Thứ Nữ Công Lược

Chương 86 : Lấy chồng (Hạ)

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


“Phụng thiên cáo mệnh. Hoàng đế chiếu viết. Quốc gia tư gây dựng sự

nghiệp chi long, đương sùng báo công chi điển. Nhân thần kiến phụ quốc

chi tích, nghi thi tích tước chi ân. Này kích khuyên chi hoành quy,

thành cổ kim thông nghĩa. (đoạn này là mở đầu thánh chỉ ý, mình nghĩ để nguyên hợp lý hơn) Vĩnh Bình Hầu, chinh tây Đại tướng quân Từ Lệnh Nghi nhận chức có trách nhiệm, vì nước tận trung, luôn luôn cần mẫn trong công việc, là tấm

gương sáng, không uổng là tôi hiền được tuyển chọn, nay phong thêm nhất

phẩm thái tử thiểu sư hàm. Nguyên phối La thị, giúp chồng dạy con, tấm

gương xuất sắc, truy phong Trinh thuận hầu phu nhân. Kế thê La thị, tính nhu hòa chủ trì việc nhà, tôn kính cẩn thận, phong nhất phẩm phu

nhân···”



Thập Nhất Nương lẳng lặng quỳ ở trên mặt đất, đầu óc lại xoay chuyển rất nhanh.



Chức quan cao nhất của Đại Chu là tam công tam cô, tam công là chính

nhất phẩm, tam cô là theo nhất phẩm··· không phải một hơi có thể được

phong tam công mà là tam cô một trong thái tử thiểu sư··· có thể lý

giải, Hoàng Thượng vẫn là muốn dùng Từ Lệnh Nghi– nếu che tam công, một

khi chiến sự lại nổ ra, như vậy Từ Lệnh Nghi sẽ không thể lại lãnh binh

đánh giặc có phải hay không. Hơn nữa, phong rồi không thể lại phong,

khiến cho sau này người kế vị lấy cái gì thưởng Từ Lệnh Nghi···



Nàng không khỏi thở dài một hơi.



Hiện tại, an nguy Từ gia là quan trọng nhất!



Chế độ phong kiến tội liên đới không phải là trò chơi.



Về phần phong cáo mệnh cho Nguyên Nương cùng cáo mệnh cho mình··· chỉ sợ là bồi thường cho việc không phong tước tương ứng đối với Từ Lệnh

Nghi chăng?



Thập Nhất Nương không kịp nghĩ lại.



Tạ ơn xong, là tặng phẩm do hoàng hậu nương nương ban đến đây.



Lần này là cấp cho nàng. Một đôi diêu bảo hoa các nhất đối,” Vạn sư

như ý”,” Phú quý hoa khai” “Mỗi niên có dư”,”Diễn anh đồ” bốn thất gấm

lục cung đình.



Theo bước nội thị hoàng hậu nương nương. Thái hậu nương nương thưởng tặng phẩm đến đây.



Cũng là cấp cho nàng. Một mặt gương đồng, có khắc chữ “Một lòng trung trinh”, một thanh thước đồng, có khắc (Nữ giới).



Tất cả mọi người trong Từ gia lần thứ ba quỳ xuống tạ ơn.



Nội thị liền cười nói với Thập Nhất Nương: “Dùng gương để soi, dùng

thước làm chuẩn. Phu nhân phải nhớ cho kỹ lời thái hậu nương nương dạy

bảo mới được.”



Mình gả tiến vào dù sao cũng là bác bỏ mặt mũi thái hậu, con tặng

nàng một mặt gương đồng một cây thước chuẩn đã là rất cho mặt mũi.



” Đa tạ công công đề điểm.”



Thập Nhất Nương cung kính nói, “Thiếp thân ghi nhớ lời thái hậu nương nương dạy bảo, tự nhiên sẽ cẩn trọng từ lời nói đến việc làm, nhất định tuân thủ nghiêm ngặt.”



Thái phu nhân không khỏi liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái.



