Thu Phục Tuyết Trắng Mỹ Công Tử

Chương 4 :

Ngày đăng: 12:22 19/04/20


Quả là perfect couple, anh Tây thích đồ Nhật và em Nhật thích đồ Tây.



Em lại còn được trời sinh thể chất dụ thụ, chẹp chẹp.



*******



Phản ứng đầu tiên của Uyển Cung Triệt là nghĩ hắn hoa mắt?



Cho nên hắn dùng lực nhu nhu mắt, nhưng trước mắt vẫn như cũ, một siêu cấp vô địch đại soái ca trên đời khó gặp đứng trước mặt hắn, suất đến mức làm hắn choáng váng.



Bởi vậy phản ứng tiếp theo là nghĩ hắn nằm mộng, cho nên hắn dùng sức vươn tay, đập mạnh vào đầu mình một cái, lần này thực dùng sức, hắn đau đến lập tức giơ chân ai ai kêu, đau như thể đầu hắn bị nứt ra.



“Đau quá a, đây không phải là mộng, không có khả năng là mộng, siêu đau a.”



Chỉ còn cách phản ứng thứ ba là nghĩ tại hắn vừa rồi húc lưu manh có khi bị đụng đầu, khiến não sinh ảo giác, cho nên mới đem biến thái xấu trai nhìn thành Phan An tái thế.



Hắn lập tức chuyển qua nhìn gương sát đất trong phòng, theo lý thuyết, hắn đem biến thái trạch nam xem thành vô địch đại soái ca, với độ ảo giác này, hẳn là sẽ đem chính mình vốn bộ dạng không tồi, nhìn thành nam sinh đẹp nhất trong lịch sử mới đúng, thế nhưng gương phản xạ lại vẫn là như cũ.



Gương mặt tuyết trắng đoan trang ngay thẳng, nốt ruồi gợi cảm nơi khoé mắt, hắn không có mặc quần, lại mặc một kiện áo sơmi rộng thùng thình, nhìn bộ dạng kiện áo kia phủ qua nửa thân dưới của hắn, nhưng lại chỉ tới ngang đùi mà thôi, cho cảm giác giống như hắn vừa cùng nam nhân nào yêu đương vụng trộm xong, lấy áo người đó mặc, quyến rũ rời giường muốn đi uống chén nước......



Oa! Mình rốt cuộc nghĩ đi đâu vậy, mình cùng Cám Dã Công Nghĩa dù qua trăm kiếp cũng sẽ không có dây dưa gì, mặc y phục của y chẳng qua là vô cùng bất đắc dĩ thôi.



Gương chiếu ra hình ảnh hắn với khuôn mặt ửng hồng do mới vừa tắm xong, quyến rũ động lòng người, còn có vẻ xinh đẹp nữ nhi. Hắn sợ tới mức vội vã cởi bỏ áo sơmi, vứt trên mặt đất, sau đó trong gương lại xuất hiện siêu cấp mỹ nam tử cao lớn kia đứng sau lưng hắn, thanh âm trầm thấp phun ở bên tai hắn, một cỗ hơi thở nam tính xộc vào mũi.



Hắn đáng lẽ không phải là cái loại người siêu cấp chú trọng bề ngoài chứ, sao giờ chỉ cần đối phương là siêu cấp vô địch đại soái ca, hắn liền không có phương chống đỡ.



Um, cũng có thể. Hắn đối lại thối lại xấu lại bẩn gì đó có tính khiết phích, nhưng là chỉ cần nhìn đến gì đó rất đẹp, sẽ rất muốn có được!



“Lilith, em như vậy sẽ cảm lạnh đó.”



Người một trận tê dại, chỉ nghe đến thanh âm của mỹ nam tử này đã khiến hai chân hắn muốn kẹp chặt, hòng che đậy chỗ đáng xấu hổ của mình, giữa hai chân bắt đầu nóng lên như củi khô gặp lửa. Không thể nào, phía dưới của hắn có phản ứng.



Hắn lập tức giấu đầu hở đuôi dùng hai tay định che lại nửa dưới của mình, nhưng là nhìn qua gương việc hắn dùng hai tay che phủ chỗ trọng điểm, lại thành hành động tỏ vẻ thẹn thùng.



Không phải thẹn thùng, nói có vẻ thẹn thùng là còn quá dễ nghe. Hắn một bộ dạng e lệ, thêm vào vẻ mặt động dục, điểu đã ở trạng thái như muốn mời gọi soái ca sau lưng đến thượng, nhìn thôi cũng khiến hắn muốn té xỉu.



Không được, không thể như vậy, hình tượng nhiều năm qua của hắn, không thể lại hủy trên người trạch nam biến thái này. Hắn lập tức xoay người, muốn đẩy đại soái ca trước mắt ra.



Không thể ngờ rằng khi xoay mình, không ước lượng đúng khoảng cách, hai người đứng gần quá, hắn xoay người qua, vừa khéo hạ bộ ma xát vào đùi đối phương —— bởi vì nó đang đĩnh lên phấn chấn.



Hảo cảm giác khiến chân của hắn lập tức liền mềm nhũn, tay của đại soái ca lại vừa vặn phù ở lưng hắn, hại thắt lưng hắn cũng mềm nhũn, không đỡ được trọng lượng thân thể, làm cho toàn bộ người hắn đổ nhào về phía trước. Do đại soái ca trọng tâm không vững đứng không được, liền ôm chặt hắn ngã vào giường lớn mềm mại.



