Thứ Nữ Công Lược

Chương 57 : Rỉ tai thì thầm

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


“Thật ra không quen biết nhà bọn hắn.” Tam thái thái nói,” Bất quá

gia sư nhà bọn hắn mời là một vị môn sinh chất nhi của gia phụ, họ

Triệu, học vấn tốt lắm, bởi vì vậy mới đi. Lại nói tiếp, Thái độ của

Đường gia rất ương ngạnh, cũng không tốt sống chung. Triệu tiên sinh

cũng là nể mặt mũi bằng hữu mới đi. Chuẩn bị dạy xong hết năm nay liền

xin nghỉ dạy. Ta nghe một năm học phí là mười lăm lượng bạc, mỗi mùa một bộ xiêm y, thêm một cái gã sai vặt cho tiên sinh sai bảo. Đang chuẩn bị thương lượng với lão gia, chi phí như vậy phí chúng ta có thể gánh vác

được, không bằng mời về nhà chuyên dạy Khai ca cùng Dự ca.”



Đại thái thái thật giật mình:” Học phí mười lăm lượng bạc, mỗi mùa

một bộ xiêm y, thêm một cái gã sai vặt cho tiên sinh sai bảo. Cái này

cũng hơi quá……” Nói xong, trầm ngâm,” Tam đệ muội chủ ý này tốt. Nếu

thật sự như vậy, không bằng mời về nhà. Cái gì đều có thể qua loa, nhưng chuyện học hành của mấy đứa nhỏ không thể qua loa được. Lại nói tiếp,

chúng ta lại không có chia tách, vậy tiền này liền lấy từ trong công ra

đi!”



Tam thái thái ngẩn ra, vội nói:” Điều này sao có thể thực hiện……”



Đại thái thái đã kéo tay Tam thái thái:” Người một nhà không cần nói

hai lời.” Lại nói,” Nếu Triệu tiên sinh nghĩ muốn xin nghỉ dạy, chắc là

không hài lòng chủ nhân. Ta xem, không bằng đem nâng học phí mỗi năm lên hai mươi lượng, mỗi mùa hai bộ xiêm y, thêm một cái gã sai vặt cho tiên sinh sai bảo. Ta xem dãy ngang còn có cái tiểu viện, không bằng đem

tiểu viện kia giao cho tiên sinh dùng.”



Tam thái thái còn muốn chối từ, đại thái thái đã cười nói:” Ta là đại tẩu, ngươi phải nghe lời ta.”



Từ lúc Liễu gia sụp đổ, đối với nhân tình thế thái, Tam thái thái

càng mẫn cảm hơn so với bình thường. Đại thái thái hứa tặng đồ vật gì

cũng không quý trọng, tam lão gia cũng không phải là không đủ sức làm

ra, nhưng đại thái thái nói loại chuyện này lại khiến cho Tam thái thái

thực cảm kích.



Nàng nắm tay đại thái thái, khóe mắt có điểm ướt át, gật đầu thật mạnh.



Đại thái thái liền nhìn Ngũ Nương, Thập Nương cùng Thập Nhất Nương

các nàng lẳng lặng ngồi ở trước mặt cười nói:” Người lớn chúng ta nói

chút chuyện nhà, các ngươi nghe cũng không thú vị. Nhà sau của Tam thẩm

các ngươi có hai cây lê cổ thụ*, bây giờ chắc cũng nở hoa. Cho nhóm mama mang các ngươi vào trong viện đi dạo đi. Tránh khỏi bực bội.”



Hoa lê.



Tam thái thái nghe vậy, biết đại thái thái là muốn tránh mấy nữ nhi

để nói chuyện riêng cùng nàng. Cười đệm thêm nói:” Đến dưới táng hoa lê
việc này phải được thái phu nhân cùng Nhị phu nhân đồng ý, thứ hai phải

được gia tộc đồng ý, hơi có chút khó xử, đang lo. Biết Hầu Gia lại được

thêm một cái tước vị, trong lòng không biết có bao nhiêu hưng phấn.

Nghĩ, tước vị này liền cho Dụ ca kế thừa. Thứ nhất giải trừ nguy cơ cho

Truân ca, thứ hai nói ra ngoài đại tỷ ngươi cũng có mặt mũi. Ai biết,

Hầu Gia lại chối từ. Chối từ thôi không nói, còn không có thương lượng

với đại tỷ ngươi, vẫn là đại tỷ ngươi nghe từ miệng người khác nói sau

đó. Đây là tử tước, làm đại tỷ ngươi tức giận đến… Từ đấy về sau liền

thành bệnh ho ra máu.”



Nói xong, đại thái thái không khỏi nước mắt ràn rụa.



“Hầu Gia một chút cũng không có vì đại tỷ người suy nghĩ. Tước vị

ngoại thích chỉ phong bản nhân, qua đời sẽ không còn. Nhưng nhờ chiến

công này được phong tước vị chính là công phong, là thừa kế. Ngươi ngẫm

lại, đại tỷ ngươi còn sống hắn còn như vậy. Nếu nhưng không còn, Truân

ca còn có đường sống sao! Ngươi cũng đừng quên, đứa nhỏ Từ gia gọi ngươi là cữu gia thì rất nhiều, nhưng chỉ có Truân ca là máu thịt của đại tỷ

ngươi, chỉ có hắn với ngươi cho dù là đánh gảy xương cốt vẫn còn gân!”



La Chấn Hưng nghe xong rất nghi ngờ: “Nhưng nghe người ta nói, lúc

Hầu Gia bình Miêu man. Người miêu giả bộ đầu hàng, còn dâng tặng lụa là

mỹ nữ, Hầu Gia không chút động tâm, sát phạt quyết đoán, lúc đó chém đầu thủ lĩnh người miêu, làm cho người miêu làm giả hóa thật, lúc này mới

có bảy trận thắng bảy tiếp sau đó, bình miêu man thành công… Sao lại là ‘ người bên tai thích ôn nhu, gặp việc nhát gan yếu đuối, không quả

quyết’? Ngài có nghe lầm hay không?”



” Ngươi biết cái gì?” Đại thái thái lạnh lùng cười,” Lúc trước, lão

Hầu Gia vì tương trợ Hoàng Thượng đăng cơ, có thể nói là tán gia bại

sản. Bằng không, Dương Châu Văn gia làm sao có thể đánh quan hệ cùng hầu phủ đâu? Sau khi Hoàng Thượng đăng cơ, toàn tâm toàn ý muốn tăng thể

diện cho hoàng hậu. Đối đầu với vài vị đại học sĩ phản đối, cứng rắn cho Hầu gia từ trước tới bây giờ không có cầm quân đánh giặc làm Bình man

Đại tướng quân. Binh bộ mọi người nhìn ra ý tứ của Hoàng Thượng, biết

trận này đánh tới, muốn lương có lương, muốn người có người, chỉ cần đắc thắng, trọng thưởng cùng phong hầu là chạy không thoát. Cho nên lúc ấy

có rất nhiều Đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy đều ở dưới trướng Hầu Gia huy hạ làm tham tướng hoặc là bá tổng. Trận đánh như vậy mà hắn còn

đánh không thắng, thì có mà là kẻ vô dụng không ngẩng đầu lên nổi!”



La Chấn Hưng nghẹn lời.



Nhiều Đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy như vậy ở dưới trướng, muốn bọn hắn nghe theo người chỉ huy, cũng là việc không dễ dàng?



Nhưng nói những lời này, mẫu thân cũng không hiểu….