Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 63 : Nghe tin bất ngờ

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


“Người đâu————” Lý Viên khóe miệng chậm rãi cong lên, ở dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, ôn nhu nói: “Truyền thái y”.



Thần quý phi nương nương triệu kiến, thái y tất nhiên trong chốc lát không dám trễ nãi vội vả chạy tới, hắn vừa vào nhà nhìn thấy cả phòng tần phi, không khỏi sửng sốt trong lòng liền có dự cảm xấu.



“Vi thần tham kiến quý phi nương nương, quý phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”. Vương thái y quỳ xuống đất dập đầu lạy nói.



Lý Viên gật đầu nói: “Thái y mời đứng lên”.



Đợi sau khi đứng dậy, Lý Viên thản nhiên nói: “Lý Tu nghi thân thể dường như khó chịu, xin mời thái y thay nàng chẩn mạch!”



Vương thái y này nhiều năm làm ngự y vừa nhìn tình huống ở trong lòng liền có chút ít suy đoán, ngầm thở dài, hắn cung kính nói: “Dạ”.



Cho nên tần phi cả điện đều nín thở tĩnh khí soi mói nhìn, Vương thái y đem tay đặt lên cổ tay của Lý Phương.



Ước chừng nửa khắc đồng hồ, Vương thái y thu tay lại bước đến trước người Lý Viên, cẩn cẩn thận thận nhìn một chút thần sắc của nàng, Lý Viên nhìn hắn như vậy trong lòng liền đoán được tám, chín phần kết quả, nàng thật sâu hít vào một hơi, nói: “Thái y cứ nói đừng ngại”.



“Hồi nương nương” Vương thái y khom người nói: “Theo như mạch tượng, Tu nghi nương nương thân thể đã có thai hai tháng”.



Một tiếng ầm vang lên, Lý Viên ở trong nháy mắt có một loại cảm giác thiên toàn địa chuyển.



Mà Lý Phương ngồi trên tú đôn, thì đôi mắt lại bắn ra ánh lửa, chỉ thấy nàng gắt gao nhìn sắc mặt tái nhợt kia, trong bụng là không ngăn được một trận khoái ý.



Hãy chờ xem! Hãy chờ xem! Một ngày nào đó hết thảy của ngươi cũng sẽ bị ta đoạt lại.



Lý Viên nhìn vẻ mặt cao ngạo, hướng nàng thị uy dường như đang vuốt ve bụng của Lý Phương lại chỉ cảm thấy buồn cười vô cùng.



Lệ phi đứng ở bên cạnh Lý Phương đem vẻ mặt hai tỷ muội này thu hết vào mắt, chỉ nhìn nàng vung khăn gấm trong tay ra vẻ nũng nịu hô: “Ai u..... Lý muội muội mang thai long duệ, đây cũng là thiên đại hảo sự a! Nương nương cùng Lý muội muội lại là thân tỷ muội, cái này thật đúng là một đoạn giai thoại trong hậu cung a!”



“Lệ phi——–Bổn cung hiện tại không muốn nghe ngươi nói chuyện, lập tức ngậm miệng lại cho bổn cung”.




Phong Thành Vũ nhíu mày, cất bước liền đi tới bên giường.



Cảm giác được hơi thở hắn nhích lại gần, âm thanh khóc dưới gối đột nhiên dừng lại.



Phong Thành Vũ vươn một ngón tay thon dài chọc vào lưng áo Lý Viên nói: “Làm sao lại ngừng? Khóc tiếp đi a!”



Đây là một nam nhân xấu tới cỡ nào a!



Lý Viên trong lòng vốn đang tức, nghe vậy lại càng giận dữ, ương ngạnh trừng mắt lớn tiếng nói: “Thần thiếp không có khóc, không có khóc”.



Phong Thành Vũ nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói: “Ừ! Ngươi không có khóc, ngươi chính là đang cười đấy!”



“Nô tỳ chính là đang cười!” Lý Viên ánh măt đỏ rực trừng trừng, khuôn mặt giễu cợt nói: “Hoàng thượng mừng vì có long tử chính là chuyện đại hỉ sự a! Nếu là chuyện vui, thần thiếp tự nhiên là phải cười”.



Lý Viên tiến cung nhiều năm như vậy Phong Thành Vũ chưa từng thấy qua nàng có thái độ chanh chua như thế, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút ít sửng sốt, nhớ lại nàng tại sao lại có phản ứng này, trong lòng không những không giận mà ngược lại còn có chút thoải mái.



Lý Viên nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Phong Thành Vũ, không khỏi lại càng đau xót trong lòng, nàng thật ghét mình bây giờ, sắc mặt tràn đầy ghen ghét nhất định là rất xấu xí.



Nhưng là nàng không thể khống chế được mình a!



Đối mặt với sự “Phản bội” đột nhiên của hắn cùng phát hiện mình bắt đầu “xấu xa”, làm cho Lý Viên khó có thê nhẫn nại khóc rống thất thanh.



Trên khuôn mặt anh tuấn của Phong Thành Vũ khẽ xuất hiện thần sắc bối rối, hắn vội vàng đem Lý Viên khóc thương tâm ôm vào trong ngực.



Cho dù nàng liều mạng giãy dụa, cũng không buông tay.



“Được rồi!” Phong Thành Vũ ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói: “Đứa bé kia không phải của trẫm!”