Thứ Nữ Hữu Độc

Chương 179 : Vĩnh tuyệt hậu đoạn

Ngày đăng: 17:18 19/04/20


Yến Vương trở lại yến hội.Lúc bấy giờ không khí đã hết sức hòa hợp,mọi người có vẻ đã bắt đầu tiếp nhận,hơn nữa xem ra còn rất thích Lý Vị Ương,thậm chí có thể cảm thấy như bây giờ nàng chính là một thành viên trong đó.



Quách Đôn giật mình nhìn muội muội nhà mình,nói: "Gia Nhi từ khi nào đã biết cách ăn nói như vậy rồi?"



Quách Trừng gương mặt tuấn lãng mang theo nụ cười,liếc xéo Quách Đôn một cái,nói: "Đâu chỉ là biết ăn nói,quả thật nàng giống như trời sinh làm ọi người đều yêu thích,ngươi không thấy tới nhị cô cô trước giờ đều hung dữ như vậy bây giờ cũng đều cười nói hớn hở à?"



Vốn là hắn xem Lý Vị Ương nụ cười lãnh đạm,liền cho rằng nàng như vậy sẽ không thể hòa hợp với mọi người,nhưng thật không ngờ nàng lại được mọi người hết mực hoan nghênh.Trên thực tế,nói mọi người đều yêu thích để hình dung về nàng còn là quá đơn giản,nên biết để lấy lòng một người thực không dễ dàng,lấy lòng một đám người lại càng thêm khó khăn,đặc biệt nơi này mỗi người đều là xuất thân quyền quý,dè dặt kiêu ngạo.Lý Vị Ương không quá một canh giờ đã có thể cùng mọi người tạo ra mối giao hảo tốt đẹp,này là điều Quách Trừng xem ra quả thực không thể tưởng tượng được.



Quách Trừng chỉ là không biết là,Lý Vị Ương rất giỏi thấu hiểu được cái đạo nhìn mặt mà nói chuyện với mọi người,nếu như nàng thành tâm muốn được mọi người yêu thích,kỳ thật nhất định thực là chuyện dễ dàng,chỉ là trước giờ nàng luôn làm việc theo cảm tính,khinh thường những thứ giao hảo tầm thường mà thôi.Nhưng hôm nay,thứ nhất nhìn thấy Quách phu nhân nhất nhất chăm chú nhìn theo nàng,sợ nàng trong đám người kia cảm thấy không được thoải mái,Lý Vị Ương vì muốn an ủi nàng,liền mong chóng hòa nhập với hoàn cảnh.Thứ hai, nếu Lý Vị Ương không làm cho người khác lưu lại ấn tượng đầu tiên về nàng gần gũi bình dị,văn nhã cao quý,sau này nàng sẽ rất khó ở trong đám hào môn thế gia đứng vững gót chân.Mặc kệ là gia tộc như thế nào,cũng là sẽ bài xích những người ngoại đạo,nàng cần phải một bước đánh vỡ được cái rào cản nội tâm đó,làm cho bọn họ nhanh chóng công nhận nàng,đây mới chính là đạo lý sinh tồn.



Quách Đôn khó hiểu nói: "Không phải nói rằng Gia Nhi lớn lên ở một nhà phú thương sao.Ta xem nàng ngôn hành cử chỉ,lại hoàn toàn không giống nữ nhi được gia đình như vậy nuôi dưỡng!"



Quách Đạo đang ở một bên uống rượu, nghe vậy ha ha cười một tiếng: "Này ngươi lại không hiểu đi,Gia Nhi chúng ta trời sinh trong xương cốt đã có huyết thống cao quý,cả là tại thương hộ đê tiện cũng là sẽ có thể lớn lên giống như Hoa Mẫu Đơn vậy"



