Thuần Chủ
Chương 9 : Trái ngược
Ngày đăng: 11:08 30/04/20
#Editor: may18
#Wattpad Tuyệt Vời_
(*"-") •~(*"꒳"*)~• (*"ー`*)
Hôm sau bữa sáng vẫn do Tần Mặc chuẩn bị. Hai chén hoành thánh (vằn thắn), hoành thánh được dì giúp việc gói sẵn từ ngày hôm qua đặt trong tủ lạnh, so với bánh mỳ nướng với thịt muội trước đó thì bình dân hơn nhiều. Trên bàn cơm Tần Mặc lại khôi phục bộ dạng lãnh đạm ít nói thường ngày, nếu cả người Trì Nghiên không nhức mỏi thì cô cũng suýt thì cho rằng trận chiến đấu đêm hôm qua hết thảy đều chỉ là do cô bị ảo giác mà thôi.
"Ngày hôm qua đi shopping?" Sau khi kết thúc bữa sáng Tần Mặc vẫn hỏi một câu.
Tất cả tiêu phí của cô anh đều sẽ thu được tin nhắn nhắc nhở, thấy cô gật đâu thì hỏi tiếp: "Sao trông như chẳng mua thứ gì thế?"
"Buổi sáng đi đến triển lãm đến buổi chiều mới đi dạo trong chốc lát." Trì Nghiên nói, nhân cơ hội uyển chuyển dò hỏi: "Với cả tôi không biết trong thẻ có bao nhiêu..."
Tần Mặc hơi hơi nhăn mày, "Đủ cho em dùng, khỏi cần tiết kiệm giúp tôi."
Những ngày sau đó Tần Mặc luôn bận rộn, mỗi ngày đều trở về rất muộn mới, nhưng dù có bận đến đâu thì cũng chẳng hề ảnh hưởng đến việc anh "chăm sóc" Trì Nghiên bằng đủ loại cách thức trên giường.
Mọi người thường nói: người có chỉ số thông minh cao, cơ chế hoạt động của đại não sẽ khác xa so với người thường, Trì Nghiên nghĩ Tần Mặc có tinh lực vô biên như vậy sở dĩ cũng vì nguyên nhân này đi. Nhưng ngoài chuyện giường chiếu ra thì Tần Mặc có vẻ là một kim chủ rất dễ hầu hạ: hào phóng, tính tình tốt, lương trả đủ, đồng thời khá là săn sóc... Trì Nghiên cũng không bất mãn với điều gì.
Tần Mặc bận mà cô cũng có chuyện cần phải xử lý. Tuy không phải đến trường, tạm thời cũng không có cách đi làm nhưng Trì Nghiên vẫn phải bù đầu về luận văn tốt nghiệp. Trải qua tuần lễ triển lãm cô cảm thấy phải cân nhắc kỹ càng lại phương hướng mình đã chọn, nên quyết định tìm hiểu cơ cấu nghệ thuật đương đại trong nước, tiêu phí và thị trường nghệ thuật hiện giờ.
Thông qua app bản đồ cô tìm thấy phòng làm việc nghệ thuật ở trong nước, gallery và cả phòng tranh tư nhân, mỗi ngày đến thăm một hai nhà. Ban đầu Tần Mặc không yên tâm nên để Lăng Mẫn đi cùng cô, sau hai ngày thấy cô không có vấn đề gì thì mới đồng ý để một mình cô tự ra ngoài.
Loáng cái đã đến cuối tuần, không có bất ngờ gì xảy ra Tần Mặc vẫn tăng ca, chỉ là vào buổi tối ngày thứ bảy, bỗng nhiên anh gọi điện thoại về báo cô ra ngoài cùng nhau ăn cơm, nói rằng cần phải tặng quà cho đối tác nên muốn cô chọn giúp anh.
Thoạt nhìn dường như cơm tối chỉ là nhân tiện.
Thấy anh đi từ phòng thử đồ ra, cô nhân viên chạy ra nghênh đón rồi trầm trồ tán thưởng một phen, lại đề cử thêm chiếc túi phối cùng, tỏ vẻ rất hợp khi đi cùng với áo sơ mi, nói xong liền muốn tiến đến chỉnh áo giúp anh.
Rõ ràng chính cô vẫn còn đang ở nơi này, cô nhân viên lại làm như lơ đẹp cô, đại hiến ân cần. Không biết là do Tần Mặc lớn lên quá đẹp hay là do cảm giác tồn tại của cô quá thấp.
Trên sô pha Trì Nghiên làm bộ làm tịch xem tạp chí, ra vẻ như không thấy được động tác của hai người bên kia, mãi đến lúc Tần Mặc nhíu mày: "Em qua đây giúp anh."
Lúc này Trì Nghiên mới buông tạp chí, nhận lấy cà vạt từ trong tay cô nhân viên bán hàng, đứng dậy bước đến trước mặt Tần Mặc, thong thả ung dung thắt cà vạt giúp anh, xong việc, lại bẻ cổ áo sơ mi anh xuống, nhẹ nhàng mà vuốt phẳng cổ áo cho anh.
Động tác của cô từ tốn không chút cẩu thả, biểu tình dịu ngoan, Tần Mặc cúi đầu nhìn cô dịu dàng cụp mắt, bỗng có chút không thích ứng.
Trước kia loại tình huống này cũng đã từng có.
Nhưng khi đó Trì Nghiên chẳng cần đợi Tần Mặc mở miệng đã trực tiếp cười nhạo nhân viên bán hàng chọn kiểu dáng quê mùa, hoa văn già dặn, khiến cho đối phương xấu hổ đến không dám lỗ mãng, khi ấy cô mới thong thả ung dung chọn một chiếc cà vạt khác, tươi cười như một người bạn gái hiền huệ chủ động đi đến trước mặt anh, choàng lên giúp anh.
Có điều lúc đeo cà vạt cô trả thù mà đẩy nút thắt lên đến tận yết hầu anh. Hung hăng, như muốn trói chặt anh vĩnh viễn, không cho bất kỳ người phụ nào có cơ hội tranh cướp.
Khi đó Tần Mặc đã nghĩ, cô thật là ngoa ngoắt.
Nhưng giờ đây thấy Trì Nghiên ngoan ngoãn nghe lời, đột nhiên Tần Mặc cảm thấy phụ nữ có đôi khi chua ngoa một chút cũng không phải không tốt.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Nam chính bắt đầu lên cơn thèm ngược 😌
Nếu mọi người vẫn đang dõi theo bộ này thì hãy vote để mình biết các bợn còn sống nha (о"∀"о)