Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 1 : Thỉnh an

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Nhẹ nhàng giày thêu tinh xảo màu lam lướt trên mặt đất không có phát ra một chút thanh âm nào, đại cung nữ Cẩm Tú đi đến bên bức màn hồng thêu hoa chậm chạp kêu lên “Chủ tử giờ thần đã đến, nên dậy thôi”



Nghe được tiếng kêu quen thuộc, Lý Viên mơ mơ màng màng mở hai mắt, sau đó nàng cảm thấy:



Đau



Rất đau



Phi thường đau



Sau khi nhe răng nhếch miệng ngồi dậy tử sau, nương theo ánh sang không được rõ ràng lắm nàng xem các dấu vết xanh tím trên người mình, có chút khóc không ra nước mắt nghĩ cái này có tính là dấu vết chứng minh hiện trường sau khi “Cường bạo” không.



Nhìn nàng bộ dáng chật vật, Cẩm Tú cũng chấn động, nàng lập tức đau lòng nói “Chủ tử, hôm nay không ngại báo cáo xin nghỉ bệnh đi!”



“Không được” Lý Viên lắc đầu phủ quyết đề nghị mê người này “Đêm qua ta vừa mới thị tẩm, hôm nay không đi thỉnh an, người khác sẽ nói ta hết sức kêu ngạo ”



Cẩm Tú cũng biết để ý chuyện này, cũng không cố gắng khuyên ngăn.



“Gió xuân vô lực trăm hoa tàn” cầm lấy cái gương sứ chỉ bạc nạm vàng, Lý Viên không biết tại sao đột nhiên ngâm ra câu này.



“Đây là thơ từ đâu đến?” Đang trang điểm cho nàng Cẩm Tú nghi hoặc hỏi.



Lý Viên khoát tay, yếu ớt than thở “Đây không phải thơ tư đâu đến, mà là tiểu thư nhà ngươi ta từ phế phủ cảm khái ra mà thôi” nàng lấy tay chỉ hai mảng xanh trên gò má nói “Ta hiện tại không phải giống như là cây chuối tây bị mưa đánh hay đóa hoa bị gió thổi tàn”



“Ai u, chủ tử của ta” Cẩm Tú một phen che cái miệng nhỏ nhắn Lý Viên “Đây chính là hoàng cung, nói đến cái đó là vạn vạn không thể a!”



Nói được hay không thì tiểu thư nhà ngươi ta cũng đã là “Hoa tàn bại liễu”, mắt nàng sâu kín nhìn Cẩm Tú, nhất tưởng đến thân xử nữ nàng bảo lưu nhiều năm như vậy đêm qua đã bị “Mặt người dạ thú” kia hồ đồ đạp hư, nàng sẽ không cam chịu… …



“Chủ tử tốt của ta” Cẩm Tú hoàn toàn không thể lý giải tình cảm bi phẫn của Lý Viên, ngược lại mặt còn có chút vui mừng nói “Tiến cung đã hơn hai tháng, coi như được thị tẩm, đây làm tâm bệnh của nô tỳ a! Cuối cùng có thể thoải mái rồi ”


Đẩy cửa trúc môn Lý Viên đi dọc theo đường nhỏ trải đá vũ hoa về phía trước, khoảng một trăm bước nàng đứng bên cạnh một cái ao đang  không ngừng tỏa khí nóng.



Cởi hết quần áo trên người, Lý Viên bùm một tiếng nhảy xuống.



“Ô! …” Nàng thoải mái hừ hừ, nước suối nóng hôi hổi giảm bớt thật nhiều đau đớn không ngừng mà thân thể nàng cảm thấy từ buổi sáng nay.



Nàng híp hờ mắt hưởng thụ “Ôn tuyền dục ” cao cấp này



“Rầm, rầm, rầm…” Trong không gian yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng nước nóng chảy không ngừng.



Suy nghĩ của Lý Viên dần dần trở nên mê ly, nàng ngẩng đầu nhìn này sương khói tràn ngập, trong khoảng thời gian ngắn chỉ cảm thấy như lạc trong mộng, hoang đường nực cười.



Nàng vốn là một nữ tử phổ thông bình thường trong thế kỷ 21, có một đôi cha mẹ yêu nàng như châu như bảo, cuộc sống quá bình thường lại hạnh phúc.



Nhưng tất cả mọi thứ đều đột nhiên bị phá đi, bởi vì nàng ma xui quỷ khiến vô tình “Xuyên” qua triều đại “Đại chu” này.



Lúc Lý Viên phát hiện mình một nữ tử trưởng thành hai mươi ba tuổi biến thành một đứa trẻ con mới sinh, thật sợ hãi tâm lý cùng thân thể cực kỳ không phối hợp, thiếu chút nữa làm cho tinh thần nàng hỏng mất, nàng mỗi ngày đều ở cầu nguyện hy vọng đây chỉ là một giấc mộng, nhưng mà sự thật tàn khốc nàng vẫn như trước sống tại cái triều đại mà nàng chưa bao giờ nghe qua.



“A…” Nàng chua sót cười đem nước ấm vỗ vỗ lên hai má, hiện tại nhớ  lại những thứ đó có ích lợi gì đâu



“Cá trích chua ngọt, tôm bóc vỏ với trà xanh, gỏi củ sen muối dưa”



Lý Viên nhìn bốn món đồ ăn bày trên bàn, tâm tình nặng nề cũng trở nên dịu đi, nàng giơ chén sứ thanh hoa trắng lên liếm chậm rãi nuốt một ngụm cháo bích ngạnh, mùi gạo lập tức tràn đầy khắp miệng, du sao xuyên qua cũng có chút tốt, nàng nghĩ ít nhất đồ ăn đều tinh xảo như vậy.



Ngâm ôn tuyền, ăn cơm no Lý Viên cảm thấy dòng máu nóng của mình sống lại, nàng vốn nhanh chóng thích ứng trong mọi tình cảnh, cho dù là nhất thời ngã lòng cũng sẽ rất nhanh buông xuống, tinh thần nàng sáng láng cầm lấy một quyển “Đại chu phong tục chí” tiếp theo địa phương lần trước chưa xong bắt đầu đọc tiếp, một chút thời gian trưa nhanh chóng trôi qua vì nàng “Hăng hái đọc sách”.



Nhưng mà nàng vừa mới có chút lạc quan sống dâng lên, lại bị chặn lại bởi một tin tức hoàn toàn “Tiêu diệt”



Kính sự phòng truyền đến ý chỉ “Đêm nay Lang Huyên các lý dung hoa thị tẩm “