiện Tần di nương làm theo lời của Chu
đạo bà, sắp xếp mấy bài vị ở sau noãn các điện thờ.
Nàng cũng là người hiểu những điều này, vừa nhìn cũng biết là thi
triển thế trận vu chú. Không khỏi bị làm cho sợ tâm lạnh. Van nài mấy
lần. Tần di nương lại không tỏ rõ ý kiến. Nàng muốn nói chuyện này cho
Thái phu nhân, nhưng nghĩ tới chính mình là trung gian giới thiệu Chu
đạo bà và Tần di nương quen biết, sợ bị dính líu, nên không dám nói. Cứ
do dự như vậy, liền kéo dài mãi.
Tối ngày hôm qua, Tần di nương tới trong nhà nàng xuyến môn, nàng lại khuyên Tần di nương hồi lâu, Tần di nương nghe không kiên nhẫn, ngồi
không tới nửa chén trà thời gian đã đi.
Lúc Từ Lệnh Nghi phái người đi hỏi, lúc ấy nàng không biết là chuyện gì, cũng không suy nghĩ nhiều, liền trả lời hàm hồ.
“Nói cách khác, chuyện này căn bản không liên quan đến nàng!” Thập
Nhất Nương cười, khóe miệng không khỏi hiện lên một vẻ trào phúng,
“Không chỉ không liên quan tới nàng, nàng còn từng khuyên Tần di nương
hết nước hết cái rồi!”