Thứ Nữ Hữu Độc

Chương 823 : Đột nhiên phát điên

Ngày đăng: 17:17 19/04/20


Tiếng bước chân của đám đông vang lên, bọn họ xông đến cạnh hồ! Lí Vị Ương chớp mắt, nhìn xuyên qua cánh cửa sổ khép hờ, thấy có bảy tám thị vệ dẫn đầu chạy đến, mà bọn họ không ngờ rằng bên trong có bọ cạp, cùng thi thể của một nha đầu, còn có Ngũ tiểu thư không mặc quần áo ngâm mình trong hồ.



Tiếp theo nhóm hộ vệ là Đại phu nhân cùng Lí Thường Tiếu vừa mới nghe thấy tin tức vội vàng chạy tới, Đại phu nhân nhìn thấy tình cảnh này, giận tím mặt: “Ai cho các ngươi vào đây?!”



Lúc này đám hộ vệ mới phản ứng lại, vội vàng lui ra ngoài.



Lí Thường Tiếu muốn té xỉu, xong rồi, toàn bộ xong rồi!



Lí Vị Ương mỉm cười, thấp giọng nói: “Chúng ta đi thôi.”



Trò hay này, Đại phu nhân chắc sẽ rất vừa lòng.



Đại phu nhân dồn hết sức lực áp chế chuyện này, hơn nữa còn phái người giam giữ tám thị vệ dẫn đầu xông vào lại, nói đợi lão gia trở về rồi xử trí, mà càng khống chế lời đồn đãi càng bay đi nhanh như mọc cánh, rất nhanh, tin tức Đại phu nhân dùng bọ cạp làm thuốc dẫn không cẩn thận để thoát ra ngoài, sau đó bò vào hồ, Ngũ tiểu thư sợ tới mức ngất đi, bọ cạp cắn chết một nha đầu, lúc đám thị vệ vọt vào phòng tắm, Ngũ tiểu thư còn chưa kịp mặc lại quần áo, cảnh xuân lồ lộ, đã truyền khắp nơi...



Tứ di nương thở hổ hển chạy vào viện Đại phu nhân, vừa bước vào cửa đã gào khóc, làm Đại phu nhân nhíu mày: “Gào cái gì! Đều do nó không cẩn thận! Ngươi còn không mau đi thăm nó!”



Tứ di nương không dám cất tiếng nữa, nhanh chóng lôi kéo Lí Thường Tiếu đi thăm Lí Thường Hỉ. Sau khi ngất trong bồn tắm, Lí Thường Hỉ vẫn chưa tỉnh lại.



Lí Vị Ương nhìn thấy Tứ di nương nghiêng ngả lảo đảo trên hành lang đang đi về phía trước, mỉm cười nói: “Tứ di nương đi thăm Ngũ muội sao?”



Tứ di nương vừa nhìn thấy nàng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái viện này rắn bọ cái gì cũng có, hiện giờ là nữ nhi của ta, rất nhanh sẽ đến phiên Tam tiểu thư, tiểu thư vẫn cẩn thận đi thì hơn!” Kế hoạch của Lí Thường Hỉ không nói cho bất kỳ ai biết, cho nên ngay cả Tứ di nương cũng cho rằng mọi chuyện là Đại phu nhân bày ra, dù sao bọ cạp kia vì Đại phu nhân uống thuốc mới đưa vào viện, đang êm đẹp sao có thể chạy ra hồ nước? Trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy! Tứ di nương hầm hừ đi về phía trước, Lí Vị Ương cười.



Tứ di nương vừa khóc vừa bước vào phòng, vào đến cửa có nha đầu nói: “Di nương, Ngũ tiểu thư vừa mới tỉnh lại! Nhưng mà, tiểu thư...”



“Tỉnh là tốt rồi!” Tứ di nương vui mừng quá đỗi, tuy biết đời này Lí Thường Hỉ bị hủy dung lại bị hủy danh dự, nhưng dù sao cũng là nữ nhi của bà, hiện tại không cầu gì khác, có thể giữ lại tính mạng là tốt rồi, nhưng bà quên không chú ý tới bộ dáng muốn nói lại thôi của tiểu nha đầu.



Nhưng mà, chuyện kỳ quái phát sinh đúng lúc này, lúc Tứ di nương bước vào phòng trong, bà phát hiện Lí Thường Hỉ bị xích chân ngồi trước bàn trang điểm, Tứ di nương giận dữ, quay đầu nhìn nha đầu, nha đầu hơi rụt cổ: “Nô tỳ không thể giữ được tiểu thư, giày cũng bị tiểu thư đá đi!”



Giọng nói thanh thúy của Lí Thường Hỉ ngắt lời: “Mẹ đến rồi à, mẹ xem con có xinh đẹp không!”



Mọi người nghe xong lời kỳ quái này, hai mặt nhìn nhau.
Đại phu nhân căn bản không kịp tránh né, kêu thảm thiết một tiếng, tay giữ chặt tai trái của mình, sau đó hai mắt trợn trắng, ngất đi.



Lí Thường Hỉ đã cắn đứt một bên tai của Đại phu nhân!