Tuổi còn nhỏ, lần đầu tiên tiếp chỉ, tiến lui không chút nào nao núng……



Vừa đưa mắt lên, nàng nhìn thấy ánh mắt đứa con đảo qua người con dâu.


Từ Lệnh Nghi đáy mắt có chút do dự cực nhanh: “Ta đi mời rượu.”



Thập Nhất Nương thấp giọng lên tiếng ”Vâng”, sau đó tiễn Từ Lệnh Nghi ra nhà giữa.



Quay lại phòng ở, nàng cười hỏi nha hoàn:” Ngươi tên gì?”



Nha hoàn cung kính nói:” Nô tì kêu Hạ Y.”



Thập Nhất Nương gật đầu:” Một cái khác cùng ngươi làm việc chung gọi là gì?”



“Kêu Xuân Mạt.”



Đang nói, Xuân Mạt mang Hổ Phách cùng Đông Thanh tiến vào.



Chỉ có hai cái canh giờ không thấy, nhưng đối với Hổ Phách cùng Đông

Thanh vẫn lo lắng cho Thập Nhất Nương mà nói, lại giống như là cách hai

năm.



Các nàng không khỏi lệ hoen khéo mắt, hai miệng đồng thanh nói:” Tiểu thư, ngài, ngài không có việc gì đi?”



” Không có việc gì, không có việc gì!” Thập Nhất Nương cười khanh

khách. Trong lòng lại nói: Chỉ là đói sắp chết! Cho nên câu ” Các ngươi

ăn cơm chưa” bật thốt lên mà thôi.



Hai cái liên tục gật đầu: “Ăn qua. Chúng ta đều ăn qua. Đào mama tự mình mang theo thô sử mama mang đồ ăn cho chúng ta.”



Thập Nhất Nương gật đầu cười, đối với Xuân Mạt cùng Hạ Y nói:” Các ngươi đều lui ra đi thôi! Có các nàng hầu hạ ta là được.”



Hai người do dự một lát, vẫn là khom đầu gối hành lễ đi xuống.



Thập Nhất Nương phân phó Đông Thanh cùng Hổ Phách:” Giúp ta đổi bộ xiêm y đi? Mặc cái này khó chịu quá.”



Hai người gật đầu, đi chuẩn bị nước cho Thập Nhất Nương tắm rửa thay

xiêm y, Thập Nhất Nương lại ngồi bên bàn vừa ăn một chén cơm nhỏ.



Đợi Từ Lệnh Nghi mang theo hơi rượu đi vào, Thập Nhất Nương đã rửa

xong mặt, búi tóc toản nhi bình thường, thay đổi thân y phục xanh biếc

màu hồ, đang ngồi lệch người bên gối đầu đọc sách.



” Hầu Gia đã trở lại!” Nàng vội buông sách, xuống kháng hành lễ cấp Từ Lệnh Nghi.



Từ Lệnh Nghi mặt hơi có chút đỏ, ánh mắt cũng không thấy một chút say rượu, chính là so với bình thường càng sáng ngời vài phần.



Thập Nhất Nương lại âm thầm đề cao cảnh giác.



Có một loại người, uống càng nhiều ánh mắt càng sáng, chính là say, cũng nhìn không ra.



Nhưng bình thường người say đối với cảm xúc của mình năng lực khống

chế liền kém…… Nàng không nghĩ làm cho Từ Lệnh Nghi không vui.



Từ Lệnh Nghi lại cũng không thấy liếc mắt xem nàng một cái, lập tức

đi đến bên kháng cầm lấy sách, ghé vào đèn dương giác cung đình thì

thầm:”quyển Đại Chu Cửu Vực Chí!”



Người nầy khẳng định là uống nhiều, bằng không, sẽ không từng chữ từng chữ từ trong miệng phun ra.



Thập Nhất Nương đang muốn giải thích một phen, Từ Lệnh Nghi đã quăng mất sách đi tịnh phòng:” Ta phải tắm rửa!”