Quách Đôn nghe xong thật là càng cảm thấy rất kỳ quái,nhưng Quách Trừng nhìn thoáng qua Quách Đạo,trong lòng lại cảm thấy giật mình,đệ đệ này hắn luôn luôn không thèm đếm xỉa tới hắn có biết gì không,nhưng cái trực giác này của hắn tựa hồ như cũng đã đánh đúng trọng điểm,nên biết,thương hộ trên người luôn mang cái hơi hướng của đồng tiền,tuyệt đại đa số là có phú mà không quý,nhưng loại phú thương nào có thể bồi dưỡng nên một nữ nhân như thế này,dù muốn che dấu như thế nào cũng rất khó xóa đi trên mình cái hơi thở thương hộ,có như thế nào khoảng cách với hào môn thế gia chân chính cũng rất xa.nhưng Lý Vị Ương kia lại mang tới ọi người cảm giác,hoàn toàn không giống như là một nữ hài tử xuất thân nhà thương nhân đê tiện,nàng như thể trời sinh đã là Quách gia tiểu thư.



Lần này,Quách Trừng lần đầu tiên cảm thấy hiếu kỳ đối với việc trưởng thành của Lý Vị Ương.



Yến Vương chứng kiến Lý Vị Ương được mọi người vây quanh trò chuyện vui vẻ,biểu cảm hắn thấy rõ trở nên vô cùng lãnh đạm.Hắn đời này rất ít khi thất bại,kết quả lại bại trên tay Lý Vị Ương,việc này đối với hắn quả thực vô cùng nhục nhã,nếu là lần này hắn không thể báo thù rửa hận,hắn thật sự là không cam tâm! Nghĩ đến đây,hắn nhìn Lý Vị Ương một cái,cố tình lớn tiếng nói: "Quách phu nhân,nghe nói Quách tiểu thư mất tích đã nhiều năm,ta thật hiếu kì muốn biết là người ở đâu lại có thể tìm được nàng đây?"



Hắn câu này vừa ra khỏi miệng,vốn là yến hội không khí thập phần hòa thuận bỗng nhiên biến đổi.Sắc mặt mọi người ở đây bỗng chốc trở nên cổ quái,sắc mặt Tề Quốc Công bỗng chốc trở nên trầm xuống,tại hắn xem ra,Yến Vương này là cố ý khiêu khích,nhà hắn như tìm được nữ nhi ở chốn nào,cùng Yên Vương lại có quan hệ gì,cần phải hồi báo cho hắn biết sao? Huống chi,đây là trước mặt tất cả mọi người,hắn đột nhiên đưa ra vấn đề này,không hề để ý tới tình hình,thật sự hết sức vô lễ.



Quách Gia đây là địa vị như thế nào,dù đối phương cho dù như thế nào hết sức vô lễ,bọn họ cũng sẽ không bao giờ để cho ngoại nhân nhìn thấu được nội tâm không vui của mình,giống như là một người bị chó cắn một cái,vô luận thế nào cũng không thể đem thân phận của mình đặt ngang với súc sinh mà cắn lại nó một cái.Nguyên Dục chính là nắm được thân phận và địa vị Quách Gia,mới có thể dám mở miệng ra hỏi một câu như vậy.



Vẻ mặt mọi người bấy giờ biểu hiện lại là thập phần thích thú,bởi vì Nguyên Dục chính là hỏi một câu mà bọn họ liên tục thắc mắc nhưng không dám nói lên lời.Vốn là nãy giờ mắt lạnh nhìn Quách Gia rất nhanh chóng dung nhập với mọi người,Bùi Bảo Nhi bấy giờ mới mỉm cười lên tiếng: "Đúng vậy,ta thật cũng rất muốn biết Quách phu nhân là như thế nào lại có thể tìm được thiên kim tiểu thư nhiều năm thất lạc này đây!"



Quách phu nhân mặc dù trong lòng hết sức không vui,nhưng nàng dù sao đối với bọn họ cũng là trưởng bối,không thể nào cùng hậu bối so đo,cho nên nàng chỉ khẽ mỉm cười: "Như thế nào,Yến Vương điện hạ cùng Bùi tiểu thư đây lại có lòng quan tâm tới Quách Nhi như vậy?" Đều là chạy tới ý nhằm vào nữ nhi của nàng,thật là không biết tốt xấu!



