Thú

Chương 31 : Điềm báo biến thân

Ngày đăng: 00:39 19/04/20


Tiến vào tháng chín, thời tiết tuy rằng vẫn nóng bức, nhưng cũng có chênh lệch nhiệt độ sớm muộn.



Biết được phương pháp xử lý da thú qua miệng Chu Lập, tuy rằng còn có rất

nhiều chi tiết nhỏ cần phải lần mò, cũng không có phèn chua, muối, nhưng có chính xác trình tự xử lý nên da thú Tô Từ làm ra cũng mềm mại hơn

trước, không như trước kia, hễ da thú khẽ đụng vào nước liền bị rạn nứt.



Da thú mà Tô Từ xử lý cũng là con mồi Tiger đánh trở về, dĩ vãng Tiger đi

săn một ngày một lần, bắt được con mồi Tiger sẽ ăn một bữa chán chê, no

nê, phần thi thể con mồi còn thừa nó sẽ đem lưu trữ về sau lại ăn; không giống như thói quen bỏ đi thức ăn thừa của những lão hổ khác.



Sức ăn của Tiger rất lớn, bình thường một đầu con mồi nó sẽ ăn xong trong

ngày, hơn nữa nó không thích ăn thức ăn không tươi mới, những khối thịt

Tô Từ đem phơi khô, hong gió làm thịt khô dự trữ, do không có muối ăn

nên mang vị lạ, Tiger trước giờ không đụng chạm đến, có lẽ nguyên nhân

một phần vì hiện tại con mồi rất sung túc.



Nhưng gần đây Tô Từ

phát hiện, Tiger thế nhưng đi ra ngoài săn con mồi nhiều lần hơn trước,

hơn nữa bắt được con mồi dư thừa trở về cũng không cho nàng lột da xử lý như trước, mà là trực tiếp ném chúng vào sơn động đóng băng để dự trữ.



Mỗi lần ra ngoài, cũng sẽ ngậm một tổ trứng chim trở về, để ở trong sơn động nơi bọn hắn bình thường cư ngụ.



Ngay từ đầu Tô Từ cho rằng Tiger đang chuẩn bị thực vật dùng cho mùa đông, nhưng nghĩ kỹ lại lại bác bỏ kết luận này.



Hiện tại mới đầu thu, là thời điểm thực vật sung túc, cho dù Tiger biết được phải tồn trữ thực vật, cũng sẽ không chuẩn bị sớm đến như vậy được.



Tô Từ không có biện pháp đi theo Tiger hỏi thăm nguyên nhân, nhưng qua

quan sát hai ngày lại phát hiện, Tiger trừ ra dự trữ thực vật, cũng chỉ

có sức ăn lớn hơn dị thường so với trước kia ngoài ra không có gì bất ổn nên cũng yên lòng.



Nhưng không quá hai ngày, Tô Từ lại phát

hiện Tiger bắt đầu rụng lông, liên tục mấy ngày cũng đi ra ngoài nhưng

tình tự cũng không cao, dĩ vãng cho dù nằm trong sơn động, Tiger cũng sẽ thường thường làm chút động tác nhỏ gây rối Tô Từ để hấp dẫn nàng chú ý nó, nhưng hiện tại lại nằm ghé dưới đất không nhúc nhích, cổ họng vẫn

nhỏ giọng khò khè, giống như người ta sinh bệnh rên rỉ vậy, xem bộ dạng

Tiger rất khó chịu.



Tô Từ lo lắng lắm lắm, lại cái gì cũng đều không làm được, chỉ có thể coi chừng Tiger.



Tình huống như vậy liên tục kéo dài đến mười ngày, tình trạng rụng lông của

Tiger càng lúc càng nghiêm trọng, ngay cả hành vi đi săn nhiều lần trong ngày cũng ngừng lại, sau đó vào một buổi sáng đang cùng Tô Từ đi thác
Tiger đối với ta quá tốt.



Nó bài xích sinh vật khác, nó sẽ không cho những dã thú khác, những người

khác tiếp cận huyệt động của nó, nó chỉ tiếp thu ta, chỉ cho ta cưỡi lên lưng nó. Nó làm ta bất tri bất giác tiếp thu nó, làm ta tin tưởng ta có địa vị quan trọng trong lòng nó, nó sẽ không vứt bỏ ta!



Một

tuần lễ nó vào trong động, ta không biết rõ nó ở bên trong có an toàn

hay không, có hay không tổn thương, còn có thể hay không trở ra…. Nhưng

ta ở bên ngoài đợi sắp hỏng mất rồi.



Nơi này, có một nửa là lo

lắng an nguy của Tiger, nhưng cũng có một nửa, là đối với việc không có

Tiger, ta về sau nên ra sao sinh tồn mà sinh ra sợ hãi.



Ý thức đến điểm này, ta vô thức không nghĩ thừa nhận, nhưng cũng không thể phủ nhận sự thật: Nhân loại đặc biệt ích kỷ…



…….



Mực nước bút bi không đủ rồi, 2 hàng chữ cuối cùng là dùng lực quăng vài cái, mới lại miễn cưỡng viết ra chữ.



Tô Từ tại cửa sơn động ngồi rất lâu, mới đưa laptop đặt ở sau ót, đầu dùng lực về sau đụng phải vài cái.



Tuy rằng là va vào ở trên bàn ghi chép, nhưng là vẫn sinh đau.



Sau đó mới đứng lên, chỉnh tề lại da thú trên thân, mới vác ba lô, thuận theo dây leo bò xuống.



Suy sút trong một thời gian dài như vậy cũng đủ rồi!



Kỳ thật Tiger cấp nàng chuẩn bị thực vật nàng còn chưa ăn xong không phải sao!



Trước khi đi Tiger đã chuẩn bị cho nàng nhiều thức ăn như vậy, cũng nói lên

bây giờ chưa đến thời điểm nó trở về, cho dù nàng có lo lắng cũng vô

ích, cũng không thể giúp được Tiger làm cái gì, nếu cứ miên man suy nghĩ sẽ làm mình hỏng bét.



Dù thế nào nàng cũng có trí tuệ nhân loại.



Nếu như một khi Tiger bỏ đi, nàng liền không biết rõ nên làm thế nào sống

tiếp tục, như thế không chỉ mất mặt, cũng sẽ làm chính mình coi khinh

chính mình.