Tiến Công Sủng Phi

Chương 131 : Không hề lưu luyến

Ngày đăng: 20:41 18/04/20


Edit: Cảnh Thục viện.



Beta: Thư Thục nghi.



Ánh mắt Tề Ngọc chợt lóe, vẻ mặt lộ ra vài phần kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới người ở địa vị cao như Thụy Phi, vậy mà đã chết. Trước khi bọn họ đi, Thụ Phi với cái miệng bá đạo lợi hại kia vẫn còn sinh long hoạt hổ mà đánh nhau với người khác.



Thẩm Vũ cũng lộ ra vài phần kinh ngạc, trước nay nàng không hề nghĩ tới, Thụy Phi ngâm tẩm trong hậu cung nhiều năm, vậy mà cũng sẽ biến mất như vậy? Hơn nữa, lúc bên Thái hậu truyền tin tức đến cũng không nói rõ ràng, chỉ thúc giục Hoàng thượng nhanh chóng hồi cung, rõ ràng trong này còn có ẩn tình.



“Trước tiên gọi thái y tới đây.” Tề Ngọc nhanh chóng khôi phục thái độ bình thường, hắn phất phất tay, tống cổ tiểu nội giám bên cạnh đi xuống tìm Thái y.



Sau khi Lý Hoài Ân bẩm báo tin tức xong, thấy Hoàng thượng không phản ứng quá lớn, cũng trở nên bình tĩnh theo. Hắn ho nhẹ một tiếng, chậm rãi lùi ra đứng một bên.



“A Vũ, đến lượt nàng đi cờ rồi!” Ánh mắt của Tề Ngọc một lần nữa rơi trên bàn cờ, nhỏ giọng nói với nàng.



Thẩm Vũ phục hồi tinh thần, hạ quân cờ cầm ở trong tay xuống bàn cờ, hai người tiếp tục chém giết.



Rất nhanh thái y đã tới đây, chẳng qua Hoàng thượng và Xu Tu nghi đang chơi cờ, người này cũng không dám quấy rầy, chỉ khoanh tay đứng một bên.



“Chà chà, tài chơi cờ của ái tần quả nhiên cao siêu, trẫm cũng hơi cố sức để đối phó. Vậy bàn này hòa đi!” Hoàng thượng vừa nói vừa cầm lấy mấy quân cờ bên kia của hắn rồi ném xuống bàn cờ, gương mặt lộ ra vài phần tán thưởng.



Mày của Thẩm Vũ nhíu lại một chút, mới vừa rồi nàng phân tâm đã thành thế thua nhưng không ngờ Hoàng thượng nguyện ý hòa cờ, nhìn dáng vẻ của hắn thì tâm cũng không có ở đây.




Cũng may hiện giờ Thẩm Vũ đã có thể nhịn được, nàng phải cắn chặt răng nhịn lại, dưới đáy lòng âm thầm khinh bỉ chính mình. Muốn thăm dò Vân Khê mà phải để bản thân chịu tội.



Xe ngựa đã đi được mấy ngày, bởi vì chân của Thẩm Vũ không tiện, mỗi lần tới dịch quán Hoàng thượng đều phải hạ lệnh nghỉ ngơi. Đêm nay đã có thể đến kinh đô, thái y mang theo Vân Khê mới vừa xuống xe ngựa, Hoàng thượng liền nhìn chằm chằm Thẩm Vũ, trên mặt mang theo biểu cảm cười như không cười.



Ánh mắt Thẩm Vũ còn mãi đuổi theo bóng dáng Vân Khê, ngay lúc nàng lấy lại tinh thần, vừa vặn bị Hoàng thượng bắt được.



“Bắt đầu từ khi nào, ái tần cảm thấy hứng thú đối với một tiểu cung nữ như thế? So với thời gian chú ý đến trẫm còn lâu hơn, chỉ cần nàng ta tới, trẫm dường như không tồn tại vậy, ngay cả ánh mắt ái tần cũng luyến tiếc cho trẫm!” Giọng điệu của Tề Ngọc hơi nâng cao lên, lời nói vô cùng trêu chọc, nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt, dường như muốn bức nàng nói ra đáp án vậy.



Mày của Thẩm Vũ hơi nhăn lại, trong lòng nàng lại thầm trách bản thân không cẩn thận, nhưng cũng không thể chậm trễ, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp ứng đối.



“Tần thiếp cảm thấy tiểu cung nữ kia có chút kỳ quái.” Thẩm Vũ tự hỏi một lát, mới nhẹ nhàng lên tiếng, gương mặt hơi rối rắm.



Tề Ngọc nghe nàng nói như thế, không khỏi khẽ cười ra tiếng, hắn cầm lấy ấm trà trên bàn tự mình rót một ly trà, đưa vào tầm tay của Thẩm Vũ.



“Nói cho trẫm nghe, kỳ quái chỗ nào?” Tề Ngọc thấy tinh thần của nàng đã khá hơn, đáy lòng liền có tâm tư trêu cợt nàng. Bây giờ nàng tình nguyện nói, tất nhiên hắn cũng tình nguyện nghe.



“Kỳ thật tần thiếp ghen ghét, đối với sự xuất hiện của Hoàng thượng, tiểu cung nữ kia vô cùng mẫn cảm đấy! Bất luận là Hoàng thượng làm cái gì, nói cái gì, phàm là người có một chút ý định muốn tới gần nàng ta, thì nàng ta sẽ lập tức tránh né. Có người nói nếu thích một người mới có thể để ý tới người đó. Tiểu cung nữ kia để ý người như thế, tần thiếp nghĩ trong hậu cung này có phải lại có thêm một vị muội muội hay không!” Thẩm Vũ nửa thật nửa giả mở miệng vui đùa, nhẹ nhàng nói nói cười cười, trong lòng lại càng thêm ưu sầu.



Rốt cuộc là Vân Khê này có mục đích gì? Vốn dĩ chỉ nghĩ có người phái đến trước mặt mình để giám thị, bây giờ nhìn lại, dường như Vân Khê càng để ý Hoàng thượng hơn. Chẳng lẽ muốn thông qua nàng mà tiếp xúc với Hoàng thượng?