Thú

Chương 54 : Đồng tộc của Tiger

Ngày đăng: 00:40 19/04/20


Tô Từ thật sự bị dọa sợ, nhanh chóng quay đầu gắt gao cầm lấy Tiger.



Tốc độ đất lún xuống rất nhanh, chớp mắt một cái đã ở phía sau lung Tiger,

mặc dù Tiger chạy cũng rất nhanh. Tô Từ nhìn lại một lõm đen ngòm không

xa phía sau, ngay cả thở nàng cũng không dám.



Nhưng may mắn, nó ngừng lại phía sau Tiger.



Tiger tiếp tục chạy về phía trước một đoạn nữa mới dừng lại, nặng nề dồn dập

thở gấp. Tô Từ kinh sợ nhìn về nơi cách mấy cây đại thụ cong vẹo hơn

trăm mét, bây giờ nơi đó tuy rằng không bị rung chuyển nữa, nhưng tảng

đá, bùn đất chung quanh vẫn đang không ngừng rơi xuống dưới, còn có vùng đất giáp ranh vùng đất bị lún, một vài cây cối bởi vì mặt đất xói mòn

mà dần dần nghiêng xuống dưới, sau đó là hoàn toàn rơi xuống hố đen.



Chấn động cơ hồ chỉ xảy ra trong chớp mắt, thời gian rung chuyển xảy ra liên tục không tới một phút, nhưng nếu Tiger không phát hiện sớm, cho dù hắn liều mạng chạy trốn, tốc độ có nhanh đến mấy cũng sẽ bị mặt đất nuốt

lấy.



Nhưng cho dù là như thế, Tô Từ cũng có thể cảm giác được

thân hình phía dưới căng cứng, có lẽ đột nhiên hắn lao lực mệt nhọc quá

độ. Tô Từ nhanh chóng hít sâu vào một hơi, cúi xuống dùng tay chải chải

lông Tiger, lớn tiếng nói chuyện với hắn. Nghe thấy thanh âm của nàng,

đột nhiên Tiger ngửa đầu cao rống lên một tiếng, xoay người mang theo Tô Từ rời đi nơi này.



Nơi này vừa mới bị cắn nuốt, nên cũng không

phải là nơi an toàn để ở lâu, nếu lại có thêm một lần dư chấn nữa, chỉ

sợ… khó tránh khỏi phạm vi rung chuyển bị khuyếch đại thêm.





chấn tới thật sự nhanh, hơn hai giờ, lại một lần nữa Tô Từ cảm giác được lay động mãnh liệt. Lúc này, Tiger đang chở Tô Từ vượt qua một ngọn núi cao, vị trí hiện tại đang ở trên sườn núi.



Nhưng lần này, bất

luận là Tiger hay là Tô Từ đều có tâm lý chuẩn bị, hơn nữa vừa mới tìm

được đường sống trong chỗ chết, đối với lần dư chấn này, Tô Từ cũng

không có nhiều cảm giác, mặt đất rung chuyển một chút đã dừng lại, Tiger vẫn cứ tiếp tục chạy về phía trước.



Nhưng đi chưa được mấy
“Tiger.” Tô Từ ghé

vào trên người Tiger, thuận tay hái xuống một quả trái cây mọng nước

trên tàng cây, vừa ăn vừa nằm rạp xuống, kề tai hắn nói, “Mau chút tìm

nơi an cư.” Nàng muốn có một ngôi nhà an ổn, sinh cho hắn một bảo bảo.

(*hổ con a)



Tiger nghe vậy, quay đầu cọ xát Tô Từ.



Tìm

một nơi an toàn để an cư cũng không dễ, dường như rất nhiều thú nhân đều chạy về hướng này để trốn tránh thiên tai, trên đường chạy đi nàng cảm

thấy chạy nạn cùng một hướng cũng không có vấn đề gì, bây giờ yên ổn, Tô Từ mới phát hiện, một vài nơi có hoàn cảnh ưu mỹ, khu vực rộng lớn đều

đã có chủ nhân.



Nhưng những nơi đó, hình như Tiger lại thấy

chướng mắt, hắn vẫn không nóng không vội hướng về phía trước mà đi,

thẳng đến vài ngày sau, xuyên qua một khối đầm lầy, lại lần nữa tiến vào rừng rậm, Tiger đột ngột đứng tại chỗ, đôi mắt màu vàng đánh giá bốn

phía.



Ngay lập tức Tô Từ phát hiện thấy hắn khẩn trương cơ bắp

căng thẳng. Nàng cho rằng có địch nhân xuất hiện, nên lập tức điều chỉnh thế ngồi ghé vào trên người hắn, nhưng hắn lại ngẩng cao đầu lên, cao

giọng thét dài một tiếng.



Sau đó tại trong rừng, từ các phương hướng, lại có vài chục đạo tiếng rống theo sát vang lên.



Tiger xoay một vòng tại chỗ, lại cao rống lên một tiếng, không nóng không vội hướng chỗ sâu trong rừng rậm đi tới. Không bao lâu, Tô Từ liền nghe

thấy chung quanh lờ mờ phảng phất như có động tĩnh, mắt vừa nhìn lại,

lại trực tiếp đối diện một đôi mắt màu vàng không khác gì của Tiger.



San đó nàng mới phát hiện, không biết từ lúc nào, chung quanh đã xuất hiện

mấy đầu lão hổ có bộ lông sặc sỡ, bọn chúng đang tại phía sau hoặc bên

người Tiger.



Trước đó thấy Tiger dị thường, sau lại nghe thấy

tiếng rống như đáp lời từ sâu trong rừng vọng ra, Tô Từ cũng chỉ là phán đoán mà thôi, nhưng vẫn không nghĩ đến… Nơi này, lại thực sự có đồng

loại của Tiger.