Tiệm Ăn Của Quỷ (Tiệm Ăn Âm Dương)
Chương 10 : Phá của là một loại bệnh
Ngày đăng: 12:06 30/04/20
Edit: Hân Hân Bảo Bối
Đôi lời: Như mọi người cũng đã biế mi đã xoá page vì không có nhiều thời gian chăm sóc. Nhưng hôm nay một lần nữa mạo muội mở blog. Mong người tiếp tục ủng hộ. Link: https://www.facebook.com/Kho%E1%BA%A3ng-Tr%E1%BB%9Di-C%E1%BB%A7a-T%C3%B4i-198890034260768/
"Đây là của cô này, Ma Bà Đậu Hủ*."
*Đậu hũ ma bà (:麻婆豆腐) còn có tên gọi khác là Mapo tòfu, là một trong những món ăn nổi tiếng của tỉnh. Đậu hũ ma bà do một người phụ nữ tên Trần Ma Bà đã sáng tạo nên món ăn ngon miệng, từ đấy dân gian đã lấy tên người phụ nữ đó đặt cho món ăn này
Bạch Thường rất nhanh bưng ra một mâm tản ra xông vào mũi tiêu thơm tho của Ma Bà Đậu Hủ, bày ở trên bàn.
Món ăn này vừa lên đến, Hác Đại Lực cùng cô gái kia trợn hết mắt lên rồi.
Thơm tho, thật sự là quá con mẹ nó thơm a!
Khác hẳn với những Ma Bà Đậu Hũ khác, cái Ma Bà Đậu Hủ này màu sắc vàng nhạt, Hồng Bạch thích hợp, bên trong lại rải vài củ tỏi tươi, ở trong khay màu lục xanh thẳm, phảng phất như vừa mới hái.
Phía trên trải là bánh nhân thịt trâu, đỏ mê người, khối viên tròn, mùi thơm xông vào mũi.
Dùng muỗng múc, đậu hủ này nhưng lại sắc bạch như ngọc, vừa vào miệng liền thay đổi, vừa cay vừa thơm, lại không có chút nào mùi của gia vị.
Đây quả thực là Ma Bà Đậu Hủ cực phẩm!
Cô gái đó chỉ ăn một miếng, cả người giống như say mê ở tràn ngập mùi vị thơm tho bên trong, không nhịn được phát ra thật thấp rên rỉ.
"A... Thật là ngon..."
Bạch Thường khẽ mỉm cười, nói: "Món Ma Bà Đậu Hủ này, có bốn ý chính là tê dại, cay, nóng, thơm. Tám Nguyên liệu chính bao gồm, hột tiêu được lựa chọn kĩ càng là long đàm tự đại hồng bào dầu tiêu đặc chế đậu, lại thêm dầu được chế riêng, vừa cay vừa thơm. Hoa tiêu chính là Hán Nguyên Cống Tiêu, vị tê dại thuần khiết, thấm vào ruột gan. Đậu hủ này cũng là đậu hủ thủ công chân chính, không có vị thạch cao, càng không có ngấn nước vị. Ai, không phải là tôi nói khoác, bây giờ mở tiệm cơm, cũng không có mấy nhà giống tôi có lương tâm làm đồ ngon như vậy đâu."
Hắn lời nói này nói xong, kia bàn Ma Bà Đậu Hủ cũng chỉ còn dư lại một nửa, lòng tham của Hác Đại Lực cũng không nhịn được liền nói.
"Anh nói này, em có thể chừa lại một chút cho anh không?..."
Cô gái kia cũng không để ý hắn, gió cuốn mây tan liền ăn hết một chén cơm, ăn sạch một mâm lớn Ma Bà Đậu Hủ.
Hác Đại Lực trợn mắt hốc mồm, Bạch Thường cười không nói, hai người cùng đưa ánh mắt cùng nhìn cô ấy.
"A... Quá đã..."
Nữ nhân quyến luyến không thôi để đũa xuống, lúc này mới thở dài cho hả giận, gương mặt thỏa mãn.
Loại này hỏa chỗ tốt duy nhất chính là có thể để cho trong ánh mắt của hắn ẩn chứa Linh Hồn Chi Lực, chỉ cần hắn muốn, bất luận kẻ nào cũng đều không có cách nào ngăn cản ánh mắt của hắn.
Thật ra thì, đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu khiến tiệm cơm của hắn có đông tới như vậy.
Đối với những nữ sinh kia mà nói, ánh mắt của hắn, nhất định chính là vũ khí nguyên tử, là bom hạt nhân.
Về phần bồi nướng Quỷ Hồn, trước mắt công lực của hắn, cũng chỉ có thể luyện hóa ác quỷ thông thường, nếu như là Hồng Y quỷ nhiếp xanh quỷ gì đó, hắn cũng không có biện pháp.
Cũng may ngày hôm qua chỉ là quỷ thắt cổ bình thường, còn xa mới đạt tới trình độ hóa sát.
Bạch Thường đem quỷ thắt cổ bạo chiếu còn sót lại ít chất màu đen, đặt ở chiếc nồi kia, sau đó hai tay bóp ấn, đưa mắt nhìn, một lát sau, một luồng khói lửa màu đỏ có chút trắng bệch từ hai tay của hắn giữa toát ra.
Ngón tay hắn khẽ búng, ngọn lửa bay ra, gặp phải Quỷ Hồn Tàn Thể, bắt đầu cháy rừng rực.
Quỷ thắt cổ đó không có hoàn toàn chết đi, ở trong nồi không chịu được liền giãy giụa, giống như cá nhỏ còn sống nằm trong chảo nóng.
...
Cùng lúc đó, trong một toà cao ốc khác.
Hai người đứng ở cửa sổ trước mặt, một người mặc đồ một xanh, người đàn ông trung niên ước chừng chừng năm mươi tuổi, người mặc âu phục màu đen, trong tay chống một cây ba tong màu đen, sắc mặt âm u nhìn bầu trời.
"Ông chủ, tin tức mới nhất, Giang Nam Mã gia cũng cử người đến."
Người đàn ông trung niên quay ra sau lưng, người tuổi trẻ thái độ kính cẩn nói.
"Giang Nam Mã gia, người tới là ai?" Người đàn ông trung niên từ từ nói.
"Là một... Cô gái, nghe nói tuổi tác không lớn, có muốn xử lý hya không?" Người tuổi trẻ dò xét nói.
" Được rồi, đại hội cũng sắp tới, không cần phải nhiều sinh thêm chuyện, cảnh cáo một chút, để cho cô ta đàng hoàng một chút là được. Bất quá..."
Nam tử trung niên thanh âm đột nhiên âm trầm.
"Hồn phách của Lâm Khải biến mất, nghi thức cuối cùng cũng bị phá hư, lập tức đi tra cho ta, là ai làm."
Người tuổi trẻ khom người đáp dạ, trong mắt lóe lên một tia tà mị cười.