Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư

Chương 68 : Sắc mặt tái nhợt

Ngày đăng: 12:35 30/04/20






Lần đầu tiên trong đời, Mạc Tiểu Hàn giống như một tên ăn trộm, lén lút bám đuôi người khác.



Lương Noãn Noãn ôm Cầu Tuyết đi ở phía trước, Mạc Tiểu Hàn giả bộ như đang đi dạo, lén lút theo sau cô chừng ba mươi thước, muốn xem Lương Noãn Noãn rốt cuộc vào phòng bệnh nào.



Cô không có ý xấu, cô chỉ là muốn liếc nhìn Thân Hạo Khiêm một cái xem như thế nào mà thôi.



Cô muốn biết hắn có khỏe hay không, bệnh có nghiêm trọng hay không. Cô cũng không muốn quấy rầy cuộc sống của hắn, cho nên, chỉ cần lén nhìn là tốt rồi.



Đợi đến khi Lương Noãn Noãn đi tới trước một tòa nhà nhỏ màu vàng nằm trong một không gian thanh nhã, Mạc Tiểu Hàn mới hiểu được, thì ra là học trưởng Hạo lại ở cùng khu phòng bệnh với cô. Gần trong gang tấc mà lại giống như xa tận chân trời.



"Anh ở đầu sông, em ở cuối sông, ngày ngày tuy không gặp mặt, nhưng hai ta cùng uống nước chung một dòng sông." Mạc Tiểu Hàn chợt nhớ tới một điệu nhảy dân tộc cô đã biểu diễn trong hội diễn văn nghệ của trường năm đó, nhạc đệm đúng là bài hát này.



Khi đó, cô là một thiếu nữ thanh xuân 16 tuổi như nụ hoa vừa chớm nở, còn Thân Hạo Khiêm là một thiếu niên 18 tuổi đẹp trai nhẹ nhàng lịch sự. Cô ở trên sân khấu uyển chuyển nhảy múa, hắn đứng trong đám người nhốn nháo dưới sân khấu nhìn cô, ánh mắt xuyên qua tiếng người và tiếng nhạc, đi thẳng vào tim cô.



Dưới lớp hóa trang dày cộm, gương mặt của cô bị đốt cháy thành một màu đỏ tươi, ngay cả phấn lót cũng không che giấu được.



Thiếu niên 18 tuổi đẹp trai tuấn lãng, ánh mắt mang theo ngạc nhiên thú vị và khen ngợi, khiến buổi hội diễn long trọng kia, trở thành một món quà của một mình cô dâng tặng cô cho hắn. Quà tặng bí mật, bởi vì bí mật mà làm cho người ta vô cùng hạnh phúc.



Lương Noãn Noãn đi về phía cuối hành lang. Phòng bệnh này cũng có bố cục giống phòng bệnh Mạc Tiểu Hàn đang ở, bên cạnh có một ban công lớn, phía trước trang trí những bồn hoa rất lớn.



Mạc Tiểu Hàn đi tới ban công, núp vào những bồn hoa đầy sức sống đó, lén nhìn vào trong phòng bệnh.



Thân Hạo Khiêm nhìn có vẻ rất yếu ớt. Gương mặt hồng hào bây giờ có chút tái nhợt. Hắn ngồi ở trước bàn, dường như đang xem tài liệu trong laptop. Lương Noãn Noãn từ sau lưng ôm eo của hắn, thân mật hôn vào mặt hắn.


Đôi mắt sáng trở nên lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn vì tức giận mà đỏ ửng. Sở Thiên Ngạo nhìn chằm cô gái bướng bỉnh đang dương những gai nhọn trước mặt, mặc dù sự tức giận đang trào dâng cuồn cuộn trong lòng, nhưng sức lực lại theo bản năng giảm đi một chút chút.



“Anh muốn…...” Mạc Tiểu Hàn còn muốn nói tiếp gì đó, không đợi cô mở miệng, Sở Thiên Ngạo đã nâng cằm cô lên, trực tiếp hôn lên đôi môi của cô.



"Anh....." Mạc Tiểu Hàn khiếp sợ trợn to hai mắt, vừa định há mồm nói chuyện, đầu lưỡi của Sở Thiên Ngạo lại nhân cơ hội chui vào. Nhiệt độ cực nóng nhanh chóng cuốn lấy ngọt ngào trong miệng cô.



"Buông tay!" Cái miệng nhỏ nhắn của Mạc Tiểu Hàn bị đôi môi Sở phủ chụp thật chặt, muốn lớn tiếng trách cứ hắn, lại chỉ phát ra những âm thanh nghẹn ngào.



Tiếng rên như tiếng mèo kêu khiến Sở Thiên Ngạo đột nhiên hưng phấn, trời ạ, hắn đã bao lâu không có đụng tới phụ nữ? Mạc Tiểu Hàn, đây là cô tự chuốc lấy!



Sức lực trên đôi môi Sở Thiên Ngạo không chút nào buông lỏng, Mạc Tiểu Hàn liều mạng giãy giụa, trong lúc giãy dụa lại vô tình cọ vào nơi mẫn cảm của hắn, Sở Thiên Ngạo hít một hơi khí lạnh, bàn tay lập tức đặt lên nơi mềm mại của cô, môi lưỡi cũng không buông tha ở trong miệng cô công thành đoạt đất.



Nụ hôn đi từ đôi môi quanh co khúc khuỷu đến cần cổ trắng nõn của cô, bàn tay lại càng chạy loạn khắp người, vuốt ve lúc mạnh lúc nhẹ.



Mạc Tiểu Hàn cố gắng muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể lại mềm nhũn không có nửa phần hơi sức.



"Làm ơn, đừng như vậy...... Tôi là phụ nữ có thai!" Mạc Tiểu Hàn nhỏ giọng cầu xin tha thứ, Sở Thiên Ngạo đã kéo cô dạng chân ở trên người hắn, cách bộ quần áo thật mỏng, cô rõ ràng cảm nhận được nơi nóng rực giữa đùi hắn, đã vận sức chờ phát động.



Cảm nhận này khiến Mạc Tiểu Hàn mặt đỏ tới mang tai, cũng rất sợ. Không, cô không muốn cùng Sở Thiên Ngạo có bất kỳ sự tiếp xúc da thịt nào!



"Không sao, giữa thời kỳ mang thai, yêu nhau rất an toàn, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cẩn thận một chút." Sở Thiên Ngạo khàn giọng nói. Thanh âm tràn đầy đè nén dục vọng.



Sở Thiên Ngạo điên cuồng tàn sát môi lưỡi của cô, bàn tay dọc theo đường cong cơ thể cô từ từ trợt xuống, ngón tay thon dài dò xét đi vào trong quần của cô, tới bắp đùi dừng lại vuốt ve.



Mạc Tiểu Hàn tập trung sức lực toàn thân, giơ tay phải lên, hung hăng tát vào mặt Sở Thiên Ngạo!