Thứ Nữ Công Lược
Chương 691 : Nguyện vọng(trung)
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền
“Tốt!” Từ Lệnh Nghi không có chút do dự nào, lập tức đáp ứng.
Hắn sảng khoái khiến Thập Nhất Nương có chút kinh ngạc, phải biết rằng, Cẩn ca nhi lớn như vậy, còn chưa từng rời khỏi tầm mắt của Từ Lệnh Nghi, chính là nàng, cũng phải suy nghĩ hai ngày mới đưa ra quyết định này.
“Ta hiểu lo lắng của nàng.” Từ Lệnh Nghi ngưng mắt nhìn nàng, “Có đôi khi, ta cũng biết sợ. Sợ ta quyết định là sai, sợ ta một bên tình nguyện đánh giá cao thiên phú của Cẩn ca nhi, sợ Cẩn ca nhi yêu thích tung tăng chỉ là thú vị nhất thời. Thế nhưng ta càng sợ con là diều hâu mà bị chúng ta nuôi thành ngỗng, thời điểm muốn bay thì không bay được, người khác lại cứ coi hắn là diều hâu mà tới thu thập......” Khóe mắt của hắn có nước mắt lóe lên.
Nước mắt của Thập Nhất Nương rơi xuống không tiếng động.
Nàng cảm giác không phải là mâu thuẫn như thế...... Hi vọng hài tử có thể đảm đương được chính phẩm hạnh của mình, đạt được sự tôn kính của thế nhân, nhưng hi vọng hắn không ăn quá nhiều khổ, đi quá nhiều đường quanh co, biết quá nhiều thương hải tang điền(thế sự xoay vần).
“Để cho Chấn Hưng mang con đi Giang Nam xem một chút đi!” Từ Lệnh Nghi dùng ống tay áo lau nước mắt cho Thập Nhất Nương, “Ít nhất con sẽ biết rõ mưa bụi ở Giang Nam khác với bão cát trên sa mạc, biết thế gian này còn có một loại phong cảnh khác, ” Hắn vừa nói, rồi đột nhiên nở nụ cười, “Nói không chừng con đột nhiên muốn nhìn một chút thế giới này có cái gì khác, quyết định trưởng thành sẽ đi Liêu Đông cũng không nhất định.”
Nếu như là như vậy...... Thập Nhất Nương thử nghĩ xem cũng cảm thấy buồn cười, khóe miệng hiện lên nụ cười nhợt nhạt.
“Tại sao muốn Cẩn ca nhi của chúng ta sẽ đi loại địa phương vắng vẻ như vậy?” Nàng giận trách nói, nhưng giọng nói hòa hoãn không ít, “Nói không chừng Cẩn ca nhi quyết định ở lại Hàng Châu không đi!”
“Hàng Châu cũng không tồi!” Từ Lệnh Nghi nói theo: “Trên có Thiên Đường, dưới có Tô Hàng. Huống chi hàng hóa Giang Nam đều chuyển từ phía Bắc Hàng Châu, tổng đà Tào bang nằm ở đấy. Không cần phải nói, chỉ cần bạc mà Tào bang chuẩn bị hàng năm, cũng đủ để Tuần Kiểm ty toàn được nhậu nhẹt ăn ngon rồi. Chức vụ Tuần Kiểm ty hơi nhỏ một chút, nhưng nhiều lợi ích thực tế!”
Bố trí, bãi miễn hay khảo hạch Tuần Kiểm ty đều do Binh bộ trông coi.
“Sao ngài suốt ngày nghĩ cho Cẩn ca nhi tiến nhập quân doanh a!” Thập Nhất Nương chán nản: “Mới vừa rồi chàng còn nói để cho Đại ca mang theo Cẩn ca nhi đi Giang Nam một chuyến, làm sao lời nói còn chưa dứt, tâm tư đã để ở trên Tuần kiểm ty rồi? Thiếp tình nguyện để Cẩn ca nhi chúng ta đi Tây Sơn đại doanh cũng không muốn hắn đi làm Tuần Kiểm ty. Gặp được thuyền con qua lại tựa như đại gia hét ba uống bốn ăn hiếu kính của người ta, gặp được quan trên thì phải cúi đầu cúi người nịnh bợ nịnh nọt......” Kiếp trước nàng rất xem thường những trạm kiểm soát cản đường như vậy đấy.
