Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]

Chương 47 : Thiên cơ không thể tiết lộ

Ngày đăng: 14:07 18/04/20


Nếu như không phải bọn họ đang ở đầu hẻm Khổ Thống, nếu như không phải giữa bọn họ còn có người khác, nói không chừng bọn họ đã sớm động thủ.



Một khi hai đại cao thủ đỉnh cấp trong kinh thành này động thủ, cho dù ai sống ai chết, ai thắng ai bại, võ lâm trong kinh nhất định sẽ chấn động một phen.



Một khi hai đại hảo thủ trong Kim Phong Tế Vũ lâu này giao đấu, chỉ sợ Phong Vũ lâu sau này khó tránh khỏi mưa to gió lớn, gió táp mưa sa, lại thêm mấy phen hợp tan chìm nổi.



Nhưng đây lại là hẻm Khổ Thống.



Hẻm Khổ Thống nằm ở trung tâm đường Thống Khổ.



Đường Thống Khổ là một con đường lớn, người đi lại rất nhiều, xe cộ rất đông, mua bán cũng rất nhộn nhịp.



Trong lòng mỗi người đều có một con đường thống khổ, có đúng vậy không?



May mắn, phần lớn mọi người trong lòng cũng có một con đường vui vẻ, con đường quang minh.



Đây chính là kinh thành, đây chính là giữa đường. Bạch Sầu Phi dù ngông cuồng đến đâu cũng không thể ra tay ở nơi này, đúng không?



Trừ khi hắn dùng thủ pháp sét đánh không kịp bưng tai giết chết kẻ địch (đương nhiên sét đánh cũng không kịp mắt thấy), như vậy sẽ không ai nhìn thấy hắn làm, do đó hắn cũng chẳng liên quan.



Phần lớn con người đều như vậy, mình có làm hay không, thành công có người biết hay không, có người nhìn thấy hay không, nếu như không có, vậy thì chỉ có trời biết mình biết, nếu mình không nói ra thì không ai biết.



Nhưng khi đối thủ là Vương Tiểu Thạch, hắn có thể làm được điều này sao?



Huống hồ sau hẻm Khổ Thống là phủ thần hầu. Nếu như hắn ra tay ở đây, chẳng khác nào muốn tuyên chiến với phe Gia Cát thần hầu.



Thực lực của hắn đã mạnh như vậy sao? Thời cơ đã chín muồi sao? Thời thế đã nghiêng về phía hắn rồi sao?



Không phải.



Hơn nữa, nơi ngã rẽ của hẻm Khổ Thống còn có một người, một người đang ngồi.



Người này mặc dù đang ngồi, nhưng so với ba ngàn tên giang hồ đại hán, cao thủ võ lâm đang đứng thì còn cao lớn hơn, còn có sức nặng hơn, càng không thể xem thường.



Y thật sự là một người thân thể yếu ớt, đôi chân còn không có sức để đứng lên, nhưng vai vế của y trong võ lâm lại không thể xem thường, có ảnh hưởng rất lớn.


- Tại sao ta nhất định phải nói cho ngươi biết? Thiên cơ không thể tiết lộ.



Vương Tiểu Thạch nói:



- Thiên cơ cái gì, đó chỉ là của âm mưu của cá nhân ngươi.



Bạch Sầu Phi lại ung dung cười nhạo:



- Thiên cơ ngươi cũng không hiểu à? Ta cao hứng thì bán huyền cơ, đó là chuyện của ta. Thụ Đại Phong từng xem tướng cho ta, nói rằng kín tiếng sẽ thành công, mở miệng sẽ thất bại. Ta thà rằng tin là có, không ngại giữ mồm giữ miệng.



Vương Tiểu Thạch nói:



- Trên đời nói rằng thiên cơ không thể tiết lộ, đó chỉ là cái cớ. Thứ nhất, ai nói đó là thiên cơ? Đó chẳng qua là ý của con người mà thôi. Thứ hai, cho dù là thiên cơ, ai biết ý trời có muốn truyền bá nó rộng rãi hay không? Thứ ba, có thể chẳng hề có cái thứ gọi là thiên cơ. Thứ tư, thế gian vốn không có thiên cơ, con người chỉ gọi những đạo lý không thể nói ra là thiên cơ. Thứ năm, cho dù có thiên cơ, cũng đâu phải thứ mà người phàm như ta và ngươi có thể biết được, chỉ là áp đặt gán ghép, ra vẻ thần bí mà thôi. Ngươi có phản bội Tô đại ca hay không? Có giết đại ca hay không? Ta chỉ cần một câu trả lời, không muốn nghe thiên cơ thiên ý nhảm nhí gì.



Hai mắt Bạch Sầu Phi phun lửa, lại cười ha hả nói:



- Được, được, được, được, chửi hay lắm. Nếu như ta nói là do người khác lật đổ hắn, ta không giết hắn, còn giúp hắn thanh từ phản đồ, ngươi có tin không?



Vương Tiểu Thạch hỏi tiếp:



- Nếu như huynh ấy không chết, vậy huynh ấy ở đâu?



Bạch Sầu Phi bỗng cười to, sau đó nghiêm mặt nói:



- Hắn ở đâu, ngươi tìm giúp ta đi!



Chân mày Vương Tiểu Thạch nhướng lên:



- Nói như vậy, Bạch lão nhị, ngươi muốn nói sao cũng được rồi.



Sắc mặt Bạch Sầu Phi trắng bệch, hai mắt ý lạnh thấu xương:



- Đúng vậy, một người có quyền, hắn nói gì cũng là danh ngôn chí lý. Ngươi muốn nói chuyện có sức nặng như vậy, cứ tới mà lật đổ ta đi, ta sẽ chờ.



Hai người lại im lặng, lần thứ hai yên tĩnh.