Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 20 : Chân tướng

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Nhưng là nên như thế nào mở miệng đây?



Hàm răng Lý Viên trắng noãn cắn bờ môi phấn hồng, Viên Viên mắt to xoay chuyển, dáng diệu ta rất muốn biết… Rất muốn biết… Dáng điệu muốn thử một lần.



“Ân…?” hai ngón tay Phong Thành Vũ khơi mào khiều từng sợi tóc trên mái tóc, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa.



Tục ngữ nói đúng, cơ bất khả thất thì bất tái lai, thừa dịp tâm tình hắn tốt chạy nhanh hỏi.



Lý Viên cảm thấy như ở cùng ngọn lửa nhỏ, không chút nghĩ ngợi há mồm liền hỏi: “Ngươi là do ai hãm hại?”



Trên mặt Phong Thành Vũ đen thui, ngón tay cầm tóc hung hăng giật xuống.



Lý Viên “Ui————” một tiếng, kêu thảm thiết, mắt nước lưng tròng vuốt da đầu mình.



Chán ghét! Người ta không phải là hỏi trực tiếp đó thôi!



Phong Thành Vũ để ý cũng chưa thèm để ý một cái xoay người, trực tiếp đưa ót về nàng.



Lý Viên nhìn thấy hắn dáng điệu giống như thật sự tức giận, nghĩ nghĩ sau, vẫn là chậm rãi hiểu rõ.



Nàng trước hết vươn một ngón tay, nhẹ nhàng chọc chọc sau lưng hắn, sau đó lại thêm một chút nàng một bên chọc một bên ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng kêu “Hoàng Thượng… Hoàng Thượng… Hoàng Thượng…”



Hơi ấm áp phun không ngừng vào bên tai, ngón tay mềm mại nhỏ bé kia còn không ngừng vuốt thân thể hắn, Phong Thành Vũ bị tâm phiền ý loạn.



Hắn giật một chút xoay người lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi gọi hồn sao?”



Lý Viên đang lớn gan, run rẩy rụt lui thân mình trở về, không lên tiếng.



Phong Thành Vũ chướng mắt nhất chính là nàng ra vẻ “Rùa rụt đầu” này.



Rõ ràng so với người khác đều lớn gan, rõ ràng so với người khác đều có thể ép buộc, lại càng muốn bày ra bộ dáng nhỏ mọn keo kiệt, sợ hãi rụt rè.



Trẫm, thực đáng sợ sao?



Nhưng Lý Viên không hiểu quanh co trong lòng Phong Thành Vũ, nàng xem thần sắc hắn “Mất hứng”, tâm kính sợ lâu nay đối với hắn lập tức áp đảo dục vọng tìm tòi chân tướng.



Nàng lại chậm rãi nằm ở trên giường, ở trong lúc Phong Thành Vũ nhìn chăm chú tiếp theo từng tấc từng tấc lui vào ổ chăn



Lúc nhắm mắt, còn đặc biệt lễ phép nói: “Hoàng Thượng, ngủ ngon ”


Trẫm từng nhiều lần đi đến Chỉ Lan Viện vấn an An tần…” Nói lúc này, thần sắc của hắn xuất hiện một tia âm ngoan.



“Nhưng, sau đó?” Lý Viên lắc lắc cánh tay của hắn vội vàng hỏi.



“Lúc ấy, Chỉ Lan Viện từng cả ngày hun mùi thuốc, trẫm cũng chỉ cho là ngự y vì trị bệnh cho An tần mà làm, cũng không tưởng ———— lại là thuốc dẫn động cổ trùng”



Nghĩ đến mình từng sơ sẩy, thiếu chút nữa tạo tử vong cho chính mình, Phong Thành Vũ cảm thấy lại hận ý không ngừng.



Lý Viên nghe hắn nói một đống lớn như vậy trong lòng dần dần cũng có chút sáng tỏ, kỳ thật toàn bộ sự tình khái quát lại nói tiếp chính là: Nam Cung Nhu vì dẫn động cổ trùng trên người Phong Thành Vũ, sáng tạo  ra chuyện “An tần rơi xuống nước” mượn chuyện này quang minh chính đại hầm thuốc dẫn



An tần sinh bệnh Phong Thành Vũ chắc chắn sẽ đến thăm, tự nhiên cũng sẽ ngửi được thuốc dẫn lưu lại ở trong chỉ lan viện.



Cái gọi là “An thần canh” kia chính là thuốc dẫn sao? Lý Viên nghĩ tới lần đó đi thăm An tần, trong chỉ lan viện có hương vị gay mũi



Phong Thành Vũ tự nhiên còn có rất nhiều chuyện cũng không nói ra, nhưng Lý Viên cũng không nghĩ hỏi xuống.



Nàng chính là cảm thấy trong lòng từng đợt rét run, nàng suy nghĩ lâu như vậy chân tướng cư nhiên sẽ là bộ dáng như vậy.



“Ngươi làm sao vậy?” Phong Thành Vũ nhíu nhíu mày đầu hỏi, vì cái gì lại bắt đầu phát run.



Lý Viên lắc lắc đầu, đem mặt gắt gao chôn ở trong lòng hắn, nàng chính là cảm thấy thật đáng sợ, cái Nam Cung Nhu xấu hổ ngượng ngùng có đôi mắt nai con thuần khiết kia nhưng lại là một người ngoan độc như thế.



Cái chết của Khổng Tú Dung tính là cái gì?



Nàng cùng An tần tỷ muội tình thâm lại tính cái gì?



Giọt lệ nóng bỏng làm ướt vạt áo nam nhân



Trên mặt Phong Thành Vũ hơi xuất hiện một chút khốn khổ, trẫm đều đã nói cho nàng chuyện nàng muốn biết! Như thế nào còn khóc nữa!



Nước mắt của nàng làm cho hắn mọc lan tràn ra một cỗ nôn nóng khôn kể.



Hắn vừa định hạ chỉ làm cho nàng không được khóc, tiểu nhân nhi trong lòng kia lại thì thào nói: “Rốt cuộc cái gì là thật, cái gì là giả đây? Rốt cuộc ai là người tốt? Ai lại là người xấu? Nô tì, nô tì thật sự đều phân biệt không được ” người vì sao có nhiều khuôn mặt như vậy? Giống nhau hé ra nhiều mặt nạ, vĩnh viễn cũng không biết dưới cái mặt nạ xinh đẹp kia cất giấu yêu ma quỷ quái gì.”



Phong Thành Vũ lẳng lặng nghe lời Lý Viên nói, hắn nhanh chóng ôm lấy thân thể của nàng, tầm mắt cũng dừng ở cổ tay phải quấn băng của nàng.



Thật lâu sau, thanh âm hắn thản nhiên lại tràn ngập kiên định vang lên ở bên tai Lý Viên: ” không có gì đáng sợ!”



Hắn nói: “Chỉ cần ngươi không thay đổi! Trẫm chắc chắn bảo hộ ngươi chu toàn cả đời”