“Lilith.”



Nguyên bản vốn chán ghét tử trạch nam biến thái lại xấu lại thối lại tiện lại lạn gọi hắn Lilith, nhưng là đại soái ca gọi hắn Lilith, hắn lại tuyệt không cảm thấy chán ghét, thậm chí khiến hắn giống bị điện giật tê dại cả sống lưng, thật đáng giận! Hắn mới không phải cái loại nam nhân nhìn thấy sắc đẹp liền u mê.



Không phải, không phải, hẳn không phải đâu. Học viện mỹ nam tử bộ dạng đẹp cũng không ít, giống hội trưởng Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng là mỹ nam tử, hắn cũng không vô dụng như vậy nhìn thấy là động dục. Nhưng vẻ đẹp của Bắc Đại Lộ Đông Ti là nét đẹp phương Đông, hắn từ nhỏ đã thích đồ cổ kiểu dáng Âu Tây, cũng càng thích tranh Tây hơn hẳn tranh Nhật Bản, hay là hắn cũng thích loại bộ dáng mỹ mang thiên hướng ngoại quốc như này?


“Ngươi làm gì lại để khối sắt ở trên giường?”



“Vừa rồi thời điểm em cao trào, tay loạn huy, đem khối mô hình thép trên đầu giường của anh đánh rớt xuống, vừa rồi anh mới kịp sát thân thể của em, còn chưa có đem mô hình xếp trở về.”



Ô oa a a, vừa rồi chính mình có cao trào sao? Một đoạn trí nhớ ngắn chợt hiện ra, sau đó là càng nhiều mẩu nhỏ cũng cùng nhau trào ra —— hắn đích xác có cao trào, lại còn là nhiều lần.



Hắn liền cưỡng từ đoạt lý,



“Ta không hề cao trào, nghe không? Ta không hề có cao trào.”



“Nhưng là em bắn thiệt nhiều lần, lần đầu tiên còn bắn ở trong miệng anh, hảo nùng ăn thật ngon ác.”



Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt ngọt ngào, còn chậc chậc lưỡi, giống như trong miệng đang được nếm lại hương vị.



Y say mê biểu tình, làm cho Uyển Cung Triệt bạo phát, phải hai tay ôm đầu, mặc dù hai tay đều đau đến hắn sắp phát điên, nhưng là không có bằng cơn phẫn nộ mà tên tử trạch nam này mang đến cho hắn.



Hắn bất chấp tất! Cho dù trên lưng mang tội danh giết người. Cũng tốt hơn bị người chỉ trỏ, sau đó cả đời cùng tử trạch nam biến thái này dây dưa cùng một chỗ.



“Ta đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi rồi, ta thà rằng ra tòa nói ta bị ngươi thi bạo, bởi vì phản kháng giết ngươi mà bị phán vài năm, còn hơn phải mỗi ngày nhìn đến bản mặt thối nát này.”



Hắn vọt lên, dùng tay trái đập một phát vào mặt Cám Dã Công Nghĩa, lập tức liền đau đến gào to ra tiếng, ôm lấy tay, chỉ có thể ở trên giường vừa khóc vừa thở dốc, hắn giống như một tiểu động vật đáng thương, ngồi phịch ở trên giường ôm tay khóc rống.



Vẫn là Cám Dã Công Nghĩa đem hắn cẩn thận đỡ nằm xuống, chính mình xuống giường đi gọi xe cứu thương, sau đó giúp hắn cẩn thận mặc quần áo tử tế, chờ nhân viên cứu hộ đến.



Hắn bị đưa tới bệnh viện, sau đó chụp X quang, tay trái của hắn xác định gãy xương, cần khẩn cấp bó thạch cao, trong lúc đang bó thạch cao, hộ sĩ còn ôn nhu nói cho hắn biết,



“Đồng học của em tốt lắm, luôn luôn tại bên ngoài chờ em.”



“Địa ngục......”



Nghĩ sơ cũng biết đồng học này là ai, hắn thì thào toái niệm.



“Cái gì?”



Hộ sĩ nghe không rõ ràng lắm.



“Hắn là đại ma vương tới từ địa ngục......”



“A? Ma...... Ma vương?”



Hiển nhiên hộ sĩ không biết nên như thế nào ứng đối nam hài tử ở tuổi này, tiểu hài tử trong thời kỳ trưởng thành thường hay mê một ít ma vương, anh hùng.



Hộ sĩ tự động giải thích lời của hắn,



“A, em đang nói bộ phim hoạt hình nổi nhất hiện tại đúng không? Chính là diễn viên đại ma vương, tất cả mọi người đều nghĩ hắn rất xấu, kỳ thật hắn là anh hùng, nữ diễn viên thực đáng yêu, nhất thời đã quên tên của nàng, có tóc ngắn ngủn à. Con tôi ý, con gái mà cũng siêu thích đó, phía dưới mắt có một nốt ruồi, a, rất giống em nha, tôi nhớ ra rồi, nữ kia diễn viên kêu Lilith.”



Hắn phun ở bên chân hộ sĩ, hộ sĩ thét chói tai nhảy tránh ra. Tái nghe một lần Lilith, hắn không chỉ sẽ phun ra những gì có trong dạ dày, chỉ sợ ruột gan cũng có thể thổ ra.