Thú

Chương 39 : Tiger là một nam nhân

Ngày đăng: 00:39 19/04/20


Lúc trước Tiger biến người, trên thân tuy rằng cũng có lông tóc, nhưng

trên mặt thật bóng loáng sạch sẽ, lông tóc cũng không dài, hơn nữa Tô Từ cũng quan sát được những dã thú khác biến thành người xâm nhập lãnh địa của Tiger trên mặt của bọn hắn cũng không có râu mép, trong tâm Tô Từ

ám ám phán đoán có phải hay không râu của bọn họ không dài, nghĩ vậy Tô

Từ có điểm vui mừng.



Tuy rằng nàng không chán ghét râu mép, nhưng tuyệt đối sẽ không thích.



Nhưng mà… khuôn mặt bóng loáng của Tiger bắt đầu lún phún mọc râu mép trên

đường bọn họ chạy tới đây, sau khi đến nơi này râu mép càng lan tràn,

bây giờ đã đầy mặt râu mép dài khoảng nửa ngón tay.



Ở chỗ này

được khoảng 20 ngày, Tô Từ cũng nhìn thấy vài thú nhân, râu mép của bọn

hắn lúc biến thành nhân hình nhiều hơn Tiger rất nhiều, nhưng Tô Từ lại

không tìm thấy một con thú nhân nào có râu mép. Bất quá nguyên nhân có

lẽ bởi vì Tiger có lông màu trắng, nên màu sắc râu mép rất đậm, cũng

không có loại cảm giác bẩn thiu dơ dáy.



Nhưng mà mỗi lần Tiger

chà tới đây, nàng bị cái mặt đầy râu mép của hắn cọ đến phát đau, Tô Từ

liền có tâm muốn cạo trụi chúng nó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại sợ hãi có thể hay không nếu nàng cạo râu của Tiger, khi hắn biến thành thú hình

cũng bị trụi lông luôn.



Nhưng da lông thú nhân rõ ràng dày hơn

nhiều so với dã thú thông thường, cái đao này là do Tiger làm, mỗi ngày

hắn cũng chịu khó mài, tuy nói vẫn là không sắc bén bằng chủy thủ bằng

thép tinh luyện, nhưng ngày qua ngày mài cùng một chỗ, nên cũng rất sắc

bén, nhưng lúc này, da lông trên thi thể thú nhân này chỉ là cái không

đau không ngứa, hoàn toàn không cắt đến mạch máu.



Tô Từ có chút

nôn nóng, nếu cứ tiếp tục trì hoãn như vậy, thi thể lạnh, sẽ không thể

lấy được máu. Kỳ thật ngay cả lúc này cũng đã trễ, bằng không Tô Từ cũng sẽ không chỉ lấy cái chậu rửa mặt, mà là cái thạch vại.



“Ừng ực.”



Tiger ở bên cạnh không ngừng ừng ực, lại giống là đang cười.



Tô Từ ntrừng hắn, lại phát hiện hắn ngồi xếp bằng bên cạnh, da thú Tô Từ

vây quanh người hắn bị vén lên, ‘cái kia’ phía dưới đại lạt lạt đâm vào

mắt Tô Từ.



Mặt Tô Từ liền ngay đơ, lại gặp Tiger đi tới ngồi xổm xuống, đuôi ngón dùng lực một tróc khẽ vạch, máu liền chảy ra.



Cho dù Tiger xem như ngồi xổm, cũng muốn cao hơn so với Tô Từ. Đuôi mắt Tô Từ vô ý, cố ý liếc xuống ‘cái kia’.



Vì cố kị điểm này, Tô Từ cũng không dám động thủ, chỉ có thể nhịn. Cũng là trong khổ có vui, vì trên khuôn mặt đầy râu mép này nổi lên một đôi mắt màu vàng càng lúc càng khả ái.



Thời tiết càng lúc càng lạnh,

tuy rằng làm thạch vại (*bồn chứa bằng đá) có thể tắm rửa, nhưng huyệt

động cách nguồn nước hơi xa, nàng cần Tiger cầm thạch vại đi ra ngoài

sông múc nước trở về, cũng may mắn Tiger có khí lực lớn, cái thạch vại

lớn trong tay hắn giống như cầm món đồ chơi vậy. Tô Từ không thể đợi

hứng nước mưa vào thạch vại mới tắm, vì như vậy thật sự phiền phức a,

nàng làm sao chịu nổi thân thể dính ngấy dơ bẩn trong thời gian dài

được.



