Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]
Chương 27 : Hóa cơ (phân biệt)
Ngày đăng: 14:07 18/04/20
Khuất Hoàn nói như vậy, Bạch Sầu Phi dĩ nhiên tin tưởng.
Bản thân hắn vẫn luôn đề phòng Vương Tiểu Thạch, cũng không có ý định bỏ qua cho đối phương. Thậm chí vì nghe nói Vương Tiểu Thạch trở về kinh thành, cho nên hắn mới quyết định ra tay sớm với Tô Mộng Chẩm.
Nếu là Lê Tỉnh Đường nói, có lẽ Bạch Sầu Phi còn hoài nghi, bởi vì Lê Tỉnh Đường vốn là một kẻ thích đao to búa lớn, không dám chịu trách nhiệm, chỉ biết a dua xu nịnh và khoác lác.
Khuất Hoàn lại không giống, hắn rất thẳng thắn, có lúc thậm chí còn dám cãi vã với cấp trên.
Cho nên Bạch Sầu Phi vốn giỏi về tâm kế lại không đề phòng loại người này. Bởi vì hắn là một người thông minh, hắn biết người thông minh thật sự sẽ không lỗ mãng, nói thẳng nói thật, bẻ lại cấp trên như vậy.
Loại người này bình thường sẽ không nói dối, rất đáng tín nhiệm.
Chỉ là, trên đời có rất nhiều người thông minh vẫn bị lừa gạt, nhất là rất dễ bị người trung thực lừa gạt (ít nhất hắn cho rằng đó là người trung thực).
Sai lầm mà người thông minh dễ phạm phải nhất, đó là thông minh sẽ bị thông minh hại.
Khi thuyền của Bạch Sầu Phi còn chưa trở về Kim Phong Tế Vũ lâu, trên con đường thủy ngắn ngủi này, một chiếc thyền nhỏ đã chặn thuyền lớn lại, một người lập tức bước lên thuyền.
Nhìn thấy người này, trong lòng Bạch Sầu Phi thầm gật đầu.
Chỉ cần người này vừa xuất hiện, hắn biết “vấn đề” vốn tồn tại đã không thành vấn đề nữa. Bởi vì đây là một người chuyên môn giải quyết vấn đề, cũng là một người do hắn tự tay bồi dưỡng ra.
Người trẻ tuổi này gọi là Lương Hà.
Bạch Sầu Phi đã ngầm huấn luyện một trăm lẻ tám đệ tử tinh anh, bọn họ có một danh hiệu, gọi là “Nhất Linh Bát Công Án”. Một trăm lẻ tám tên đệ tử này do hắn trực tiếp chỉ huy, còn khi hắn không có mặt, sẽ do hai người khác một chính một phụ dẫn dắt. Người thống lĩnh này chính là Lương Hà.
Người này vừa xuất hiện, Bạch Sầu Phi biết trợ thủ đã đến, cục diện nơi Kim Phong Tế Vũ lâu nhất định đã được Lương Hà và Nhất Linh Bát Công Án ổn định xong.
Nhan Hạc Phát có lẽ đã làm sai một chuyện, đó là ngày đó hắn thật sự muốn tranh giành quyền lợi với Chu Tiểu Yêu. Cho nên Chu Tiểu Yêu một khi được cất nhắc, leo lên trên đầu Nhan lão, cũng xem như thừa cơ trút giận, đối chọi gay gắt với Nhan Hạc Phát, không hề nhượng bộ. Có điều, thực ra nàng vẫn rất cảm kích Nhan Hạc Phát từng dìu dắt nàng, vào những thời điểm quan trọng đều đứng chung trận tuyến với Nhan Hạc Phát, cùng tiến cùng lui.
Cho đến khi Quan Thất dần dần đánh mất thần trí, tin theo ngũ, lục thánh chủ xúi giục, thường xuyên kiếm cớ trách phạt hai thánh chủ Nhan, Chu. Phương thức thường dùng nhất là bảo Nhan Hạc Phát và Chu Tiểu Yêu đi đối phó với Lục Phân Bán đường và Kim Phong Tế Vũ lâu, thậm chí còn hạ lệnh cho bọn họ phụ trách ám sát Tô Mộng Chẩm và Lôi Tổn.
Với công lực của Chu Tiểu Yêu và Nhan Hạc Phát, muốn hành thích nhân vật như tổng đường chủ Lôi Tổn của Lục Phân Bán đường và tổng lâu chủ Tô Mộng Chẩm của Kim Phong Tế Vũ lâu, dĩ nhiên là không đủ khả năng. Nhưng nếu bọn họ không đánh mà lui, trở lại trong minh nhất định sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.