Yến Vương mỉm cười nói: "Quách phu nhân,chúng ta chẳng qua chỉ là tò mò,ta tin rằng không chỉ riêng gì chúng ta,tất cả những vị nhân khách tham dự yến hội hôm nay nhất định cũng rất muôn biết,dù sao một nữ nhi đã từng thất lạc nhiều năm như vậy có thể tìm được,đây quả thực là kỳ tích! Cho nên chúng ta rất là muốn nghe kỳ tích này như được sáng lập thế nào,nói như vậy chắc Quách phu nhân đây sẽ không để ý chứ!"
"Nàng không có nói sai! Cuộc sống trước kia nàng từng trải qua,sớm đã một năm một mười nói cho ta biết!" Lúc này đột nhiên có một giọng nói thong thả ung dung vang lên,là của Tề Quốc Công Quách Tố,hắn nhìn Lý Vị Ương một cái,mỉm cười một chút,sau đó trịnh trọng nói: "Thật ra ta không nghĩ có người sẽ thắc mắc như vậy đối với nữ nhi của ta,cho nên ta mới hi vọng nàng như vậy đơn giản mà qua đi,mới như vậy mà an bài,cũng không ngờ Yến Vương điện hạ lại tạo thành hiểu lầm,thật sự là lỗi của ta!"



Tề Quốc Công nói như vậy là khoan hồng độ lượng,người ngoài rối rít nghị luận,lời nói lúc đó đều là trỉ trích Nguyên Dục kia xen vào việc của người khác! Nguyên Dục sắc mặt rất khó coi,mà so với hắn Bùi Bảo Nhi còn khó xem hơn,Nàng không nghĩ tới Lý Vị Ương như vậy lại không bị vạch trần,mà ngược lại làm ọi người đối với nàng thêm phần kính nể.Nghĩ cũng biết,một nữ nhi từ phủ thừa tướng lại được phong làm Quận chúa,trong đó hẳn là đã trải qua rất nhiều nỗ lực,tất cả đều không tự chủ được cho rằng,Lý Vị Ương là một nữ nhi tu dưỡng lương hảo, cao quý kiên cường.



Quách phu nhân lập tức cười rộ lên,nói: "Thấy đủ chưa,Yến Vương Điện hạ,Gia nhi chính là nữ nhi của ta,ngươi không cần phải lòng nghi ngờ sinh ám quỷ!"



Nguyên Dục cười lạnh một tiếng,nói: "Quách phu nhân,chỉ bằng lời nói một bên của Vĩnh Ninh,người liền tin tưởng người trước mặt này sao?Phu nhân qua dễ dàng bị người khác lừa gạt! Nếu ta là phu nhân,tốt nhất là suy nghĩ một chút năm đó Quách Gia trên người có đặc điểm gì,nên biết,Phật Châu có thể làm giả,nhưng đặc điểm này lại không thế nào!"



Quách phu nhân nhíu mày,lập tức phản bác: "Tốt lắm!Ngươi đã kiên trì không tin,vậy các ngươi xem cho rõ!"



Nói đoạn,này giơ cổ tay của Lý Vị Ương lên,nhẹ nhàng nhấc tay áo bên trái,nói: "Gia Nhi,người từ lúc vừa chào đời trên cổ tay trái liền có một hồng ấn hình cánh hoa nho nhỏ,Nương đều nhớ rõ,ngay tại chỗ này!" Động tác của nàng bất ngờ không kịp chuẩn bị,làm cho Tề Quốc Công bỗng chốc biến sắc,hắn không nghĩ tới thê tử rõ ràng sẽ hành động như thế này,nhất thời đều ngây dại,thậm chí còn chưa kịp ngăn cản nàng---



Trên thực tế,Quách phu nhân là quá mức nóng vội,thậm chí quên mất trước mặt người khác làm như vậy là thất lễ cỡ não.Bởi vì nàng đối với nữ thiếu nữ trước mặt này luôn khẳng định là nữ nhi ruột thịt của mình,chua có một phút giây nào nàng nghi ngờ điều đó,cho nên trước giờ cũng không có tự mình nghiệm chứng qua.Nhưng nàng thực tại thật sự không thể tha thứ bất luận kẻ nào hoài nghi Quách Gia,cho nên không cần nghĩ ngợi đã làm như vậy!



