Tịch Chiếu Huề Phương Điện

Chương 9 :

Ngày đăng: 20:33 21/04/20


Sẽ có người nghĩ phong cảnh này rất đẹp: Nước róc rách chảy theo khe ngọn giả sơn xuống ao, cá trong ao sen nhàn nhã quẫy đuôi, ánh mặt trời lẳng lặng dừng chân trên một góc cung điện, cảnh vật trong khu vườn khiến người ta phải hoa cả mắt… Nếu như không có hai kẻ mười ba, mười bốn tuổi quỳ gối trên mặt đất, mặt đỏ gay đang giơ nghiêng mực.



“Tiểu Vũ, sao nghiên mực trong cung lại nặng quá vậy?”. Mộ Dung Nghi nghĩ không chừng mình tay bị vọp bẻ rồi cũng nên.



“Nói thừa, nghiên mực hạng nhất thì làm sao nhẹ được?”. Mộ Dung Vũ buồn cười nhìn Cửu ca mình đang bỉu môi.



“Nếu biết vậy đã không bôi hồ lên ghế của Tạ học sĩ rồi….”



“Vậy bôi cái gì?”



“Đinh, cho ổng ngồi một phát về nghỉ hưu luôn.”



Trên lầu Tú Nguyệt, Mộ Dung Phi Dật chống đầu, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên bệ cửa, khoé miệng tự nhiên cong lên. Thị thiếp đang hầu hạ một bên không khỏi mê đắm trong nét cười nhu hoà của hắn.



“Lục điện hạ đang nhìn cái gì thế?”



“Nhìn tôm nhỏ sắp bị chưng chín….”



Người thị thiếp ngẩng đầu hướng tầm mắt ra khung cửa sổ, lướt qua tàng cây nhưng chỉ thấy hai vị hoàng tử quỳ gối đến mặt đỏ bừng dưới ánh nắng chói chang.



“Lục điện hạ kì quá hà, làm gì có con tôm nào đâu? Rõ ràng là Cửu điện hạ với Thập điện hạ quậy phá trong giờ học nên bị Tạ học sĩ phạt mà!”



Mộ Dung Phi Dật chống đầu, ngón tay vẽ vẽ mấy vòng tròn trên trán. Làm thế nào mà năm năm rồi tên nhóc kia chẳng thay đổi chút nào?



Hồi ức trong ánh mặt trời phảng phất đau thương.




“Ngươi tính nói sao đây? Người ta là quả phụ cô nhi đó!”



“….Thì thôi vậy, nhưng dù sao cũng phải lấy cuống lúa quất vào mông cho nó chừa mới được!”



“Hả, ngươi bắt được nó mới là lạ, nó chạy lẹ lắm đó!”



Ngày đó, hắn hỏi nó: “Đau không?”



Nó chỉ là bĩ bĩ(*) trả lời: “Đau lắm, đại mĩ nhân còn không biết hôn ta một cái nữa~?”



Mộ Dung Phi Dật giờ hồi tưởng lại khoảnh khắc ấy, lòng vẫn còn nhớ câu nói của tên nhóc con đó. Hắn dò dẫm một lát rồi kéo thằng nhóc qua, hôn nó một cái.



“Hắc… Nếu ngươi là cô nương ta sẽ cưới ngươi làm vợ, đốt đèn nói chuyện đến chết, cả đời không lìa xa nhau.”



Ta là nam thì không thể sao? Chúng ta sẽ không thể cả đời bên nhau sao?



Tim hắn âm ỉ đau.



Trong thế giới ấy của hắn, chỉ có hắn, cùng với nó.



(*) Tiểu quan: MoneyBoy thời xưa, Tiểu Quan làm việc trong Nam Quán, tương tự như Kĩ Nữ làm việc trong Lầu Xanh



(*) bĩ bĩ: vô lại