Thứ Nữ Công Lược
Chương 695 : Như ý (hạ)
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Edit: Vịt
Beta: Tiểu Tuyền
Cả nhà đều bắt đầu trông chờ.
Người gác cổng một đường chạy nhanh tới chỗ Từ Lệnh Nghi, Thái phu nhân, Thập Nhất Nương báo tin. Từ Lệnh Nghi mặt không thay đổi gật đầu, nhưng đứng dậy đối với các quản sự trong cả phòng tới vấn an hắn nói: “Chuyện ngày hôm nay thương nghị tới đây thôi, xế chiều rồi hãy nói. Ta đi chào hỏi Cữu gia đã.”
Chào hỏi thì chào hỏi, đâu có ai hỏi câu nào? Chẳng lẽ cần theo chân những người như bọn họ để giải thích sao?
Các quản sự phía sau nối tiếp nhau mà đứng lên, đưa Từ Lệnh Nghi ra cửa. Rồi báo cho người hầu trong viện nhà mình dặn dò nhanh đi tới chố Thái phu nhân cùng Thập Nhất Nương chúc mừng.
Chi Hồng ở bên cạnh Thái phu nhân khẽ nhíu mày, thỉnh thoảng quay đầu lại thúc dục những người đảm nhiệm bà tử thô sử ở phía sau: “Các ma ma nhanh một chút, Thái phu nhân đang chờ. Ngọc Bản tỷ tỷ tìm áo choàng chậm chút cũng bị Thái phu nhân khiển trách, tất cả các ma ma hãy cho ta một chút mặt mũi, để ta có thể ở trước mặt Thái phu nhân bàn giao tốt việc này.”
“Cô nương yên tâm, nhất định sẽ không trì hoãn chuyện của ngài.” Hai bà Tử nghe nói Ngọc Bản cũng bị khiển trách, liền không dám khinh thường, bước nhanh hơn, thở hổn hển tiến vào sân, nhìn thấy Đỗ ma ma vội vả hướng bên này đi tới: “Làm sao lúc này mới đến, mau, mau, Thái phu nhân đang ở dưới mái hiên rồi!”
Hai bà Tử bị hù dọa liền kêu to một tiếng, mang kiệu chạy nhanh về phía chính phòng.
Ngọc Bản đã ôm đệm lót bằng da sóc lên kiệu, hai tiểu nha hoàn đỡ Thái phu nhân lên kiệu, nàng lập tức đem đệm lót cho Thái phu nhân dựa vào, còn có tiểu nha hoàn khác đem lò sưởi tay tới, Đỗ ma ma vịn kiệu, Ngọc Bản và Chi Hồng thì đi theo một bên, phía sau một đoàn nha hoàn, tức phụ, bà Tử vây quanh, tất cả đều đi đến chính phòng.
Thập Nhất Nương đem Cẩn ca nhi kéo tới dưới mái hiên, đang cẩn thận mà đánh giá mặt của hắn.
Có một dấu mụn nhỏ màu đỏ. Nếu không phải da tay của hắn quá trắng thì cái dấu nhỏ này cũng không tới mức rõ ràng như vậy.
“Có còn ngứa hay không?” Nàng hỏi, đau lòng mà sờ cái dấu nhỏ màu đỏ kia, “Còn gạt mẹ nữa. Nếu không phải nhị ca con kịp thời tặng thuốc tới, chỉ sợ còn không khỏi nhanh được như vậy!”
Cẩn ca nhi cười hì hì: “Mẹ, ngài vốn không cần phải khẩn trương như vậy, chẳng phải con đã nói với ngài rồi sao? Hiện tại con đã trưởng thành rồi, nhất định phải hiểu biết rồi. Nếu thật sự không thoải mái thì sẽ không giấu đi. Người không thoải mái là con, đau cũng là con, cần gì phải tự làm khổ mình? Đây không phải là ngu ngốc sao?” Lại nói, “Mẹ, ngài có nói cho Thái phu nhân biết không?” Vẻ mặt có chút khẩn trương.
“Người một nhà nói cái gì như là hai nhà thế” La Chấn Hưng cười nói, “Cùng Cẩn ca nhi đi một vòng như vậy, chính bản thân ta cũng thu hoạch được nhiều thứ, lại nói, có khi ta dính vinh quang của Cẩn ca nhi!” Sau đó nhắc tới đám mụn nước kia của Cẩn ca nhi, “Cũng là tại ta, không có chiếu cố tốt cho Cẩn ca nhi......”
“Vừa mới nói ‘ người một nhà không nói hai nhà’, chính mình tại sao lại nói tới những lời khách khí rồi?” Từ Lệnh Nghi cười, giơ chung trà trong tay lên, “Nếm thử đi, Quân Sơn ngân châm.”
La Chấn Hưng không nói nhiều nữa, cười nếm một ngụm trà, sau đó nhắm mắt lại thưởng thức một hồi, lại nếm tiếp một ngụm, lúc này mới cười nói: ” Vị ngọt thanh thuần thoải mái, không giống với trà Long Tĩnh có vị ngọt dịu, quả là trà ngon.”
“Vậy thì mang một ít trở về.” Từ Lệnh Nghi cười, kêu Đăng Hoa đi lấy lá trà cho La Chấn Hưng.
La Chấn Hưng cười nói tạ ơn, thần sắc lại lộ ra mấy phần chần chờ.
“Có lời gì cứ nói!” Từ Lệnh Nghi nhìn cười nói, “Hiện giờ trong nhà cũng không có người ngoài!”
Vẻ mặt của La Chấn Hưng hơi chùng xuống, nở nụ cười, nhưng vẫn là ngẫm nghĩ chốc lát rồi mới nói: “Lần này ta đi ra ngoài, thuận đường đã đến thăm Ngũ muội phu!”
“Tử Thuần!” Từ Lệnh Nghi có chút ngoài ý muốn.
Thập Nhất Nương cũng không khỏi dóng tai lắng nghe.
Ngũ nương hai năm qua vẫn ở tại Yên kinh, nếu gặp phải thời điểm năm mới hoặc là việc hiếu hỉ, nàng ấy cũng chỉ nói tới hai đứa bé một chút, ít nói đến Tiễn Minh. Cho dù là có người nói đến, nàng ấy cũng chỉ nói một chút bề ngoài. Nàng mơ hồ cảm thấy giữa bọn họ có thể đã xảy ra vấn đề gì, nhưng Ngũ nương không nói, nàng tự nhiên cũng không tiện hỏi.
“Văn Đăng là thuộc tình huống gì, ta không nói ngươi cũng có thể biết. Nếu không phải nơi đó đạo tặc thành phong trào, lưu dân khó cai trị, thì cái chức huyện lệnh huyện Văn Đăng cũng sẽ không rơi vào trên người Tử Thuần.” La Chấn Hưng nghiêm nghị trả lời, “Ta không nghĩ tới, Tử Thuần đến Văn Đăng bất quá ngắn ngủi năm, sáu năm, lại đem Văn Đăng cai trị tới mức người trên đường không nhặt của rơi, đêm không cần đóng cửa. Dân chúng chỉ đường nghe nói ta là thân thích của Tử Thuần, không chỉ có tự mình dẫn chúng ta đi nha môn, còn mang hết trứng gà trong giỏ xách đưa cho chúng ta......”
Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đều rất giật mình.
La Chấn Hưng nghiêm túc gật đầu, trên mặt có chút khổ sở: “Hắn là đồng Tiến sĩ, có một cơ hội, cũng có thể có cách cai trị tốt vậy......” Nói tới đây, hắn ngừng lại.