Chẳng qua là không biết Nhị phu nhân có nguyện ý chui vào vũng nước đục này hay không.
Hôm nay cần phải đem nhưng lời cần nói nói cho hết, sau này không biết có thể tìm được cơ hội như thế này hay không.
Thập Nhất Nương lập tức gọi Hổ Phách đi vào ghé vào lỗ tai nàng nói hai câu.
Không quá thời gian nửa nén hương, Nhị phu nhân đã đến.
“Tứ đệ muội ở đây à!” Nàng nhàn nhạt cười bắt chuyện với Thập Nhất Nương, Thái phu nhân mở mắt: “Sao con lại tới đây?”
“Nghĩ tới nơi này của ngài mượn ít đồ.” Nhị phu nhân cười nói, “Có phải mọi người đang thương lượng chuyện gì hay không? Nếu không, con sẽ chờ xong việc rồi lại đến?” Vừa nói, rồi định cáo từ.
“Không có việc gì!” Thái phu nhân vội vàng lưu Nhị phu nhân lại: “Đang nói chuyện Cẩn ca nhi, đã nói xong rồi.”
Đỗ ma ma đã nói rất nhiều rồi, nên không dám nhiều lời, đề tài này lại không thể chặt đứt, Thập Nhất Nương nói tiền căn hậu quả chuyện này một lần.
“Nói như vậy, là theo chân La Cữu gia, lại còn chiếu cố cả Anh Nương?” Nhị phu nhân trầm ngâm nói, “Mặc dù Cữu lão gia nổi danh là ông cụ non, làm việc trầm ổn, Anh Nương cũng ôn nhu hào phóng, cẩn thận tỉ mỉ biết chiếu cố người, nhưng dù sao một người là lão gia, không có phụ nhân cẩn thận, một người tuổi nhỏ, không có chủ kiến. Con thấy, bên cạnh mang theo mấy ma ma đắc lực mới được!”
Vừa mới bắt đầu Thái phu nhân nghe nàng nói, thần sắc lộ ra vẻ đồng ý, nhưng càng nghe, chân mày càng nhăn lên. Hiển nhiên đối với Nhị phu nhân lời của cũng rất không hài lòng.
Nhưng Nhị phu nhân tựa như không phát hiện, tiếp tục nói với Thập Nhất Nương nói: “Ta xem bên cạnh muội, quản sự gia không tệ, Tống ma ma cũng được, nhưng mà, nếu để cho các nàng cùng Cẩn ca nhi đi Dư Hàng, chỉ sợ bên cạnh muội không có người đắc lực. Cũng may hiện tại có vợ của Truân ca nhi, Viên Bảo trụ bên người nàng không tồi. Chuyện trong nhà cũng có thể giúp đỡ Tứ đệ muội chia sẻ......”
Hành vi và lời nói của nàng hoàn toàn giống bình thường, một chút cũng nhìn không ra là được mời tới. Càng không ngừng dẫn yêu cầu, hơn nữa yêu cầu càng ngày càng hà khắc, đợi nàng nói đến “Hộ vệ tám mươi, Thuyền Quan hai chiếc, dùng bái thiếp của Vĩnh Bình hầu”, thần sắc của Thái phu nhân bắt đầu từ từ hòa hoãn, đợi đến khi Thái phu nhân mở miệng nói ra: “Điều này cũng không được, tất cả đều là phụ nhân nội trạch, dù sao cũng phải phái mấy quản sự chuyên xử lý việc quan trọng”, Thập Nhất Nương mới nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài.