Thú Sủng

Chương 49 : Thú nhân ngạc nhiên

Ngày đăng: 02:58 19/04/20


Nhan Tử Kì thả bức màn trong phòng xuống, che thật kín, sợ bộ dạng thú của đại thúc bị người khác nhìn thấy, này nhất định là tin tức nóng hổi cho báo hôm sau, nghĩ đến đây, trong đầu hiện lên một hình ảnh một con thú cao lớn uy mãnh trên đầu có sừng dài bị mọi người vây đến xem, Nhan Tử Kì túng quẫn lắc đầu, điều này sao có thể chứ, nếu bị phát hiện ra, việc đầu tiên của đại thúc chính là chạy tới cắn chết người ta.



Đang lúc Nhan Tử Kì phân vân tiếp theo nên làm thế nào thì cái điện thoại bị bỏ quên trên sô pha chợt kêu vang, suốt nửa năm trời không nghe thấy tiếng chuông điện thoại, lúc này vừa nghe thấy đúng là có chút hoảng sợ, bất quá hiện tại điện thoại di động là thứ con người ta sử dụng trong ngày nhiều nhất, nhưng lúc này chủ nhân của nó lại vô cùng ngạc nhiên.



Điện thoại từ trung tâm gọi tới, bởi vì hôm nay hắn không tới lớp, cũng không xin phép vì thế gọi tới hỏi thăm một chút, Nhan Tử Kì vội vàng lấy cớ sinh bệnh, thuận tiện xin nghỉ ốm vài ngày, bởi vì hắn cũng có thể xem là vũ đạo gia có chút danh tiếng, nói vài câu bên trung tâm nghệ thuật đã lập tức đồng ý.



Cúp điện thoại, Nhan Tử Kì bắt đầu ngẩn người trên sô pha, trong đầu vô cùng lộn xộn, Lan Nô Tu Đốn cùng tới địa cầu, ý đồ thực rõ ràng, chính là dẫn hắn về đây một chút, nhân tiện đi giải sầu, chỉ cần bên Nạp Tây có việc bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể trở về, nhưng Nhan Tử Kì là nhân loại, nơi này mới là nhà của hắn, tuy rằng hắn phát hiện mình đã thích thú nhân này nhưng vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để cùng chung sống với y cả đời…………..



Nên nghĩ biện pháp để lưu lại không? Hay vẫn là buông tay hết thảy, cùng Lan Nô Tu Đốn quay về Nạp Tây?



Đây là vấn đề chọn lựa khó khăn nhất mà Nhan Tử Kì gặp phải từ khi sinh ra đến nay.



Nghĩ nghĩ, bất giác Nhan Tử Kì mơ màng dựa vào sô pha ngủ mất, không biết qua bao lâu, hắn bị cảm giác ngưa ngứa làm tỉnh lại.



Vừa híp mắt mở ra đã thấy một con dã thú cực đại đang chen chúc với hắn trên sô pha, lớp lông mềm mại của dã thú cọ lên da hắn nên mới có cảm giác ngứa như vậy.



“Lan Nô tiên sinh, ngươi cũng quá coi thường dáng người của mình đi, sô pha này căn bản không thể chứa nổi ngươi.”



Nguyên bản dã thú đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy hắn tỉnh lại thì hơi xê dịch một chút, muốn quay đầu lại nhìn hắn, đáng tiếc sô pha này thực sự quá nhỏ, cơ thể Lan Nô Tu Đốn đột ngột lăn mạnh xuống.



Nhan Tử Kì cảm thấy hoa mắt, nguyên cơ thể khổng lồ của dã thú cuộn tròn xoay vòng như một trái cầu tuyết khổng lồ, rầm rầm lăn trên mặt đất.



Lan Nô Tu Đốn bị ngã xuống, sửng sốt hết 2 giây mới lập tức biến về bộ dáng nhân loại, nhìn Nhan Tử Kì đang nghẹn cười đến mặt đỏ bừng, tức giận nói: “Nhìn cái gì.”



So với việc đi ra ngoài để chịu đựng bầu không khí có 50% chất thải, Lan Nô Tu Đốn tình nguyện ở trong nhà hưởng thụ thế giới của hai người, nhưng nhìn tiểu tử kia không hề che dấu ánh mắt vô cùng mong chờ, lời nói cự tuyệt lại không thể nói ra miệng, ngược lại lại theo ý đối phương mà gật đầu.


Lan Nô Tu Đốn không nói gì chỉ nhìn Nhan Tử Kì, theo y, chính mình ngồi trong cái xe này  lại không chịu nỗi mà muốn ói quả thực vô cùng nhục nhã, Nhan Tử Kì so với mình lại nhỏ bé hơn rất nhiều lại hoàn toàn vô sự, nhận thức này làm Lan Nô Tu Đốn rất khó chịu.



Bất quá cũng may là ý niệm Lan Nô Tu Đốn rất mạnh, tuy là ghê tởm muốn chết nhưng không tới mức ói tùm lum, cũng cố gắng lấy lại chút mặt mũi.



Đầu năm nay, mấy chàng đẹp trai có mặt khắp nơi, tùy tiện gặp trên đường, mười người hết chín người đẹp trai, người còn lại tuy không thể gọi là đẹp nhưng cũng rất dễ nhìn, nhưng không phải ai cũng có được dáng người tốt,vì thế trên đường đột nhiên xuất hiện hai nam tử dáng người hoàn mỹ, gương mặt cực kỳ xuất sắc thì dù không muốn cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.



Tất cả mọi người đang suy đoán không biết có phải tổ quay phim đã dời trường quay tới đây hay không, hai nam tử tuấn mỹ này nói không chừng chính là diễn viên, có người nghĩ là người mẫu được thương hiệu thời trang mời làm quảng cáo, có người đi theo phía sau, cầm điện thoại chụp không ngừng.



Vì thế tối hôm đó trên một diễn đàn của hủ nữ có một tin tức cực nóng sốt, chủ đề là: “Hoàn mỹ nam nhân, hoàn mỹ tổ hợp, hoàn mỹ gian tình a a a a……….(có hình ảnh minh họa, lick vào bài để xem)”



Đây là chuyện nói sau.



…………………



Còn lúc này Lan Nô Tu Đốn và Nhan Tử Kì không hề biết sự xuất hiện của mình lại tạo ra nhiều ảnh hưởng như vậy, vô tư dạo chơi trên phố.



Lan Nô Tu Đốn mặc một bộ quần áo đơn giản, tuy là có chút giống áo khoát dài nhưng trong mắt nhiều người kiểu dáng này vẫn có chút kỳ quái, sau khi đến khu chợ, chuyện đầu tiên Nhan Tử Kì làm chính là giúp Lan Nô Tu Đốn mua quần áo.



Diện mạo Lan Nô Tu Đốn vô cùng tuấn mỹ, dáng người lại hoàn mỹ, chính là một con ma nơ canh tiêu chuẩn, mặc kệ là kiểu dáng gì lên người y  đều đẹp.



Một lát sau trên tay Nhan Tử Kì đã có vài bộ chiến lợi phẩm, lúc hắn tới quầy thu ngân tính tiền, cô gái vừa nhanh nhẹn thanh toán vừa nheo mắt nhìn hắn cười: “Bạn trai anh thực đẹp trai.”



Nghe thấy hai từ bạn trai Nhan Tử Kì có chút sững sờ, chờ đến lúc hắn tỉnh táo lại trên mặt đã đỏ bừng, vội vàng lấy thẻ, sau đó cầm lấy đồ đạc kéo tay Lan Nô Tu Đốn giống như chạy trốn rời khỏi cửa hàng.



Sau khi trốn được, nội tâm Nhan Tử Kì vô cùng rối rắm, thực sự rõ ràng như vậy sao? Dễ dàng nhìn ra bọn họ là một đôi?