Thứ Nữ Công Lược

Chương 432 : Lối Rẽ (hạ)

Ngày đăng: 17:20 30/04/20


Nhị phu nhân đúng là suy nghĩ trước sau đều chu toàn, nhưng Thập Nhất Nương vẫn có chút lo lắng phản ứng của Từ Tự

Dụ sau khi biết chuyện.



Bất kể nói thế nào, thì Từ Tự Dụ cũng chỉ là thiếu niên mười bốn tuổi, huống chi còn liên quan hệ đến mẹ đẻ của hắn.



Nàng đành lập lờ nước đôi mà nói: “Chờ sau khi Hầu gia trở về, ta nói cùng Hầu gia một chút.”



Nhị phu nhân thấy trong lúc nàng nói chuyện mang theo mấy phần có lệ, thì cười cười, bưng chung trà nhàn nhã nhấp uống: “Cũng phải, cùng Hầu gia thương lượng thì sẽ không

sai!”



Đang nói, liền có tiểu nha

hoàn đi vào bẩm: “Tứ phu nhân, Đại thiếu gia, Tam thiếu gia, Ngũ thiếu

gia đến thăm Tứ thiếu gia!”



Buổi sáng nói dối bọn nhỏ

là Từ Tự Truân bị bệnh. Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm cũng là hiểu chuyện, hơn

nữa ở ngoại viện. Từ Tự Giới mặc dù ở tại nội viện, nhưng tuổi còn nhỏ,

tỉnh tỉnh mê mê. Thêm nữa Từ Tự Truân từ nhỏ đã thể kém nhiều bệnh, nên ba hài tử không có lòng nghi ngờ. Chẳng qua là Từ Tự Giới cùng Từ Tự

Truân luôn luôn thân thiết, lúc bình thường thì không cảm thấy, lúc này

Từ Tự Truân bị bệnh, hắn mới có cảm giác chút ít cô đơn.



“Mẫu thân, Tứ ca lúc nào có thể khỏe lại!”



Thập Nhất Nương sợ bọn họ

nhìn ra sơ hở, nên mang theo bọn Từ Tự Cần đến nhìn Từ Tự Truân một cái

liền dẫn ra khỏi nội thất. Thấy ánh mắt của Từ Tự Giới ẩn chứa lo lắng,

liền cười sờ sờ đầu của hắn: “Tổ mẫu, Nhị bá mẫu, còn có mẫu thân, đều ở đây chiếu cố Trân ca nhi, Truân ca nhi rất nhanh sẽ khỏi!”



Từ Tự Giới gật đầu, biết

điều nói: “Mẫu thân, con không ầm ĩ người. Cũng không ầm ĩ Tứ ca. Con

ngoan ngoãn đi theo Nam Dũng ma ma ngủ.”



Thập Nhất Nương cho hắn một cái ôm thật chặt.



Từ Tự Giới nở nụ cười, giữa lông mày tràn đầy vui sướng.



Nhị phu nhân không khỏi trợn mắt.



Thập Nhất Nương đưa ba

huynh đệ bọn họ đi ra ngoài: “Chờ thêm mấy ngày nữa khỏe rồi, huynh đệ

các ngươi mới hảo hảo họp mặt.”



Từ Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm

cười đáp, Từ Tự Cần lại nói thêm: “Tứ thẩm thẩm không cần lo lắng cho

Ngũ đệ, con cùng Tam đệ có trông nom hắn.”



“Huynh đệ các con đồng tâm, ta còn có cái gì không yên lòng.” Thập Nhất Nương cười đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.



Có xe Tiểu du Thanh Duy vội vả tới đây, cùng ba huynh đệ Từ Tự Cần gặp thoáng qua.



Từ Tự Cần không khỏi nhìn đánh giá một cái.



Đã nhìn thấy nhũ nương của Từ Tự Truân không đợi bà Tử cùng xe để ghế nhỏ xuống liền từ trên xe nhảy xuống.



“Tứ phu nhân.” Ánh mắt của nàng hồng hồng, hiển nhiên là đã khóc, “Tứ thiếu gia ra sao?”
phút này còn không thấy bóng dáng của Từ Lệnh Nghi, thì không khỏi có

chút cáu giận: “Đứa nhỏ này, cũng không biết đi nơi nào? Trong nhà một

đám người đang nóng ruột chờ nó đó!”



Thập Nhất Nương không tiện

trả lời, đang muốn an ủi Thái phu nhân mấy câu, thì Nhị phu nhân ở bên

cạnh đã thấp giọng nói: “Hơn phân nửa là xử lý chuyện của Chu Đạo Bà ——

chuyện này, cũng không thể mượn tay người khác.”



Thái phu nhân nghe sắc mặt liền bớt, còn Thập Nhất Nương thì trong lòng rối loạn một trận.



Chuyện này, không biết như thế nào mới xem như kết thúc......



Từ Lệnh Nghi rất trễ mới trở về.



Thần sắc hắn bình tĩnh, nhìn không ra khác thường gì.



Thập Nhất Nương không nhịn được hỏi thăm: “Hầu gia, nhìn thấy Chu Đạo Bà rồi sao?”



Từ Lệnh Nghi không có phủ

nhận, thấp giọng nói: “Nàng yên tâm, không có giữ lại bất cứ dấu vết

gì.” Sau đó một bộ dạng không muốn nói chuyện này nữa, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của nàng: “Hôm nay có ầm ĩ nàng hay không?”



Thập Nhất Nương hiểu thủ

đoạn lúc này phải thế, nhưng trong lòng vẫn có chút sụt sùi. Thấy Từ

Lệnh Nghi dời đi đề tài, thì dứt khoát đem cảm xúc trong lòng ném ra…

sau ót.



“Coi như rất biết điều.” Nàng cười nói, “Chẳng qua là ở lúc ăn cơm trưa đã nghịch ngợm một chút.”



“À!” Từ Lệnh Nghi cảm thấy rất hứng thú nhíu mày.



Thập Nhất Nương cười nói:

“Nương sợ ta ngửi không được mùi cá, nên cố ý phân phó không để cho làm

cá, chỉ làm một khay món ăn rau trộn thịt tươi mới, bình thường ta cũng

rất thích ăn nó, ai biết hôm nay ngửi thấy lại không thoải mái.”



Từ Lệnh Nghi nghe cười lên.



Thập Nhất Nương liền nhân cơ hội cùng hắn nói đến chuyện Từ Tự Truân: “...... Lưu y đang nói,

sẽ từ từ khá hơn.” Sau đó lại nói đến chuyệ Từ Tự Dụ, “Theo ý của Nhị

tẩu, vẫn nên đem chuyện này công bằng nói cho Dụ ca nhi biết mới tốt......” Rồi đem lời của Nhị phu nhân từ đầu đến đuôi kể lại cho Từ Lệnh

Nghi nghe.



Từ Lệnh Nghi trầm tư một hồi lâu, rồi nói: “Vậy ý của nàng thì sao?”



“Ý của ta, ” Thập Nhất

Nương trầm ngâm nói, “Thay vì viết phong thư đi, không bằng để cho Dụ ca nhi trở lại một chuyến. Có chuyện gì, người một nhà chúng ta đóng kín

cánh cửa ở phía sau thương lượng sẽ tốt hơn.”



Từ Lệnh Nghi khẽ gật đầu:

“Vậy hãy để cho hắn trở lại một chuyến đi. Đúng lúc để cho hắn và Tần

thị gặp mặt một lần.”