Hôm nay, Đại phu nhân đeo khuyên tai phượng hoàng màu vàng, Lí Thường Hỉ thần trí không rõ ràng, cảm thấy đuôi phượng kia nhìn qua như cái đuôi nhếch lên cao cao của bọ cạp, lao lên cắn đứt tai trái của Đại phu nhân. Sau đó nàng phì phì hai tiếng nhổ ra cái tai kia, rồi lại lao về phía Tứ di nương ở bên cạnh! Tứ di nương kinh hoảng kêu một tiếng, ngã xuống đất, bò lùi ra bên ngoài: “Mau bắt lấy con bé! Nhanh bắt lấy con bé!”



Cả căn phòng rối loạn, chỉ có Lí Vị Ương vẫn đứng yên tại chỗ, mặt mang ý cười nhìn trò diễn này.



Bạch Chỉ đứng bên xem thấy kinh tâm động phách, nhưng mà, cho dù Lí Thường Hỉ không điên, thì nàng ta đã thân bại danh liệt, điều này, có lẽ chính là lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó lọt.



Lí Tiêu Nhiên đi nhanh trên đường nhỏ, coi như không thấy những người hành lễ với ông trên đường. Cho tới giờ, ông vẫn không thể tin được, chỉ trong một đêm lại phát sinh biến cố lớn như vậy. Ông bước nhanh vào viện, phát hiện đám nha đầu ma ma đứng trong sân hai mặt nhìn nhau, sau đó một chậu máu loãng mang từ trong phòng ra, sắc mặt Lí Tiêu Nhiên trắng bệch, liếc mắt nhìn thấy Lí Vị Ương đứng trên hành lang, ông vội vàng bước đến: “Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”



Lí Vị Ương nhìn thấy ông đến, nhẹ giọng nói: “Phụ thân nhỏ tiếng một chút, đại phu đang chẩn trị cho mẫu thân.”



Lí Tiêu Nhiên nhíu mày, giọng nói càng sốt ruột: “Đang êm đẹp, bọ cạp từ chỗ nào đến?!”



Lí Vị Ương thở dài: “Là thuốc dẫn của mẫu thân, bọ cạp độc quý hiếm được vận chuyển riêng từ phía nam đến. Không biết người nào không cẩn thận, thả bọ cạp từ phòng bếp ra ngoài, có lẽ hồ nước nóng có loại cỏ gì đó mà bọ cạp thích, tất cả bọ cạp đều đến hồ nước nóng. Lúc đó Ngũ muội muội đang tắm, nha đầu bên người trung tâm hộ chủ, bị bọ cạp cắn chết, đại khái Ngũ muội muội bị kinh hoảng, bất chấp mình không mặc quần áo đã kinh hoảng hét lên, các ma ma phụ trách tuần tra ban đêm ở bên ngoài nghe thấy, nhanh chóng nói cho hộ vệ ngoài viện, bọn họ lại không động não, vội vàng chạy vào phòng tắm, có khoảng bảy tám đại nam nhân, phụ thân nghĩ xem, Ngũ muội muội một nữ hài tử yếu đuối, sao có thể chịu được đả kích này? Đương nhiên là bị ngất đi!”



Lí Tiêu Nhiên căn bản không cần động não, đã có thể đưa ra phán đoán, có người cố ý thả bọ cạp vào. Mắt ông nheo lại, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm. Đám nữ nhân đúng là ăn no rửng mỡ, không có chuyện gì phải nháo loạn đến xảy ra chuyện, mà lần nào cũng liên quan đến phu nhân của ông!



“Hừ!” Ông hừ lạnh một tiếng.



Lí Vị Ương nói tiếp: “Muội muội có thể nhất thời không chịu được kích thích, chẳng hiểu sao điên rồi, Tứ muội muội đến gần ngăn cản bị Ngũ muội cắn, sau đó Tứ di nương chạy tới phòng mẫu thân, vừa mới nói được mấy câu, Ngũ muội muội xông vào, tai trái của mẫu thân… bị Ngũ muội muội cắn đứt lìa.”



“Cái gì? Tai bị cắn đứt, những người khác làm gì mà để như thế!” Lí Tiêu Nhiên đi tới đi lui vài vòng trên hành lang, đám nha đầu ma ma trong viện lúc này đều đang quỳ dưới đất, run run, mồ hôi rơi như mưa!



Lí Tiêu Nhiên trong lòng phiền chán bất an, mỗi bước đi của ông đều nghĩ đến một khi chuyện này lan truyền ra ngoài, tổn hại lớn thế nào đến thanh danh gia tộc, đầu tiên là nữ nhi tắm rửa bị một đám đại nam nhân nhìn thấy, sau đó nữ nhi điên điên khùng khùng cắn đứt tai vợ cả, đúng là trò cười! Trò cười lớn nhất thiên hạ! Lí Thường Hỉ cùng Đại phu nhân, nhất định sẽ hại hắn biến thành trò cười cho khắp thiên hạ!



“Phụ thân, đám thị vệ đã bị giam một ngày, ồn ào nói muốn gặp phụ thân, muốn được minh oan!” Lí Vị Ương nhắc nhở ông.