Thứ Nữ Công Lược

Chương 49 : Dư âm (Hạ)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Diễn xong khúc cuối, theo quy củ, bầu gánh dẫn theo mấy diễn viên

chính lên sân khấu cúi đầu tạ ơn khán giả, khán giả phải thưởng tiền cho những người này. Bình thường phần lớn là chủ nhà ra, những người khác

tùy ý cho thêm là được.



Ngũ phu nhân mắt thấy Thái Bá Dương kia muốn dẫn hai vị phu nhân trở về nhà, trong lòng nóng ruột.



Thái phu nhân đến bây giờ còn không có xuất hiện, hơn nữa nha hoàn,

mama bên người có tiếng nói đều mang đi tiểu viện, nàng căn bản không

biết tiền thưởng là do ai cầm.



Còn có Tam tẩu Cam thị.



Trước kia vẫn là Tứ tẩu quản lý, năm nay qua năm mới, tinh thần Tứ

tẩu ngày càng kém, liền chủ động đem việc trong nhà giao cho Tam tẩu chủ trì. Lúc ấy Tam tẩu vui mừng không tự kìm chế nổi, tươi cười lộ ra dấu

không được. Lần này là lần đầu tiên nàng chủ trì gia yến, theo đạo lý,

nàng hẳn là nơm nớp lo sợ toàn lực ứng phó mới phải, như thế nào còn

mang Cam gia cùng La gia tiểu thư đi thả diều, Cam gia cùng La gia tiểu

thư đều đã trở lại, mà nàng thì không thấy bóng dáng……



Nhưng mặc kệ như thế nào, mình luôn là một chủ nhân trong Từ gia,

không thể bởi vì hai người chủ sự không có ở đây liền cục diện thất vọng đi?



Nàng lập tức thấp giọng phân phó nha hoàn bên người mình Hà Diệp, cho nàng chạy nhanh trở lại phòng mình, mở hòm xiểng lấy ba trăm lượng bạc

đến ứng phó. Lại phân phó Hà Hương một nha hoàn khácbên người mình, để

nàng nhanh đi báo cho người tiểu viện bên kia, chỉ nói vở diễn ở điểm

xuân đường đã sắp hạ màn.



Hai cái nha hoàn trả lời mà đi, nhanh như chớp đã không thấy bóng người, trong lòng nàng lúc này mới bình tĩnh.



Tứ tẩu bên kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?



Muốn nói là bệnh, nàng bệnh cũng không là ngày một ngày hai, cũng không đến nỗi tránh cả mình.



Nếu không, là cùng Hầu Gia có tranh chấp sao?



Suy nghĩ trong đầu chợt lóe, nàng càng cảm thấy mình suy đoán có đạo lý.



Ai mà không đem trượng phu cung kính như vậy, chỉ có Tứ tẩu, nhìn qua đối Hầu Gia khách khách khí khí, ăn mặc ở ngủ nghỉ đi lại đều an bài

cực kỳ thỏa đáng, nhưng cũng không biết vì cái gì, nàng luôn cảm thấy

giữa hai người dường như thiếu cái gì. Ít nhất không giống nàng cùng Ngũ gia, mỗi lần ầm ĩm trong miệng tuy rằng chàng không để ý tới ta, ta

không để ý tới chàng, nhưng chỉ cần hòa hoãn lại, thì li một khắc cũng

khó chịu ……



Nghĩ đến đây, sắc mặt nàng không khỏi đỏ bừng, chợt nghe sân khấu bên kia truyền đến tiếng kêu:” Đức Âm Ban khấu đầu chào các vị phu nhân,

thiếu phu nhân, tiểu thư.”



Ngũ phu nhân nghe giật mình một cái, liền thấy Trịnh thái quân ngồi

một mình ở trên đoản tháp hướng tới mình gửi đến nụ cười xấu hổ.
theo ta đi ăn cơm đi, bưng trà cũng tốt, rót nước cũng tốt, cho vợ chồng bọn họ tự mình bận rộn đi.” Nói xong, bộ dáng cười lên giống người già

trấn an.



” Hầu Gia a!” Đại thái thái thật sự giật mình.



” Còn không phải sao!” Thái phu nhân cười sáng lạn,” Bằng không, ta

làm bà bà này như thế nào giống như người rỗi việc chạy tới.”



Thập Nhất Nương nhìn thấy trong lòng không khỏi rùng mình.



Thái phu nhân…….



Cũng rất lợi hại!



Nàng không khỏi tìm kiếm Kiều Liên Phòng ở trong đám người.



Bóng đèn liêu xiêu, Lâm tiểu thư áo trắng như tuyết, Ngũ Nương đoan

trang rụt rè, Thập Nương xinh đẹp cao ngạo, Đường tiểu thư uyển chuyển

động lòng người,



Cam tam tiểu thư đôn hậu cẩn thận, Cam thất tiểu thư hoạt bát dễ

thương, nhưng độc nhất nhìn không thấy Kiều Liên Phòng ôn nhu xinh đẹp.



Thái phu nhân đã nắm tay đại thái thái đi ra ngoài:” Đi, chúng ta đi

ăn cơm đi. Chuyện của tiểu bối, đều do nhóm tiểu bối quan tâm.”



Đại thái thái gật đầu, một hàng người nói nói cười cười đi phòng khách.



Thập Nhất Nương trầm mặc.



Phải trải qua nhiều sự đời, mới có thể luyện ra bản lĩnh vui buồn không hiện ra như thái phu nhân vậy!



Đèn đuốc trong phòng khách sáng chưng, chiếc bàn vuông sơn đen tối như mực cũng sáng ngời có thể soi được bóng dáng chính mình.



Nàng theo Thập Nương cùng Cam gia hai vị tiểu thư ngồi nhẹ một bên

trác tử (ghế dài), Ngũ Nương thì cùng lâm, đường hai vị tiểu thư ngồi

nhẹ trác tử hé ra. Trà thơm điểm tâm ngon, cái loại tươi mới đầu mùa,

sơn hào hải vị đều bưng lên.



Lâm tiểu thư ngạc nhiên nói:” Di, Liên Phòng đâu?”



Đường tiểu thư nói:” Vừa rồi còn đi ở phía sau ta?”



Thái phu nhân nghe ánh mắt híp lại, cười nói:” Nhanh đi tìm, lúc này tối lửa tắt đèn, nếu vấp ngã thì làm sao!”



Tam phu nhân lập tức đứng lên:” Ta đi nhìn xem!”