Thuần Chủ
Chương 15 : Tính tình
Ngày đăng: 11:08 30/04/20
#editor: May18
#Fb: Tra nữ sa điêu
(●"ω`●)
"Không ngờ Tần tiên sinh chơi golf tốt như vậy." Diệp Lâm tán dương, Tiếu Mân ở bên cạnh cũng chêm lời phụ hoạ.
Nhưng Tần Mặc lại chỉ ngoái đầu nhìn Trì Nghiên, dường như đang đợi cô cất lời.
Chợt, một hình ảnh mơ hồ bỗng hiện lên rõ nét trong đầu, Trì Nghiên thoảng thốt nhìn thấy Tần Mặc cũng vung gậy giống như vừa rồi, có điều, đường bóng xinh đẹp ấy lại lọt vào một mảnh hồ nước ——
Sau đó cô thấy chính mình cười cợt, nụ cười chế giếu không chút che dấu.
Đây là chuyện khi nào? Tại sao cô lại chanh chua như vậy?
"Em hơi khát, muốn gọi chút nước uống, anh muốn gì không?" Đầu Trì Nghiên có phần choáng váng, bỗng đối diện với tầm mắt của Tần Mặc, đành phải chuyển đề tài.
"Nước khoáng." Tần Mặc trầm giọng trả lời.
Trì Nghiên "vâng" một tiếng rồi quay đầu đi mua đồ uống, Tiếu Mân thấy vậy gọi lại cô, "Tôi đi với cô."
Hai người phụ nữ rời đi, để lại hai người đàn ông tiếp tục đánh golf ở đằng kia, nói truyện phiếm.
"Không ngờ Tần tiên sinh nhà cô lại trẻ tuổi và đẹp trai như thế."
Trước kia Tiếu Mân cảm thấy có thể gặp được người như Diệp Lâm đã là khó được trên đời, không dự liệu được hôm nay vừa thấy Tần Mặc, lão Diệp nhà mình thế mà hoàn toàn không so sánh được.
Không nói quá chi tiết, cô nói tương đối ngắn gọn, khái quát, nhưng rõ ràng ánh mắt của những người đàn ông ở đây lại bắt đầu khác thường.
Đặc biệt là khi họ nhìn thấy bên cạnh chủ bất động sản người quản lý liên tục gật đầu.
Trì Nghiên còn khó hiểu, nhưng không biết ai bông khen một câu "Tần tổng quả nhiên lợi hại", lúc này Trì Nghiên mới phản ứng lại được: Cho dù là tầng lớp nào đi nữa, tất cả cũng đều có sự ganh đua, càng có tiền càng là thế này.
Đừng nhìn hiện giờ mọi người hoà khí ngồi cùng nhau ở đây, trong lòng có khi đang không ngừng phân cao thấp với nhau đâu, so công ty, so tài sản... Cũng có thể là so người phụ nữ bên cạnh mình.
Nếu những lời này do Tần Mặc nói ra, mọi người có lẽ sẽ chỉ cảm thấy phẩm vị của anh tốt mà thôi.
Nhưng nếu những lời này do người phụ nữ bên người anh nói, họ sẽ cho rằng đến ngay cả người phụ nữ của mình đều được dạy dỗ hiểu chuyện như thế, phẩm vị còn hiểu rành rọt đến vậy, vậy thì câu chuyện đã khác...
Ý thức được điều này, Trì Nghiên bỗng cảm thấy có chút khó chịu. Đặc biệt là khi cô nhìn qua bên kia, chỗ Tiếu Mân ngồi bên cạnh Diệp Lâm, cô ta chính là gợi cảm mà thành thạo châm xì gà cho ông ta —— Cô ta không sử dụng bật lửa mà dùng que diêm, sau khi đánh lửa, đợi vài giây cho lưu huỳnh tán đi mới đưa xì gà hơ trên ngọn lửa, xì gà bắt lửa đều, sau đó dập diêm, nhẹ nhàng ném vào gạt tàn thuốc.
Từ đầu đến cuối vô cùng thành thạo, nhưng mà Diệp Lâm lại nhường xì gà đã châm đó cho người đàn ông đang nói chuyện cùng mình ở bên cạnh.
Rõ ràng bọn họ đều có thể tự mình làm những việc đó, nhưng cố tình muốn mượn tay phụ nữ hầu hạ——
Cảnh tượng ấy khiến Trì Nghiên chợt nhận rõ giá trị của mình: Chẳng qua cũng chỉ là thứ hàng hoá treo bên người được những tên đàn ông đem ra khoe khoang, một thứ hàng hoá mà thôi.
"Tôi có chút không thoải mái, muốn trở về nghỉ ngơi một chút." Không thể ở đây thêm nữa, Trì Nghiên buông ly rượu nói với Tần Mặc.
Nói rồi cô đứng dậy ly tịch. Lúc ấy Tần Mặc còn đang nói chuyện với người ở bên cạnh, chờ hắn quay đầu lại, Trì Nghiên đã băng qua đám người, bước nhanh khỏi hành lanh đại sảnh.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~