Thuyết Đường

Chương 24 : Diễn trò xưa, Trì Cung quật chết gã Vương Vân

Ngày đăng: 00:55 19/04/20


Mậu Công quát võ sĩ xúm vào trói lại. Tần vương sụp lạy Tín mà rằng :



- Oán trước xin cởi ra, tướng quân đuổi ta ở Ngự Quả viên đã giận rồi, thôi thì về giúp triều Đường, ta sẽ chân thành trọng đãi.



Tín quát to :



- Mặt trời kia rụng xuống, Đơn Thông nầy mới quên được thù xưa. Còn không thì đừng hòng lay chuyển dạ ta đâu mà van nài vô ích.



Tần vương đành chịu, thờ dài mà quay đi. Mậu Công sai giải Hùng Tín ra bãi cỏ ngoài dinh, Uất Trì Cung làm giám trảm.



Mậu Công nói với Tần vương :



- Xin chúa công cho phép bọn hạ thần được tế sống Đơn Hùng Tín một tuần gọi là tỏ chút tình tử biệt.



Tần vương rơm rớm nước mắt, tự tay đưa Mậu Công bình ngự tửu.



Mậu Công cùng bọn Giảo Kim, Thúc Bảo, La Thành bày hương án giữa pháp

trường, đốt hương trầm nghi ngút: Mậu Công rót đầy chén rượu, hai tay

nâng ngang mày đưa mời Tín :



- Đơn nhị ca ơi, mỗi người mỗi chủ, anh em ta ngày nay phải chia tay, xin dâng chén rượu biệt ly, đại ca uống rồi về cực lac.



Tín hắt chén nrợu vào mặt Mậu Công, buông lời sỉ nhục, La Thành, Sử Đại

Nại, Chu Công Cẩn đều mời rựơu, nhưng Tín đều một mực chối từ.



Giảo Kim tiến lên rót rượu, nhăn nhở nói :



- Đơn huynh ơi, tiểu đệ vốn người thô lỗ, ngu đần dại dột, chỉ ưa sự

thật thà, nghĩ rằng đại ca lòng gang dạ sắt nhất đinh không hàng, tiểu

đệ rất lấy làm kinh phục. Vậy xin có chén rượu suông, đại ca xơi cạn cho thằng Kim này được hả.



Tín nói :



- Rượu của ngươi thì ta xin uống!



Rồi đỡ chén cạn một hơi. Giảo Kim đắc chí lại rót luôn chén nữa.



- Tiểu đệ dâng chén ruợu này cầu cho nhị ca được siêu sinh tĩnh độ, kiếp sau làm tay hảo hán để trả thù xưa oán cũ.



Tín đỡ chén nói rằng :



- Lời ngươi thật tâm huyết. Ta vui lòng uống.



Giảo Kim lại đắc chí rót chén rượu thứ ba nói :



- Chén này, ta cầu cho kiếp sau, nội bao nhiêu thằng bạn vong ân bội

nghĩa nhị ca cho mỗi thằng một nhát cho hả cái oán hận kiếp này.



Tín đỡ chén cạn luôn.



Giảo Kim cao hứng nháy mắt bảo mọi người :



- Đấy các ngươi coi, chỉ có lão gia là mời được Đơn nhị ca uống rượu mà thôi!



Mọi người nói :



- Ngươi nịnh hót khéo thế, chúng ta thật xin thua!



Uất Trì Cung sai đánh ba tiếng trống. Rồi tuốt kiếm chém một nhát, đầu

Đơn Hùng Tín rời xuống cỏ. Một đạo ánh sáng ở đầu Tín bay về phương Nam, đầu thai vào cửa khác. Sau Tín làm Cáp Tô Văn, một tay làm cho giang

sơn nhà Đường muôn phần điên đảo.



Đây nói Tần Thúc Bảo vâng lệnh Lý Tịnh đến Hồng Đào sơn chiêu hàng bọn

Đầu Quân Đạt, nghe tin dinh Đường bát được Đơn Hùng Tín vội phi ngựa như bay về cứu. Ngờ đâu ngựa vừa đến cửa dinh, bước được một chân xuống đất thì dầu Tín đã rụng rồi.



Thúc Bảo quỳ ôm đầu Tín mà khóc rống lên :



- Đơn nhị ca ơi Tần Quỳnh này chịu ơn đai ca như trời bể, không có dịp

nào báo đáp, thực là bội nghĩa vong ân. Mai sau gặp gỡ dưới suối vàng,

mặt nào mà trông nhau nữa.



Nói rồi lại khóc rống lên. Hai mắt Đơn Hùng Tín vẫn mở to nhìn Tần Quỳnh như lúc sống.



