Tiến Công Sủng Phi
Chương 161 : Phong ba nhảy dây
Ngày đăng: 20:41 18/04/20
Edit: Chang Phi.
Beta: Vy Chiêu nghi.
Thẩm Vũ nghe Hoàng thượng nói như vậy, liền ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Ngày thường Hoàng thượng cũng đã liên tục ban thưởng, lúc này đơn độc nói ra chuyện muốn tặng đồ, nghĩ đến nhất định là bảo bối không giống bình thường nào đó.
Hoàng thượng vừa dứt lời, Lý Hoài Ân ở phía sau liền run lập cập. Hôm nay Hoàng thượng nhắc mãi ở trước mặt hắn là đến tết muốn tặng đồ cho Thẩm Vũ. Lúc ấy Lý Hoài Ân nghĩ, đây dù sao cũng là lần đầu Thục phi nương nương ăn tết trong cung, Hoàng thượng muốn tạo ra một hồi ức tốt đẹp, cũng không có gì đáng trách. Nhưng cuối cùng, không phải là Hoàng thượng chưa nghĩ ra nên trực tiếp quăng chuyện này sang một bên rồi sao?
Vì sao bây giờ Hoàng thượng lại công khai mà nói ra như vậy? Có chuẩn bị lễ vật sao, Hoàng thượng! Lúc người đi, trên người đến cái rắm bảo bối cũng không có mang theo đâu, ngay cả đục nước béo cò cũng không được nữa là! Hắn nhẹ hít một hơi, yên lặng châm một cây nến vì Hoàng thượng.
Thẩm Vũ đang nghĩ ngợi không biết Hoàng thượng tặng thứ gì, lại chậm chạp không thấy nam nhân mở miệng. Tề Ngọc ở đối diện khẽ nhíu mày lại, giống như đang thâm trầm tự hỏi.
"Hoàng thượng, làm sao vậy? Hay là đã xảy ra tình huống đặc thù gì sao?" Thẩm Vũ cho rằng đồ vật Hoàng thượng muốn đưa hiện giờ xảy ra chút ngoài ý muốn, nên quan tâm hỏi một câu.
Lý Hoài Ân lập tức ngẩng đầu nhìn nóc nhà, haiz, Hoàng thượng, xem người trả lời như thế nào!
"Lý Hoài Ân, đồ vật lúc đi trẫm bảo ngươi lấy đâu?" Tề Ngọc khẽ ho một tiếng, đột nhiên nâng cao giọng gọi một câu.
Lý Hoài Ân lập tức cảm thấy đầu gối bị trúng tên, cả người đều đau!
Hắn hít sâu hai cái, cứng ngắc mà cười hai tiếng. Tề Ngọc và Thẩm Vũ cùng nhau quay đầu nhìn hắn, chỉ là một ánh mắt uy hiếp, một cái mặt đang mỉm cười, thật sự là muốn mạng người mà.
"Chậc, ái phi, nàng nhìn yếu đuối mong manh, nhưng lúc nhảy lên lại thẳng đuột như là bắn lên vậy, vụng về muốn chết. Nếu như để người ngoài nhìn thấy, còn tưởng là trẫm mang theo một con gấu ngốc cùng nhau nhảy dây đấy!" Tề Ngọc thấy Thẩm Vũ vụng về như vậy, rõ ràng là có chứa dày đặc cảm xúc bất mãn, nên lời nói trong miệng liền càng thêm ác độc.
Thẩm Vũ nhăn mày, đột nhiên ngẩng đầu, oán hận mà nhìn hắn. Thấp giọng oán giận nói: "Lực tay Hoàng thượng không thể nhẹ đi một ít sao? Đợi lát nữa trở về, trên đùi thần thiếp nhất định là bị đánh ra dấu vết xanh tím rồi!"
Nàng cũng là đầy bụng không hài lòng, vốn đã không muốn ra chơi cái thứ bỏ đi này rồi, hoàn toàn là bởi vì hứng thú của Hoàng thượng nên mới ra theo, kết quả lại còn phải chịu tội như vậy nữa.
Tề Ngọc nhìn thấy nàng có vẻ bực bội, thầm nghĩ đây vốn là vì giúp nàng hoàn thiện tính cách, mới ra chơi, tất cả đương nhiên đều phải theo nàng, không thể bỏ cuộc được.
"Được rồi, là trẫm không tốt. Đợi lát nữa sẽ dùng lực nhẹ đi một chút, nàng đừng thẳng tắp mà nhảy lên nhảy xuống như vậy nữa, chỉ cần hơi nhón mũi chân một chút là được, như vậy thân thể sẽ uyển chuyển nhẹ nhàng hơn!" Ngữ khí của Hoàng thượng lập tức trở nên mềm mại, kiên nhẫn truyền thụ kinh nghiệm của mình cho nàng.
Thẩm Vũ gật gật đầu, dựa theo ý hắn nói mà làm. Thật cẩn thận nhón mũi chân lên, ai biết trong quá trình nhảy dây, cả người nàng không ngừng đổ về phía trước, cả người có chút sợ hãi, lúc nhảy lên đỉnh đầu nàng bất hạnh đụng phải cằm của nam nhân. Cả hai người đều đau đến kêu rên một tiếng, lúc Thẩm Vũ rơi xuống trên mặt đất, hơi không đứng vững, trực tiếp ngã đến trong lòng ngực hắn.
Tề Ngọc vội vàng vươn tay đỡ lấy phía sau lưng nàng, bị lực đánh vào ảnh hưởng, chân hắn lui ra sau một bước. Rõ ràng cũng đã đứng vững vàng, nhưng hắn lại dẫm phải dây thừng ở phía sau, sau đó hắn ôm eo Thẩm Vũ, lập tức ngã ngồi xuống mặt đất.
Thẩm Vũ đối mặt với hắn, cánh tay nam nhân rất có lực, vì không ngã nằm trên mặt đất, nên đầu gối Thẩm Vũ quỳ thẳng xuống trên mặt đất, tư thế của hai người rất chật vật.
Một màn này vừa lúc bị Lý Hoài Ân thu vào mắt, lúc nhìn thấy hai người ở bên trong té ngã, hắn cảm thấy cái mũi của mình cũng đau xót. Hắn sắp bị sự ngu ngốc của hai người kia làm cho khóc đến nơi rồi, nhảy cái dây cũng có thể làm ra chuyện xấu như vậy, vẫn là lần đầu hắn nhìn thấy! Quả thực không thể nhịn nữa, tùy tay túm một đứa trẻ năm sáu tuổi tới cũng có thể nhảy dây được!
Hắn lại lần nữa nhìn nhìn cảnh tượng bên trong, yên lặng mà thở dài. Ừ, hai người bọn họ cũng không lớn, chỉ mới năm sáu tuổi thôi, đúng là chẳng có lúc nào thôi tìm đường chết cả!