Không thể nhóm lửa trong sơn động, nên Tô Từ ra ngoài động nhấc những tảng đá làm bộ đỡ thạch vại nấu nước, sau đó lại dùng da thú che chắn xung quanh, như vậy là nàng đã có một nhà tắm sơ sài rồi. Mấy

ngày trước nàng vừa bị hành kinh không thể tắm rửa, chỉ có thể qua loa

chà lau thân mình, sau khi hết kinh nguyệt, Tô Từ lập tức muốn Tiger đi

múc nước trở về, thống thống khoái khoái ngâm mình trong nước nóng tắm

rửa một phen.



Hiện tại Tô Từ mặc là da thú, làm công rất thô

ráp, mỗi lần Tô Từ tắm rửa xong run run mặc quần áo da thú nàng lại vô

cùng nhớ tới quần áo bằng vải vóc của nàng a.



Lần này cũng vậy,

hiện tại là đầu tháng 11, gió lạnh vèo vèo, cho dù bên ngoài có da thú

cản gió, nàng cũng lạnh đến hàm răng run lên cầm cập, quần áo mặc đến

một nửa, Tô Từ đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng, vừa ngẩng đầu

lên nhìn, liền phát hiện cái người đáng lẽ đang bị nàng ra lệnh cường

che không chuẩn tiếp cận nơi này, lại đang đứng bên ngoài nhà tắm nhìn

xem nàng, cũng không biết rõ đã xem bao lâu.



Bởi vì không có

nhiều da thú, da thú vây quanh nhà tắm của nàng cũng không được cao, chỉ cao tới vai Tiger mà thôi, Tiger đứng ở bên ngoài hoàn toàn không cần

kiễng chân, chỉ cần đi tới gần cúi đầu liền có thể thấy rõ mồn một tình

cảnh bên trong nhà tắm.



Tiger không có ý thức hành động lúc này
Tô Từ lại xem xem con hươu bào nhỏ trong cạm bẫy, xem ra ngay cả kêu đối

với nó cũng có chút gian nan, Tô Từ ném ba lô, đem dây mây quấn lên một

ngọn cây ném vào cạm bẫy, nắm thật chặt cốt đao trong tay, vừa mới định

nhảy xuống đánh ngất xỉu hoặc cắt khí quản con hươu, Tô Từ dường như lại đột nhiên cảm giác đến cái gì, nàng xoay người lại đã thấy thân ảnh màu bạch sắc của Tiger mang vết máu ở phía xa đang đi tới, chỉ một, hai hô

hấp thời gian, Tô Từ liền có thể ngửi được mùi máu tươi trên người hắn.



Hắn bị thương sao?



Tim Tô Từ đột nhiên tạm dừng đập một chút, vội tới nghênh tiếp. Lúc gần

tới, Tiger một vọt giữa không trung biến thành người, vừa rơi xuống đất, liền trực tiếp ôm ngang eo Tô Từ, đem nàng trực tiếp ôm cách mặt đất.



Tô Từ bị hắn ôm được có điểm không dám hô hấp, sợ hãi trên người hắn có

miệng vết thương, liền xoay cùng không xoay, bàn tay đánh đấm vài cái bờ vai không có vết thương của Tiger, miệng kêu Tiger phóng nàng xuống

dưới.



Tiger mơ hồ kêu mấy thanh ‘Tô Tô’, đầu lại tại trên mặt,

trên ngực Tô Từ cọ xát vài cái, mới đem Tô Từ phóng xuống dưới. Tô Từ

cũng bất chấp bị râu mép của hắn trát đau mặt, khẩn trương lôi kéo hắn

xem xét.



Trên thân Tiger có đến mười chỗ bị thương lớn nhỏ,

nhưng cũng không nghiêm trọng, lấy năng lực chữa thương của thú nhân chỉ cần 2 ngày là tốt rồi, nhưng bên eo hắn lại có một dao vết thương đủ

sâu thấy xương cốt, hiện tại còn đang chảy máu róc rách.



