Tiệm Ăn Của Quỷ (Tiệm Ăn Âm Dương)

Chương 18 : Đường Phố Âm Ty

Ngày đăng: 12:07 30/04/20


* Đường phố Âm Ty, Âm Ty phố, Thành Phố Âm đều là một nhé. Chỗ nào đọc thấy lủng củng cần sửa thì cmt lại cho tui biết nha.



Bên trong chiếc hộp dần dần yên tĩnh lại, không còn tiếng thở nữa.



Bạch Thường thu hồi con gà chết, cầm ở trong tay nhè nhẹ khô đét, giống như là chỉ còn lông, máu thịt hoàn toàn không có.



Mới vừa rồi chỉ trong chốc lát, con gà đã bị hút cạn máu thịt!



Bạch Thường không nói gì thêm, lặng lẽ đi ra khỏi mật thất.



"Lần này tốc độ hút máu thật nhanh."



Đóng cửa mật thất lại, sắc mặt Bạch Thường dần dần nghiêm túc.



Thật ra thì, Bạch Thường cũng không biết, trong mật thất kia là thứ gì.



Hắn nhớ khi còn bé có một lần len lén đi vào mật thất, thiếu chút nữa thì mất mạng, sau đó ông nội hắn thường để hắn đi vào cùng một con vật còn sống để cung cấp máu nuôi thứ đó.



Bạch Thường từng rất nhiều lần hỏi, nhưng ông nội lại nói, ngay cả chính ông cũng chưa từng thấy ở trong đó đến cuối cùng là cái gì.



Đi tới phòng bếp, hắn lại thuận tay cầm một cái túi giấy dầu, sau đó mới ra khỏi nhà.



Bên ngoài thành phố, cách đó mười dặm là một ngọn núi, có một cây Hòe rất to trong rừng cây.



Bạch Thường đi vào rừng cây, mở Linh Nhãn, chỉ thấy vừa rồi xung quanh còn tối đen như mực nhưng bây giờ trong rừng cây xuất hiện vài chiếc đèn lồng màu đỏ, ở giữa có một con đường mòn.



Bạch Thường đi thẳng về phía trước đi, đường đi cũng không dài, rất nhanh thì đến cuối con đường, trước mặt xuất hiện một toà trụ cao màu đỏ, khí thế bất phàm, phía trên cũng treo đèn lồng màu đỏ, còn có ba nhánh chữ to.



Âm Ti Phố.



Từ xưa đã có đôi lời nói, gọi là âm dương cách biệt, nhưng ở Âm Ti Phố là một ngoại lệ.



Những thứ như Quỷ Hồn trong âm phủ, khi lấy được sự cho phép, liền có thể xuất hiện ở đây.
Tiễn Lão Vượng không kịp đợi liền mở ra bình sứ, nhìn một cái, trực tiếp trợn tròn mắt.



"Uy uy uy, cái này còn chưa được nửa bình, căn bản không đủ, cái này, chuyện này... Ta muốn trả lại hàng!"



Đâu chỉ là không tới nửa bình, bên trong chính xác là Chiêu Tài quỷ, nhưng chỉ còn lại một ít dưới đáy, nhiều lắm là cũng chỉ có thể vẽ năm, sáu tấm Phù.



"Aiz, Tiền lão ca, cái này thì không đúng, tôi nói là một phần Chiêu Tài quỷ, không nói là một chai, cũng không nói một... Cái này, thật ra là ít một chút, nhưng nếu ông dùng tiết kiệm một chút, dùng nhiều son Sa một chút, cũng đủ cho hơn mười cái Phù rồi, nói thế nào cũng có lợi hết mà, ha ha, cám ơn Tiền lão ca đã chiếu cố, gặp lại sau, tạm biệt."



Tiễn Lão Vượng trợn to hai mắt, nhưng á khẩu không trả lời được, người chung quanh cười lên, cái tên Tiễn Lão Vượng trước sau đều thích chiếm tiện nghi của người khác, thật ra thì như vầy một cái Chiêu Tài quỷ 82 năm, sáu vạn xác thực là giá bình thường, kết quả Tiễn Lão Vượng nóng lòng muốn lấy, nhưng lại bị Bạch Thường làm cho thua thiệt.



Bạch Thường tiếp tục đi về phía trước, đi tới một căn nhà xám gạch ngói xanh cũ, ngừng lại.



Nơi này cũng có một cái sạp nhỏ, phía trên bày đều là vật cổ quái, ngồi phía sau là một lão đầu gầy nhom mặc áo dài màu xanh, mặt mũi nhăn nheo, sắc mặt xanh lét, híp mắt lim dim.



Lão đầu này, là một lão quỷ, họ Hình, vốn không có tên, có một biệt hiệu là Hình lão Lục.



Gian hàng của hắn lại nằm ở chỗ khuất của thành phố Âm, làm ăn cũng nhất là ảm đạm, bởi vì thứ hắn bán, cơ hồ không ai biết đó là gì.



Đương nhiên, cũng có thể nói thứ hắn bán quá mức mộc mạc, làm cho người ta nhìn còn không muốn nhìn nói chi mua.



Đưa mắt nhìn lại, một cây bút lông, nửa cái lông gà, một miếng vải đen rách nát, chuông đồng bị gỉ sét, quạt giấy bị rách, còn có một vài cái chai lọ không rõ có gì bên trong.



Bất quá, ông ta lại là bạn hợp tác với Bạch quán, nguyên nhân rất đơn giản, Bạch gia có nước miếng của quỷ, người khác cũng không muốn có, duy chỉ có Hình lão Lục ra giá cao thu mua.



Đến khi đó ông ta muốn dùng nước miếng quỷ này làm gì, sẽ không ai biết.



Bạch Thường chỉ biết là, nếu như muốn đem nước miếng quỷ luyện ra tinh hoa, trong thiên hạ, chỉ có vị Lục gia này mới có thể làm được.



"Nước miếng quỷ thượng đẳng ba lượng bảy tiền, Lục gia cho một cái giá đi."



Bạch Thường lấy ra một cái bình sứ nhỏ, cười đưa tới.