Ánh mắt mọi người lập tức dừng lại ở cổ tay trái của Lý Vị Ương,nụ cười trên mặt Nguyên Dục rất nhanh đã biến mất,hắn trông thấy rất rõ ràng,vừa vặn trên cổ tay như lời Quách phu nhân mới nói,có một tiểu hồng ấn hình dáng như một cánh hoa....Tuy rằng rất nhỏ,nhưng nhìn một cái vẫn có thể thấy rõ.Quách phu nhân vẻ mặt chắc chắn,quay đầu mỉm cười nhìn chằm chằm Nguyên Dục nói: "Ngươi nhìn đi,Gia Nhi thật sự là nữ nhi của ta!Nếu sau này ai còn dám mở miệng vũ nhục nàng,hoặc nghi ngờ thân phận của nàng, chính là muốn cùng cả Quách gia đối địch!"



Chứng kiến hồng ấn này,Tề Quốc Công cùng Quách Trừng đều ngây ngẩn cả người,hai người họ không dám tin nhìn Lý Vị Ương,dường như hoài nghi chính hai mắt của mình đã nhìn lầm rồi.



Lý Vị Ương chỉ là mỉm cười che lại cổ tay của mình,một tiểu thư chính là đi không lộ chân,bước đi thong thả không quá tấc,cười không lộ răng,tay không nhấc hơn ngực,đây đều là có quy củ,Nhưng sự việc bất ngờ phạm tắc.hôm nay hướng mọi người chứng minh thân phận của mình,từ nay về sau,bất kể là ai nhận ra nàng là Lý Vị Ương,nàng không còn phải sợ hãi,nàng đúng là Quách gia tiểu thư danh chính ngôn thuận! Đương nhiên,nàng biết được Tiểu Man có ký hiệu như vậy trên người,còn phải đa tạ Ôn Tiểu Lâu.



Nguyên Dục tràn trề căm hận nhìn chằm chằm Lý Vị Ương,lần này,ở trước mặt mọi người hắn cơ hồ đã mất hết thể diện,mà tất thẩy đều hoàn toàn do Lý Vị Ương ban tặng! Hắn không nghĩ tới,mình bị người ta xem như con khỉ mà đâm một cái,biến thành giúp Lý Vị Ương chứng minh thân phận của mình!



Thật là,hắn cảm giác mình quả thực là ngu xuẩn! Hắn quay mạnh đầu lại,căm tức nhìn Vĩnh Ninh công chúa một cái,ánh mắt vô cung hung ác,dường như là muốn ăn tươi nuốt sống nàng,nhưng mà Vĩnh Ninh công chúa chẳng qua chỉ nhàn nhạt nghiêng đầu,trở thành như không nhìn thấy.



Nguyên Dục nghĩ lại,Lý Vị Ương thừa nhận mình là An Bình quận chúa,chỗ tốt là làm cho người khác không thể xử dụng thân phận này đến uy hiếp nàng...Nhưng bởi như vậy,nàng cũng là đã nói cho người khắp thiên hạ này,nhất là nói cho Bùi hoàng hậu biết nàng là ai! Nghĩ tới đây,Nguyên Dục tràn đầy nghi hoặc,Lý Vị Ương vì sao muốn làm như vậy,chẳng nhẽ nàng không sợ Bùi Hoàng Hậu trả thù sao?!Tâm tư của nữ nhân này, hắng càng ngày càng đoán không ra!Nhưng có một chút hắn có thể khẳng định,một ván ngày hôm nay hắn thua thực sự rất thảm! Hơn nữa,việc hắn phẫn nộ nhất là.Vĩnh ninh công chúa này,hắn tưởng mình đã nắm được trong lòng bàn tay,thế nhưng nữ nhân này lại hoàn toàn phản bội hắn.



Lý Vị Ương nhìn Nguyên Dục,rất nhanh chóng bình tình rồi tươi cười,hắn cho rằng mình chỉ thua một ván mà thôi,lại không hề biết rằng,tới khuya ngày hôm nay.Ngay cả tính mệnh của mình cũng không giữ được!