Nếu không có Tô Mộng Chẩm âm thầm tương trợ, Nhan Hạc Phát và Chu Tiểu Yêu có thể nói là chết chắc.
Có một lần bọn họ thất thủ, bị Tô Mộng Chẩm bắt được, nhưng Tô Mộng Chẩm lại bảo vệ tính mạng của bọn họ, dùng lễ đối đãi, còn ban ơn huệ, để bọn họ mang công trở về. Y còn âm thầm giúp bọn họ đối phó với Lục Phân Bán đường, có lần còn cứu thoát hai người Nhan, Chu từ trong vòng vây của Lục Phân Bán đường, nhiều lần khiến cho ngũ, lục, thất thánh chủ mất đi lý do trừng phạt hai người.
Cho nên Nhan Hạc Phát và Chu Tiểu Yêu rất cảm kích Tô Mộng Chẩm. Tô Mộng Chẩm không chỉ bảo vệ tính mạng của bọn họ, còn bảo vệ mặt mũi cho bọn họ.
Đối với người giang hồ, có lúc mặt mũi thậm chí còn quan trọng hơn so với tính mạng.
Vì vậy Nhan Hạc Phát đã thề phải báo đáp Tô Mộng Chẩm.
Lần đó huyết chiến trên đường, Quan Thất thảm bại, về sau mai danh ẩn tích. Nhan Hạc Phát và Chu Tiểu Yêu liền nhân dịp này xúi giục bang chúng, khuyên bảo mọi người gia nhập Kim Phong Tế Vũ lâu. Hai người vốn đã sớm có lòng phục vụ cho Tô Mộng Chẩm.
Bởi vì Bạch Sầu Phi là thân tín của Tô Mộng Chẩm, cho nên cũng biết rõ nguyên nhân chuyện này, hiểu được hai người Nhan, Chu là bạn chứ không phải địch. Do đó, Bạch Sầu Phi từng dùng danh nghĩa Tô Mộng Chẩm âm thầm hạ lệnh, bảo Nhan Hạc Phát cố ý dẫn Vương Tiểu Thạch đến Đại Lý ngục cứu Trương Thán, lại lén lút dùng lời kích động Lãnh Huyết, nói rằng Trương Thán là lưu manh cường đạo, còn Vương Tiểu Thạch lại mượn quan hệ với Kim Phong Tế Vũ lâu và Hình bộ, cứng rắn muốn nha môn giao người. Lãnh Huyết đương nhiên cảm thấy bất bình, cho dù thả người cũng muốn dạy dỗ Vương Tiểu Thạch một phen, từ đó dẫn đến hai người long tranh hổ đấu, khiến cho Vương Tiểu Thạch căm hận Tứ Đại Danh Bổ, đồng ý hành thích đầu sỏ Gia Cát tiên sinh. Hắn lại dùng danh nghĩa Tô lâu chủ gợi ý cho Chu Tiểu Yêu, cố ý dẫn Vương Tiểu Thạch đến hẻm Ngõa Tử, tận mắt nhìn thấy Lục Hợp Thanh Long giả mạo Tứ Đại Danh Bổ, cưỡng chế trưng thu, ức hiếp lương dân, để cho Vương Tiểu Thạch đối với chuyện ám sát Gia Cát tiên sinh không còn hoài nghi, quyết không mềm lòng.
Nhan Hạc Phát từ lâu đã muốn báo đáp Tô Mộng Chẩm. Bạch Sầu Phi lại xem nhẹ phần tình cảm này, cho rằng Nhan Hạc Phát chỉ là loại thừa gió xoay buồm, trông thấy tình hình của Mê Thiên Thất Thánh minh nguy ngập, cho nên mới quay sang gia nhập Kim Phong Tế Vũ lâu. Theo đạo lý, một kẻ bất trung với chủ cũ thì cũng sẽ không trung thành đến cùng với chủ mới.
Vì vậy trong hành động lần này, Bạch Sầu Phi đã có phần xem thường hai người Nhan Hạc Phát và Chu Tiểu Yêu.
Không ngờ đối với Nhan Hạc Phát, Tô Mộng Chẩm chính là một người biết “phân biệt tốt xấu”, hơn nữa còn dùng lễ đối đãi với y, cho y “cơ hội”, cho y “mặt mũi”. Hôm nay “thời cơ” đã đến, y dĩ nhiên không tiếc lấy thân báo đáp ân huệ của Tô công tử.