Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]

Chương 35 : Lương cơ (cơ hội tốt)

Ngày đăng: 14:07 18/04/20


Chu Tiểu Yêu trưởng thành sau lần đầu tiên bật khóc, không phải bởi vì người thân mất (khi đó che mẹ của nàng vẫn khoẻ mạnh), cũng không phải bởi vì thất tình (nàng cũng giống như những cô gái bình thường, từng thích vài nam nhân, đương nhiên cũng có vài nam nhân thích nàng, nhưng cuối cùng những tình cảm này đều “không bệnh mà chết”), mà là vì một cảnh múa.



Có một lần, trong bữa tiệc của một nhà quyền thế, nàng nhìn thấy một đoàn Quan Môn vũ tập diễn xuất.



Nhảy hay như vậy, đẹp như vậy, mạnh mẽ như vậy, giống như một cuộc phong lưu không tan, phong nhã tuyệt thế, điệu múa uyển chuyển đẹp nhất thế gian.



Nàng rất xúc động, úp mặt vào lòng bàn tay, khẽ nấc lên.



Nàng cảm thấy mình thuộc về cảnh múa kia, sinh mệnh của nàng vốn là một cảnh múa.



Tài hoa của nàng cũng là múa, eo của nàng mảnh khảnh như vậy cũng vì khiêu vũ, tay chân của nàng linh hoạt như vậy cũng vì vũ điệu. Dáng vẻ của nàng xinh đẹp như vậy, giống như một cảnh múa từ phong tư gọn gàng múa đến quay cuồng.



Nàng là người vì múa mà sống, không múa sẽ chết.



Nàng yêu múa như vậy, nhưng từ khi sinh ra đến nay nàng hoàn toàn không có cơ hội học múa, bởi vì nhà nàng nghèo.



Quan trọng hơn là, người nhà của nàng… cha, mẹ, chú, bác, cô, dì, chị đều cho rằng con gái nhảy múa là một thứ đồ chơi không đứng đắn, đó là thứ mà những kẻ giàu có dùng để làm nhục phụ nữ. Bọn họ chẳng những không cho Chu Tiểu Yêu học, thậm chí cũng không để cho nàng xem.



Mỗi lần Chu Tiểu Yêu đề xuất yêu cầu có liên quan đến vũ đạo, bất kể là xem hay nhảy, ít nhất đều sẽ rước lấy một trận chửi mắng, nghiêm trọng hơn còn sẽ bị đánh đập tàn nhẫn.



Có điều, kết quả sau đó của cái gia đình đứng đắn này lại chẳng hề đứng đắn. Phụ thân của Chu Tiểu Yêu gia cảnh sa sút, nhưng vẫn ham chơi, đánh bạc, nhậu nhẹt, cuối cùng nợ cao như núi, một gia đình êm ấm trở nên lao đao, kết quả Chu Tiểu Yêu cũng bị bán vào thanh lâu.



Lúc này, Chu Tiểu Yêu lại có cơ hội học “múa”.



Nhưng là đó là điệu múa dâm tục. “Điệu múa” này chỉ có những động tác dâm ô của thân thể, hoàn toàn là một phương thức dùng để lấy lòng, thỏa mãn, câu dẫn thậm chí còn vui vẻ với khách nhân.



Đó đương nhiên không phải là “múa” trong suy nghĩ của Chu Tiểu Yêu.



Nhưng kiểu múa thảm hại và dâm loạn này, Chu Tiểu Yêu lại không nhảy không được, nếu không thứ chờ đợi nàng là những đòn roi. Điều này gần như đã hoàn toàn đập tan “múa” trong lý tưởng của Chu Tiểu Yêu.



Cho đến một ngày, Nhan Hạc Phát đi vào Hương Mãn lâu.



Y rất thích Chu Tiểu Yêu, y vừa nhìn đã nhận ra khí chất trời sinh của nàng, nhận ra nàng không tầm thường.




Chu Tiểu Yêu là người thông minh, năm đó khi nàng vừa nhìn thấy Nhan Hạc Phát đã biết nắm lấy cơ hội, đầu óc dĩ nhiên không tệ. Nàng chỉ suy nghĩ một chút, liền biết rõ nguyên nhân Đường Bảo Ngưu sắp xếp tất cả những chuyện này cho nàng.



Uông Bát đại sư là một vũ công, một vũ công trên giang hồ thường gặp phải rất nhiều phong ba, huống hồ vũ công này còn dẫn theo một đám vũ công khác. Nhất định y đã từng nhận ân tình của đám người Đường Bảo Ngưu hay Vương Tiểu Thạch.



Uông đại sư còn ở trên đài công khai muốn nhận Chu Tiểu Yêu làm đồ đệ, truyền thụ kỹ nghệ cả đời cho nàng.



Mọi người đều vỗ tay hoan hô vì Chu Tiểu Yêu.



Đây là chuyện mà Chu Tiểu Yêu cả đời mong ước.



Đường Bảo Ngưu cũng bị một đám huynh đệ của hắn “thúc giục”, không tình nguyện đi lên phía trước, nói với nàng:



- Chu cô nương, Uông đại sư rất ít khi nhận đồ đệ, hiện giờ lại muốn nhận cô làm truyền nhân. Cô có thiên phú và tài hoa với vũ đạo như vậy, cơ hội tốt một đi không trở lại, sao không nắm lấy lần này…



Chu Tiểu Yêu lại lười nhác lắc đầu.



- Không được.



Nàng nói:



- Ta đã qua cái tuổi tập múa rồi.



Trong sự kinh ngạc của Đường Bảo Ngưu, nàng lại nói một câu:



- Ước mơ học múa của ta cũng đã chết rồi.



Trong sự thất vọng của mọi người, cuối cùng nàng còn nói một câu:



- Không được rồi, cám ơn!



Tóm lại nàng đã từ chối.