Các tướng hết lời khuyên nhủ Thúc Bảo vào dinh, quỳ lạy Tần ương nói :



- Hạ thần chịu ơn Đơn Hùng Tín, xin phép chúa công cho hạ thần chôn cất Hùng Tín và lập đền thờ.



Tần vương chuẩn tâu.


- Giết Tần vương, đầu thần sẽ rụng theo ngay tức khắc!



Nguyên Cất nói :



- Đã có ta che chở, ngươi chớ nên lo lắng.



Vương Vân buộc lòng vâng chịu.



Lai nói Uất Trì Cung khi ra về sác mặt buồn rầu, kể lại cho hai phu nhân nghe việc phải diễn lại công cứu giá rồi thở dài sườn sượt :



- Ta một lòng trung dũng, nay bị nghi ngờ, thật lấy làm buồn bưc.



Trời rét thế này mà cởi trần tắm ngựa trong lạch nước ta thấy công danh vất vả long đong quá, có ý muốn ra đi.



Hắc phu nhân sực nhớ một điều vội thưa :



- Tướng quân chớ buồn rầu! Khi trước Lý Tịnh có trao cho phu quân gói

thuốc dặn đến Tràng An thì hòa với rượu uống ngay, phu quân phải nghe

lời uống thuốc xem có sự gì khác lạ chăng.



Trì Cung nghe lời. Hôm sau ăn cơm xong hòa thuốc với rượu hỏa thang vừa

xoa vừa uống. Quả nhiên trong mình như lửa đốt, mồ hôi đổ đầm đìa như là đang độ nắng tháng năm.



Trì Cung cầm roi lên ngựa chạy đến Ngư hà cởi bỏ mũ giáp, nhảy xuống vùng vẫy tắm cho mình cho ngựa.



Trên bờ sông, mọi người đang co ro dưới tuyết xuống trắng cả đất trời,

ai cũng lấy làm lạ nhòm xem Trì Cung tắm rửa khoan khoái lắm.



Đúng giờ Cao Tổ ra ngự hoa viên, trèo lên lầu cao xem diễn lại chiến công. Tần vương cũng vừa vào. Mậu Công khẽ dặn Tần vương :



- Tuy là trò chơi đấy, nhưng chúa công phải mang đao, và nên hết sức đề phòng.



Tần vương khẽ gật đầu Rồi hai người, giả lên núi nhìn xem phong cảnh. Nguyên Cát cũng ghé tai Vương Vân dặn :



- Ngươi phải cố hạ thủ cho xong. Ta sẽ trọng thưởng!



Vương Vân nhảy lên yên. Thúc Bảo chạy ra nói :



- Đơn Hùng Tín cầm giáo cứ không dùng đao ngươi đổi ngay đi.



Vân đành đổi giáo, rồi phi ngựa đến hòn núi giả quát to :



- Thằng nhãi Đường mau nộp đầu cho ta đây!



Tần vương đã phòng bị sẵn, bèn chay quanh núi giả. Vương Vân phòng giáo đâm. Mậu Công lôi mạnh giáp Vương Vân nói :



- Đơn nhị ca ơi, chớ giết chúa chúng ta!



Vương Vân rút kiếm cắt đứt giáp, lại phóng thương đâm Tần vương rất mạnh. Vương giơ đao đỡ :



- Đây chỉ là diễn lại cho Thánh thượng xem, sao ngươi dám vô lễ?



Vân quát :



- Ta giết ngươi thật đó!



Nói rồi lại dâm. Tần vương vừa đỡ vừa chay. Trong khi ấy, Cao Tổ ngồi

trên lầu ngự hoa viên cũng nhận thấy rõ Vương Vân cố ý tàn sát Tần vương đang nổi giận thì Mậu Công đã đi vời Uất Trì Cung đến cứu giá.



Trì Cung mình trần trùng trục đen như đồng hun, chỉ đóng cái khố đỏ, cỡi con ngựa như bay dưới cơn mưa tuyết, rông chẳg khác thiê tướng giáng

trần. Cao Tổ tấm tắc khen.



Cung xông đến quát như hùm rống :



- Tặc tướng chớ sát hại chúa công ta!



Nói rồi giơ roi vụt một cái, Vương Vân nhào xuống ngựa chết tươi ngay lập tức.



Kiến Thành mặt tái mét chạy lên lầu nói :



- Uất Trì Cung vô lễ dám đánh chết Vương Vân, ấy là có ý đạo tặc sẽ gây loạn đó. Xin phụ vương trừng trị!



Tần vương nói :



- Chính là Vương Vân định tâm giết thần nhi, không có Uất Trì Cung kịp đến cứu giá thì đã nguy đến tính mạng rồi!



Cao Tổ gật đầu phong cho Uất Trì Cung làm Tổng quản, đoạn lên xe giá hồi cung. Gia tướng lấy giáp trụ đưa cho Uất Trì Cung mặc rồi về phủ.