Thuỷ Tiết Bất Thông

Chương 14 :

Ngày đăng: 21:14 18/04/20


[Phần này do Mê Dương và Phong Lộng cùng sáng tác]



Tiếng tăm của câu lạc bộ đã sớm như sấm dậy bên tai, tên tuổi của Ái Ái Hotel thậm chí được giới truyền thông loan truyền như một ví dụ điển hình, lại thêm các cô nhân viên cực lực giới thiệu, thì “House of Love” này hẳn là nên đi nhỉ?



Kỳ thật, không cần vì loại chuyện này mà đau đầu, mặc kệ là “Sacred passion Hut” hay là “House of Love”, dù cho là ổ chó rách nát thì chỉ cần lúc nào cũng có cậu thợ điện nước hạng nhất ở bên cạnh là mọi chuyện đều ổn thoả.



Tất nhiên, vui một chút thì vẫn tốt hơn!



Bấm mật mã mở cửa căn phòng nhỏ, hai người thấy, đầu tiên chính là khác với tất cả những nơi đã từng ghé qua.



Đồ dùng đơn giản.



Còn bốn phía xung quanh tường bao bởi những tấm kính.



“A!” Uông Tường đứng ở cửa nhìn nhìn, có điểm kinh ngạc.



Nghe nói đây là khách sạn do một câu lạc bộ khiêu *** mở, nên không yên tâm sẽ phải thấy nhiều thứ khó coi.



Hoàn hảo, rất là bình dân.



Uông Tường sinh ra trong một gia đình bình thường, nên với căn phòng mộc mạc này thấy quen thuộc.



Thấy cậu thợ nhỏ trên mặt mang vẻ trầm tĩnh, Lý Anh Kiệt liền hiểu được cậu ta nghĩ cái gì.



“Bên trong không có thứ gì đáng sợ đâu, vào đi.” Lý Anh Kiệt làm một động tác lịch thiệp.



“Ừm.” Uông Tường quả nhiên thành thật đi vào.



“Thế nào? Vừa rồi sống chết cũng không chịu tới, anh đã nói rồi mà, em nhất định sẽ đồng ý.”



“Nhưng, tiền ở khách sạn đắt lắm, rõ ràng so với khách sạn giá rẻ bài trí cũng không khác nhau, sẽ thiệt đó.”



Uông Tường từ nhỏ trong nhà không giàu có gì, thỉnh thoảng đi tới các khách sạn xa hoa cũng chỉ là được kêu tới sửa chữa này nọ, hiểu biết về các khách sạn sang trọng cùng lắm chỉ là phòng tắm với cả WC mà thôi.



Từ sau khi quen Lý Anh Kiệt, Lý Anh Kiệt cũng hay dẫn cậu đi nghỉ ở ngoài, nhưng bình thường là ngủ lại một trong số những biệt thự của tập đoàn Trung Anh.



Cho dù có lúc đi khách sạn cao cấp thật, nhưng chưa từng thấy qua nơi nào bài trí đơn giản thế này.



“Cái gì? Em thấy chỗ này so với khách sạn rẻ tiền không khác gì nhau á?”



Uông Tường gật đầu, “Đúng vậy, khác khách sạn giá rẻ ở chỗ trên tường có ốp gương mà thôi.



Lý Anh Kiệt thiếu chút nữa ôm bụng cười.



Bị khách hàng nhận xét như vậy, ông chủ câu lạc bộ nghe được nhất định hộc máu mà chết mất.



Tuy Uông Tường không hiểu, nhưng Lý Anh Kiệt thì đã quen hưởng thụ sự phục vụ của công nghệ cao nên chỉ vừa mở cửa phòng một giây cũng đã biết các thiết bị trong phòng dùng thế nào.



Hy vọng là sẽ thú vị.



Anh ta đưa mắt quét một vòng.



A, quả nhiên, có cái remote kìa.



Lý Anh Kiệt đi tới, cầm lên thiết bị để ở góc phòng.



“Đây là gì? Điều khiển TV hả?” Uông Tường cũng hiếu kì lại gần.



“Cưng à, chúng ta không đến đây để xem TV.” Lý Anh Kiệt cười thâm thuý liếc cậu một cái.



Liền nhẹ nhàng nhấn một cái nút to trên đó.



Chương trình lập tức khởi động.



“Hoan nghênh hạ cố đến House of Love, mỗi cabin tình yêu đều lắp đặt hệ thống analog computer hiện đại, tiên tiến và thông minh nhất, có thể căn cứ vào sở thích của ngài cùng phu nhân mà trình chiếu những cảnh *** mới mẻ và thú vị nhất. Xin hỏi có thể bắt đầu được chưa?”



