Thứ Nữ Công Lược
Chương 726 : Hướng thay (thượng)
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Hôm đó Từ Lệnh Nghi vẫn không trở về, buổi trưa sai gã sai vặt thân tín mang tin cho Thập Nhất Nương: “Ta tất cả vẫn khỏe mạnh, nàng không cần phải lo lắng!”
Giờ Tỵ ngày thứ hai, tiếng chuông ở tất cả các chùa chiền đền miếu ở Kinh thành đều vang lên.
Hoàng thượng băng hà.
Thập Nhất Nương không biết tình hình nhà người khác như thế nào, Thái phu nhân thở một hơi thật dài, hốc mắt bắt đầu hơi ẩm ướt.
“Lễ bộ nói như thế nào?”
“Nghi lễ đám tang như cũ!” Thập Nhất Nương nhỏ giọng nói: “Vẫn còn đang bàn bạc!”
“Nói mọi người trong nhà mặc đồ trắng để tang đi!” Thái phu nhân tựa vào chiếc gối thổ cẩm Băng Liệt Văn màu đỏ thẫm, giọng nói có chút mệt mỏi, “Cấm hạ nhân không được uống rượu làm vui, cười đùa vui chơi, qua một trăm ngày rồi hãy nói.”
Nhị phu nhân ngồi một bên, thần sắc có chút buồn bã.
Thập Nhất Nương nhỏ giọng xác nhận, đi ra ngoài phân phó các quản sự làm việc, Tam phu nhân mặc quần áo trắng, hai thái dương dán cao thuốc, vội vàng chạy tới.
“Hoàng thượng thật sự mất rồi?” Nàng kéo Thập Nhất Nương tới phòng khách bên cạnh lò sưởi nói: “Trong cung có tin tức gì không?”
“Không nghe thấy tin tức gì!” Thập Nhất Nương trả lời: “Hầu gia vẫn còn ở trong cung chưa về!”
Mặt mày Tam phu nhân mang theo mấy phần ý cười: “Tân hoàng lên ngôi, thế nào chả có ban thưởng cho quần thần đúng không?”
Nếu như vậy, Từ Tự Cần và Từ Tự Kiệm cũng có thể nhận được tước vị thế tập.
“Hiện tại cũng chưa có bố cáo gì cả,” Thập Nhất Nương uyển chuyển nói: “Những thứ khác sợ rằng phải đợi sau khi chôn linh cữu mới có thể bàn luận được!”
Thái hậu nương nương hiển nhiên rất thích nghe nói như vậy, nàng cầm tay Thập Nhất Nương: “Rất nhiều phu nhân làm trò trước mặt ta nói Vĩnh Bình Hầu phu nhân xinh đẹp tuyệt trần.” Vốn dĩ ngại chỗ tình cảm mới miễn cưỡng gặp một lần, vậy mà chủ trì Đại Giác tự và Dương thị lại gợi lên hứng thú nói chuyện của Thái hậu, cùng các nàng trò chuyện hồi lâu… cuối cùng thưởng cho Đại Giác tự năm ngàn lượng bạc tiền dầu đèn, năm trăm cân trầm hương rồi mớibưng trà.
Dùng qua cơm trưa, Tể Trữ tới.
Mọi người không tránh khỏi lại trò chuyện một lúc lâu, lúc Thập Nhất Nương đi, Tể Trữ còn tự mình đưa tới cửa Từ Ninh cung.
Thập Nhất Nương cười đem chuyện Thái hậu thưởng bạc cho Đại Giác tự nói cho Tể Trữ.
Tể Trữ cười nhợt nhạt, chắp tay trước ngực với Thập Nhất Nương: “Đa tạ thí chủ. Bần ni chắc chắn vì Vĩnh Bình Hầu gia, Đô Chỉ Huy sứ mà cầu phúc.”
Thập Nhất Nương thấy nàng đã hiểu ý của mình, cười trở về phủ, nói chuyện Thái hậu muốn gọi Từ Tự Cẩn về và khen thưởng Từ Tự Giới. Từ Lệnh Nghi nghe vậy cười không ngừng: “Chuyện này ta sẽ xử lý!” Khi nói chuyện có hơi do dự.
Kể từ ngày Tiên đế băng hà, mặc dù tân đế không phong thưởng cho Từ Lệnh Nghi chức vụ cụ thể gì, nhưng Từ Lệnh Nghi có cái danh thái phó của thái tử, ngày ngày đều phải vào triều.
“Hầu gia muốn nói gì?” Thập Nhất Nương cười nói.
“Đừng nói gì cả!” Từ Lệnh nghi cầm tay nàng: “Hoàng thượng muốn ta trông coi ngũ quân phủ đô đốc, kiêm nhiệm luôn Binh Bộ thị lang. Ta đã từ chối…”, vừa nói thần sắc vừa có chút xấu hổ nhìn nàng.
Làm quan cũng tốt, kiếm tiền cũng tốt, đều là nhằm tạo lập giá trị con người hoặc cải thiện chất lượng cuộc sống. Từ Lệnh Nghi nhận ra giá trị của những người khác, mấy năm nay hắn đã không làm quan, nhưng chất lượng cuộc sống của bọn họ không vì vậy mà bị giảm đi. Đối với hắn mà nói, sợ rằng làm quan hay không cũng không có ý nghĩa gì.
Chắc là hắn lo lắng rằng nàng sẽ cảm thấy bị mất thể diện!
Hơn nữa nàng cảm thấy Từ Lệnh Nghi có quyết định này, nhất định đã phải suy nghĩ cặn kẽ rồi.
“Từ chối thì từ chối! Đúng lúc Giản sư phụ nói muốn mở rộng kinh doanh ra một chút nữa – muốn kinh doanh cửa hàng thêu. Đồ thêu trong thiên hạ này, mười phần đều xuất phát từ Hồ Châu. Hầu gia rảnh rỗi, vậy thì giúp chúng ta để ý bên ngoài một chút, tìm biện pháp liên lạc với tri phủ Hồ Châu…” Thập Nhất Nương nhoẻn miệng cười.