Tô Từ

biết rõ đây khẳng định là vừa rồi hắn biến thân lần nữa xả đến miệng vết thương, bằng không máu cũng sẽ không chảy tràn mạnh như vậy. Tô Từ

không khỏi hung hăng trợn mắt nhìn hắn, từ trong ba lô lấy ra da thú gắt gao buộc lên miệng vết thương cầm máu.



Trong lúc Tiger bị nàng

trừng sổ mắt, rất có chút ủy khuất không hiểu vì sao mình bị trừng, cuối cùng nghĩ rất lâu, dùng tay gãi gãi đầu, mới nói, “Tô Tô, không đau.”



Tô Từ lại trợn mắt nhìn hắn. Tiger chớp mắt, duỗi tay kéo tay Tô Từ, có

điểm đắc ý, có điểm mong đợi, lại có điểm lấy lòng, nói: “Tô Tô… thắng,

ăn thịt.”



Ý tứ của hắn là, hắn đánh thắng cái kẻ xâm nhập, hơn

nữa còn muốn kéo thi thể trở về, kêu Tô Từ cùng nhau về ăn thịt. Đương

nhiên trong đó còn có ý tứ cầu khen ngợi. Hắn đối với vết thương trên

thân không chút để ý, cũng hoàn toàn mặc kệ.



Xem mắt hắn sáng

long lanh, Tô Từ cũng không biện pháp lại trừng tiếp, quan sát một chút, da thú băng miệng vết thương không thấm xuất máu, sau đó nàng mới xoay

người đi đến chỗ cạm bẫy quyết định đi xuống đem hươu bào nhỏ kéo đi

lên.



Không có được phần thuởng, Tiger bất mãn lớn tiếng ừng ực

mấy thanh âm, tại lúc Tô Từ muốn nhảy xuống, hắn đã đi trước một bước,

một tay nắm lên hươu bào chỉ thừa lại một ngụm khí nhỏ, dựa theo vách

cạm bẫy một cái đặng vọt nhảy đi lên.



“Tiger, ngươi bị thương

mà!” Tô Từ kêu sợ hãi lúc này còn sa sút thanh âm, hắn cũng đã đem hươu

bào ném ở một bên, tiếp tục nhìn Tô Từ. Tô Từ tiến lên xem miệng vết

thương của hắn thấy không có chảy máu, đột nhiên lại phát hiện hắn còn

tại nhìn chằm chằm nàng, nàng cũng bó tay, nói một câu “Thật lợi hại quá nga!”, sau đó lại sờ sờ đầu hắn.



Lúc này Tiger mới nhếch miệng cười, xoay người nắm lên hươu bào bị hắn tùy tay ném xuống đất.



Tiger có thể tự do biến thân, nhưng có cái lớn vấn đề… Người biến thú hình

thời điểm, thật không dễ dàng Tô Từ mới làm ra được quần da thú cũng sẽ

trực tiếp bị xé rách ra. Tuy rằng đã nói với hắn muốn biến thân trước

hết phải thoát quần, nhưng mấy cái quần nàng cấp Tiger làm đã hư mất.



Hơn nữa, thời điểm thú hình biến người, tuyệt đối sẽ trần trùng trục… Lúc nãy chỉ lo hắn bị thương, nhưng lúc này…



Tô Từ nghiêng mắt xem một chúi, ho khan một tiếng, cởi ra một tầng da thú

trên thân, quấn một vòng quanh eo hắn che phần dưới, mới cùng hắn một

trước một sau trở lại sơn động.



Lúc này, ở cửa sơn động phóng một đầu dã thú trên thân toàn là vết cắn vết cào, đã chết.



Tô Từ vội chạy vào sơn động mặc thêm một kiện da thú, mới bê ra một cái

chậu rửa mặt lớn bằng đá, để ở dưới động mạch cổ của con thú, dùng thạch đao ra sức cắt da lông nó.



Bên trong máu có thành phần muối ăn, hơn nữa máu cũng là một món ăn bổ, đợi lát nữa nấu xong, bắt Tiger uống hết.



Đây là lần đầu tiên Tô Từ nhìn thi thể một thú nhân, Tô Từ tận lực không

nghĩ hình thái sau khi nó biến thành người, chỉ chuyên chú nhìn chòng

chọc thi thể thú hình trước mặt.