Thuần Chủ

Chương 24 : Đối mặt

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


#fb: @tranusadieu



#Wattpad: tuyetvoi_



ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ



Trì Nghiên ngã ngồi trên đùi Tần Mặc, bị anh ôm vào lòng với một tư thế ái muội.



Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí lập tức vi diệu.



"Xịt nước hoa? Hửm?"



"Thử... thử xem mùi hương."



Thế là Tần Mặc vùi đầu vào cần cổ mảnh khảnh của Trì Nghiên, hít ngửi.



Thân hình cao lớn ấm áp áp sát cô, vừa mới tắm xong trên người anh còn vương mùi sữa tắm, quẩn quanh chóp mũi cô, khiến cô hít thở thôi mà cả người rừng rực, miệng lưỡi khát khô.



Giọng Tần Mặc khàn khàn: "Rất hợp với em."



Sau đó Trì Nghiêm chỉ cảm thấy trên bắp đùi bỏng cháy, ngón tay anh đã len lỏi một đường tiến lên chui tọt vào trong váy ngủ cô.



Anh cúi đầu hôn cô, làn môi chậm dãi dịch dần xuống cần cổ, trên xương quai xanh, khẽ khàng gặm cắn, tay nắm bộ ngực mềm mại của cô, sắc tình mà xoa bóp.



Cổ áo ngủ rộng hoác, chỉ cần cúi đầu cô đã có thể thấy bàn tay to của anh đang làm loạn ra sao, cô có thể tinh tường cảm nhận được môi lưỡi, bàn tay nóng bỏng của anh, rất nhanh cả người đều mềm nhũn.



Thế là anh vớt cô thả ngã trên cái giường lớn, đẩy vạt áo ngủ lên tít phía cao, hé ra cặp vú mượt mà và đầy đặn.



Thân thể trần trụi bóng loáng như sữa bò, anh vươn bàn tay to lớn bao bọc đồi tuyết trắng, nhào nặn, ngậm lấy núm hồng gợi cảm cắn nuốt.



Ăn một bên, nhả ra, tiếp tục "chăm sóc" bên còn lại.



Anh lộng hành đùa bỡn nhũ thịt trắng nõn, chẳng mấy chốc đã làm núm vú căng tròn của cô đỏ lên, sưng tấy, sau đó lại vươn ngón tay kẹp viên châu kia lại càng ra sức vuốt ve, hé hàm răng cắn nhẹ, đầu lưỡi câu lấy viên châu đảo quanh trong miệng...




"Cho nên cô ta đã ly hôn với chồng rồi? Vậy chẳng phải quá dễ dãi cho tiểu tam kia à?"



"Làm sao dễ thế. Chồng cô ta vốn chẳng có bản lĩnh kinh doanh gì, đảm nhận công ty khiến tập đoàn hỏng bét mấy năm, công trạng không thăng phản đi xuống, còn luôn ở bên ngoài gây chuyện lung tung... hai năm trước ông cụ nhà hắn đều không nhìn nổi nữa, lập tức xoá tên hắn khỏi danh sách đổng sự trong gia tộc, để hắn chỉ nhận tiền sinh hoạt mỗi tháng từ gia tộc cung cấp..."



"Ông cụ làm quyết tuyệt vậy à? Tốt xấu gì cũng là con cháu ruột thịt?"



"Đúng thế, cũng chẳng biết ông cụ nhà hắn nghĩ ra sao, dù sao thì tiểu tam kia không chiếm được chỗ tốt gì đâu."



"Vậy thì còn ôm ấp cái gì, chân tình?"



"Cũng không hẳn, có lẽ là đầu tư lâu dài, nếu sau này sinh ra một đứa con, vậy thì tình hình sẽ chuyển sang hướng khác rồi, không phải sao? Có điều muốn sinh cũng không dễ sinh như thế."



"Cũng đúng. Ôi? Cô nói như thế, vậy Vân Lam ly hôn với chồng thì cuối cùng cũng chả được chia chỗ tốt gì nhỉ."



...



Bữa tiệc đêm nghệ thuật nghe thì cao nhã, nhưng cũng chẳng ngăn được dục vọng bát quái của mấy người thấp kém. Trì Nghiên nghe mấy người phu nhân ở bên cạnh nói ra nói vào, cô hoàn toàn không hứng thú đối nguyên nhân và diễn biến tiếp theo sau khi Vân Lam ly hôn với chồng cô ta, có điều khi cô đứng từ đằng xa nhìn Vân Lam dịu dàng nâng tay vén tóc, ngón áp út trống trơn quả nhiên không có nhẫn cưới.



Cô đã không còn kìm nổi, đứng dậy đi về phía Tần Mặc, không chút ngần ngừ mà ôm lấy cánh tay anh.



"Honey~, anh ở đây à, em suýt thì chẳng tìm thấy anh." Trong trí nhớ dường như cô cũng đã từng đột nhiên xuất hiện như vậy khi Tần Mặc và người phụ nữ khác nói chuyện, thậm chí đến cả lời thoại đều đã có sẵn.



Nhưng khi cô thật sự khoác lên cánh tay Tần Mặc, đối diện với tầm tầm mắt khi đối phương nghiêng đầu, tiếng "Anh yêu" kẹt ứ ở cổ họng, làm thế nào cũng không trôi ra nổi.



(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~



Có thím nào muốn edit truyện H không?



Muốn mở xới "buôn thịt" quá (о"∀"о)



(Nhận mua raw truyện H free cho ai muốn edit H và làm cùng)