Thú Sủng

Chương 35 : Hoạt động ban đêm (hạ)

Ngày đăng: 02:58 19/04/20


“Thứ kia của ngươi thô như vậy, làm sao có thể đút vào a! ! !” Nhan Tử Kì hoảng sợ vạch trần vấn đề nguy hiểm nhất này.



Bị Nhan Tử Kì bất ngờ rống lên kinh tâm động phách như vậy, Lan Nô Tu Đốn cúi đầu nhìn lại chú em nhỏ của mình, cảm thấy nó rất hoàn hảo a, tuy rằng có lớn nhưng cũng đâu thái quá, không phải nam nhân nào cũng hi vọng chổ đó lớn một chút sao, hơn nữa tiểu tử này vẫn có thể tiếp nhận được nó mà, rất đáng khen ngợi. (Đại thúc, ngươi to lớn như vậy tiểu Kì có thể chống đối lại ngươi được sao? ORZ…..)



Lan Nô Tu Đốn cũng không bận tâm tới phản ứng của Nhan Tử Kì, hai tay nâng một cái liền làm hắn lật người lại, đưa lưng về phía mình.



Nhan Tử Kì bị đổi tư thế như vậy càng la lối dữ dội hơn, tuy trong lòng muốn là một chuyện nhưng thực tế lại là một chuyện khác: “Không được a, không được, cái đó của ngươi rất thô.” Vừa thô lại dài, rõ ràng là một hung khí có lực sát thương rất mạnh a!



“Có thể.” Lan Nô Tu Đốn nghiêm túc trả lời.



“Cái gì mà có thể, trừ phi ngươi làm nó nhỏ đi một chút.” Tốt nhất là cứ biến lớn cỡ con giun ấy, Nhan Tử Kì hiển nhiên bị hoảng sợ tới phát điên rồi, bắt đầu vô cớ gây rối.



Lan Nô Tu Đốn im lặng không nói gì, tiểu gia hỏa này thực sự nghĩ y là một con quái thú muốn biến gì là biến hay sao? Hơn nữa thứ này nếu thực sự nhỏ đi thì còn có thể dùng hay sao?



Nâng tay vỗ vào cánh mông trắng nõn muốn trừng phạt một chút, “ba” một tiếng vang dội, sau đó lại hiếu kì vạch hai cánh mông lộ ra khe hở, thấy rõ ràng nơi sắp tiếp nhận mình…..



Lan Nô Tu Đốn nuốt nước miếng, lập tức giống như bị mê hoặc chậm rãi cúi đầu, vươn đầu lưỡi ở nơi mẫn cảm nhẹ nhàng liếm qua, toàn thân Nhan Tử Kì lập tức siết chặt.



Nhan Tử Kì vùi đầu vào đống gối mềm mại, cắn chặt răng, tim đập thình thịch, thôi mặc kệ đi, thế giới này có nhiều nhân sủng như vậy lại chưa nghe có ai vì làm tình mà chết, cùng lắm thì tới bệnh viện của Hạ Tạp Áo nằm vài ngày là được.
“Ngoan, rất nhanh thôi.” Lan Nô Tu Đốn phủ xuống bên sườn hắn vô số nụ hôn, muốn an ủi hắn một chút.



“Vừa rồi ngươi cũng nói rất nhanh!” Kết quả hết nửa ngày vẫn chưa xong, tên cầm thú lừa đảo, Nhan Tử Kì vừa mắng xong, khoái cảm từng chút từng chút tích tụ trong cơ thể một lần nữa bạo phát: “Ân…..” chỉ thấy hắn cắn môi rên lên, cổ ngưỡng cao lộ ra đường cong duyên dáng, thừa nhận từng đợt thủy triều một lần nữa lắp đầy bên trong.



Chờ dư vị qua đi, Nhan Tử Kì rốt cục suy sụp ngã xuống………..



Không biết ngủ bao lâu, một tia sáng lạ lẫm chíu rọi vào phòng, làm Nhan Tử Kì ngủ không yên, nửa mê nửa tỉnh muốn trở người lại, vừa cử động một chút cơn đau đớn liền ập tới nhanh như sét đánh, cơn mơ nhanh chóng bị đánh tan.



Giãy dụa mở hai mắt ra, gương mặt Lan Nô Tu Đốn say ngủ đập ngay vào mắt, Nhan  Tử Kì nhắm lại sau đó mở ra, phát hiện không phải là ảo giác, y không có biến mất.



Kỳ thật cơn đau đớn trên cơ thể đã là chứng minh tốt nhất, chứng tỏ tối hôm qua không phải là một giấc mộng xuân, mà là sự thật đã phát sinh, Nhan Tử Kì hắn đã đấu tranh trong thế giới này rất lâu, cuối cùng vẫn không thoát khỏi số mệnh bị ăn tươi.



Tối hôm qua rốt cuộc làm bao nhiêu lần? Nhan Tử Kì phát hiện chính mình căn bản cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ mình bắn vài lần, cuối cùng vẫn không chịu nỗi mà ngất đi.



Nhớ lại mọi chuyện, Nhan Tử Kì lại nhịn không được hung hăng trừng mắt nhìn Lan Nô Tu Đốn, thầm mắng, ngươi là đồ cầm thú, lần đầu tiên cũng phải biết thương hương tiếc ngọc chứ, cư nhiên lại dám làm hắn đến ngất đi, quả thực đúng là cái đồ lòng dạ ác độc, đồ đại sắc ma!



Căm giận muốn xoay người qua chỗ khác, nhưng vừa mới cử động chân một chút Nhan Tử Kì mới bi ai phát hiện ra toàn thân hắn đã đau đớn tê rần, căn bản không thể động đậy được…