Thứ Nữ Công Lược

Chương 45 : Xem diễn (Trung)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Diễn “Tỳ bà ký” lại mở màn diễn cảnh thứ tư (Tìm chồng).



Bà bà, công công tạ thế, Triệu Ngũ Nương một đường làm hành khất đi

kinh đô tìm Thái Bá Dương. Trên đường gặp tuyết rơi, Triệu Ngũ Nương cầm chén bể, run rẩy trú ở một tòa miếu đổ, khát khao cùng trượng phu có

tương lai đoàn viên tốt đẹp.



Cùng uyển chuyển nội liễm bất đồng việt kịch, Triệu Ngũ Nương diễn từ tình cảm nồng nàn có dũng khí, giọng hát nhiệt tình hào phóng, chính là diễn đến quẫn cảnh của mình, tuy bi thương, nhưng không u oán…… Đây là

sự khác biệt, mỗi loại kịch đều có hấp dẫn riêng của mình đi!



Thập Nhất Nương cảm thấy hứng thú.



Nghe nói, Yến Kinh trừ bỏ giọng Qua Dương còn thịnh hành giọng Côn

Sơn, giọng Dư Hàng. Không biết giọng Côn Sơn, giọng Dư Hàng này lại như

thế nào nhỉ? Nghe tên ba người, đều lấy địa danh làm nghệ danh, hẳn là

có quan hệ cùng Khởi Nguyên. Lại nói tiếp, Côn Sơn cùng Dư Hàng đều từ

Giang Nam, lúc mình ở La gia cũng chưa có nghe nói qua…… Hoặc là, bởi vì La gia ở hiếu kì, cho nên mình không biết……



Nàng đang miên man suy nghĩ, thì có tiểu nha hoàn chạy vào bẩm: ” Thái phu nhân, Tứ phu nhân đã tới.”



Tất cả mọi người ở trong phòng đều giật mình, đại thái thái là người

thứ nhất đứng lên:” Đứa nhỏ này, thân thể không tốt, còn đến xem náo

nhiệt!” Miệng oán giận, nhưng người lại đi ra ngoài phòng.



Thập Nhất Nương lập tức đứng dậy cùng đi qua.



Liền thấy đám người Văn di nương, Đào mama vây quanh một cái kiệu đang đi tới.



Thái phu nhân đi đến cửa sương phòng:”Mau nâng tiến vào, mau nâng tiến vào.”



Kiệu liền nâng lại đây.



Phơi ra dưới ánh mặt trời, sắc mặt Nguyên Nương vàng như nến và lạnh như băng.



Thái phu nhân liền sẳng giọng: “Có việc gì cho người ta đến nói là được. Như thế nào còn tự mình đến đây?”



Đi theo phía sau nàng, các vị phu nhân cũng miệng năm miệng mười phụ

họa:” Đúng vậy, ngươi làm khổ mình như vậy, cẩn thận lại ép buộc gây ra

bệnh!”



Thần sắc Nguyên Nương không hài lòng lệch qua một bên kiệu, cố hết

sức lộ ra một nụ cười:” Các vị phu nhân đều đến đây, ta như thế nào cũng phải đến thỉnh an.”



” Cũng không phải người ngoài.” Hoàng phu nhân mau mồm mau miệng,”

Nói đến nghi thức xã giao làm cái gì! Ngươi chỉ cần để tâm tĩnh dưỡng,

thân thể của mình quan trọng hơn.”



Sân khấu bên kia thấy bên này ồn ào huyên náo, không biết đã xảy ra chuyện gì, đều ngừng diễn.



Trong viện lập tức im lặng xuống.



“Việc chính lúc này a!” Thái phu nhân sẳng giọng,” Ngươi dưỡng bệnh

cho tốt mới là việc chính. Trong phòng này không có người ngoài!” Tuy


Bên kia chiêng trống đã muốn nổi lên thanh âm.



Ngũ phu nhân nhìn thấy đã đem đoàn người Thập Nhất Nương, Văn di

nương, Đào mama vây quanh Nguyên Nương cùng nha hoàn bà tử lớn nhỏ, cười gật đầu, đưa đến cửa tiền sảnh liền quay trở về.



Ra khỏi tiền sảnh, Nguyên Nương bảo hạ kiệu: “Cho Thập Nhất Nương đỡ ta đi, các ngươi ở ngay tại nơi này nghỉ ngơi đi.”



” Vậy làm sao có thể đi?” Đào mama lập tức phản đối.



Nguyên Nương xua tay, mặt lộ vẻ cương quyết.



Tất cả mọi người liền im tiếng.



Văn di nương cười nói:” Nếu không, ta đi giúp ngài đem phòng ở dọn

dẹp một chút đi? Bên kia luôn luôn không có người ở, tuy nói mỗi ngày

đều quét tước, nhưng bụi bặm cũng không ít…”



” Không cần.” Nguyên Nương cười nói,” Ta chỉ tìm một chỗ trò chuyện cùng thập nhất muội.”



Nàng lại một lần nữa cự tuyệt, để cho tất cả mọi người ở lại tiền sảnh.



Thập Nhất Nương dìu Nguyên Nương ra tiền sảnh, chậm rãi tiến vào tiểu viện.



Thạch Thái Hồ cao hơn mái hiên, ngăn trở tầm mắt khi vào cửa, trước

mặt là trúc xanh đung đưa lay động, phía sau tiếng gõ la náo nhiệt mơ hồ truyền lại đây, cho khung cảnh tiểu viện càng lộ ra vẻ yên tĩnh.



” Trước kia ta mỗi ngày đều uống thuốc, người phù ra giống như heo.”

Nàng tự nhiên cười ha hả, thanh âm cũng lạnh như băng,” Hiện tại ngay cả ngươi cũng đều đỡ nổi ta!”



Nguyên Nương so với Thập Nhất Nương cao hơn nửa cái đầu.



“Trước kia là mập giả đi!” thanh âm Thập Nhất Nương dịu dàng,” Ngừng thuốc, tự nhiên liền gầy xuống.”



Nguyên Nương liền dừng cước bộ lại liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một

cái:” Ngươi còn cố gắng an ủi!” Góc mày nàng nhíu lại, trở nên mạnh mẽ.



Thập Nhất Nương hơi cười cười.



Lại trong lòng thầm suy nghĩ, lúc nàng chưa có sinh bệnh, chỉ sợ là người rất lợi hại đi!



Thần sắc nàng tự nhiên, đương nhiên có vẻ hào phóng thong dong.



Nguyên Nương thấy đáy mắt không khỏi xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng hơi cong, cúi đầu đi về phía trước.



Người mà có thời gian dài ở trong phòng ngủ dễ sinh ra tính tình kỳ

quái, có vài phần khác người cũng có thể hiểu được, mặc kệ Nguyên Nương

vì sao kinh ngạc, chỉ cần chân thành đối xử, có lẽ cũng sẽ không xảy ra

lộn xộn gì!



Thập Nhất Nương cười với Nguyên Nương, lách qua thạch Thái hồ hướng nhà chính đi.