Lớp kính trên tường bỗng nhiên hiện ra những hình ảnh lập thể nho nhỏ nhảy múa, Uông Tường nhịn không đựơc mà tán thửơng một câu, “Hoá ra tiên tiến như vậy ha…”



Lời còn chưa dứt đã nghe máy tính nói đến “những cảnh *** mới mẻ và thú vị nhất”, miệng nhất thời giống như bị tọng một quả trứng chim mà đần người ra.



Lý Anh Kiệt thấy bộ dạng thú vị liền nở nụ cười, một tay kéo cậu vào lòng hôn sâu, tay kia thì tự do trao đổi với máy tính.



“Xin hỏi, người tìm ra remote là thuộc dạng chủ động hay bị động ạ?”



Lý Anh Kiệt lựa chọn “Chủ động”


Hai người đồng thời rên lên những tiếng thoả mãn cực điểm.



“A! Không hổ là ống nước của thợ điện nước, sửa thôi mà cũng thích thế này!”



“Thật thoải mái… Haa… a! Dùng sức đi… Kiệt, của anh lớn quá! Aaa…”



Ở trên bàn làm việc mà làm tình cuồng nhiệt, chuyện này mà tình cờ bị khách hàng nhìn thấy thì…



Sau khi tưởng tượng điều này, Uông Tường kích thích tăng lên, kìm lòng không đặng mà co rút cơ mông lại.



“A!” Lý Anh Kiệt ở phía sau rên rỉ, thở hổn hển, “Em là tiểu yêu tinh! Muốn hút cả anh sao? Không dễ vậy đâu!”



Hung hăng đâm chọc khiến Uông Tường chết đi sống lại, nước mắt ròng ròng.



“Mau một chút, ư… Kiệt, thích quá! Ư aaa… Muốn chọc vào cổ họng nữa!” Vách ruột như muốn đem đại trư của Lý Anh Kiệt cắn đứt, Uông Tường liều mạng lựa theo mà vặn vẹo mông.



Khoái cảm ngất trời như cuồng phòng thổi bay hai người.



Lý Anh Kiệt đưa đẩy mãnh liệt, hưng phấn rống lên như thú, “Cưng à! Em thực sự là hạng nhất đó! Không ai hơn được em, anh muốn làm thông hoàn toàn cái mông nhỏ này của em! Dùng cái mông hư hỏng của em tiếp chiêu đi!”



Tinh dịch nóng như lửa bắn mạnh vào vách ruột.



“Aaa! Nóng quá! Nóng quá!” Nóng đến run người, Uông Tường lắc lắc hét lên chói tai.



Cũng kích động mà bắn tinh.



Tất nhiên, mấy khi đến Ái Ái Hotel, sao lại không hưởng thụ.



Sau khi kết thúc một lúc ở cửa hàng điện nước, Lý Anh Kiệt còn thử vài cảnh khác, đều liên quan đến điện nước, ví dụ sửa chữa ở suối nước lộ thiên.



Ở House of Love tận hưởng suốt buổi tối, chiều hôm sao, Lý Anh Kiệt mới mang Uông Tường cơ hồ không đứng dậy nổi, mỹ mãn mà đi về.



Không ngờ, ở trong thang máy, vừa vặn gặp đôi khác.



“A, hai người cũng chọn House of Love sao?” Trong lòng thoải mái, Lý Anh Kiệt có xa lạ cũng làm quen ngay.



“Vâng.” Thư Cốc gật đầu.



Hai người đàn ông thoả mãn tự nhiên lại được dịp gặp nhau trong thang máy, thảo luận ngày về House of Love.



“Hai người thử thấy thế nào?”



“Không tồi, không hổ là do câu lạc bộ Cảo Nhạc lập ra. Bên trong có nhiều loại rất thú vị. Còn các cậu?”



“Hay lắm, đùa giỡn nguyên một tối.”



Đồng Ngôn đứng cạnh Thư Cốc mặt tối sầm.



Anh đương nhiên hay rồi.



Cả tối, tôi đều hầu hạ một anh vua hoang *** cơ mà! Mông muốn nở hoa rồi này!



“Phục vụ ở Cảo Nhạc cũng rất đặc biệt, không uổng công tới đây một chuyến.”



“House of Love chơi vui thế này, không biết “Sacred passion Hut” lừng lẫy tiếng tăm còn phong phú thế nào ha.”



“Đúng, tôi cùng hiếu kì lắm.”



“Vậy lần sau…”



Lý Anh Kiệt còn chưa nói xong, ding! Cửa thang máy mở.



“Đi mau! Đi mau! Em đói rồi!” Uông Tường sốt ruột kéo anh ta ra, bỏ lại đằng sau đôi Thư Cốc.



“Sao bỗng nhiên lại đói? Tiểu Tường, đi chậm, cẩn thận ngã.”



Hừ!



Một đêm ở House of Love cũng đã đủ gãy lưng rồi, lại còn cái gì mà “Sacred passion Hut” nữa, sống sao nổi!



Tất nhiên ba mươi sáu chước chước chuồn là hơn rồi! Chạy thôi!



~Hết~



***