Tiến Công Sủng Phi
Chương 166 : Phong ba của kỳ thi mùa xuân
Ngày đăng: 20:41 18/04/20
Edit: Huyền Hiền viện.
Beta: Huệ Hoàng hậu.
Chớp mắt đã đến tháng ba, kỳ thi mùa xuân cũng đến gần trước mắt. Hoàng thượng đã phân phó hết tất cả mọi chuyện từ sớm, vì thế đến gần ngày thì lại có chút rảnh rỗi.
Vào lúc hắn đi đến Cẩm Nhan điện, từ xa đã nghe được tiếng cổ vũ rất lớn, giống như là bên trong đang diễn ra trận đấu nào đấy.
Hắn dừng chân lại nghe một lát, mới mơ hồ nghe có người gọi “Đại Hoàng tử”, hắn hơi cau mày lại, mới chậm rãi tiến vào.
Tề Ngọc không cho người thông báo, một đường thuận lợi đi thẳng vào nội điện, lại nhìn thấy mấy nữ tử đang vây quanh mép giường. Đương nhiên Thẩm Vũ cũng ở trong số đó, bên cạnh có thêm vài vị cung nữ hầu hạ trong cung, ánh mắt bọn họ đang chăm chú nhìn Đại Hoàng tử ở trên giường.
Thân thể Đại Hoàng tử hơi nghiêng ra bên ngoài, hiển nhiên là muốn xoay người, nhưng mà sức của thằng bé quá nhỏ, mãi mà vẫn không cách nào có thể thực hiện được. Hai tay của bé nắm thành quyền nhỏ, mặt cũng bị nghẹn đến có chút hồng hồng, như là bé đã sử dụng toàn bộ sức lực của bản thân.
“Khụ khụ.”
Hoàng thượng đứng ở cạnh cửa ho nhẹ hai tiếng, thành công hấp dẫn được lực chú ý của đám người kia. Mấy cung nữ lập tức tản ra, sau đó hướng về phía Hoàng thượng hành lễ, vẻ mặt hưng phấn cổ vũ mới vừa rồi đều biến mất không để lại chút dấu vết, chỉ còn lại vẻ nghiêm túc.
“Thần thiếp đang dạy Đại Hoàng tử xoay người, Hoàng thượng có muốn cùng tới xem thử không?”
Thẩm Vũ chậm rãi đứng lên, sau đó đi về phía hắn, tự mình giúp hắn cởi y phục lông cừu trên người, vẻ mặt mang theo ý cười, khẽ dò hỏi một câu.
Hoàng thượng nhẹ nhàng nhướng nhướng mày, vẻ mặt có chút không tình nguyện, phất phất tay, quay đầu nhìn về phía bà vú đứng bên cạnh thấp giọng phân phó:
“Ôm Đại Hoàng tử đưa ra ngoài, trẫm có chuyện nói với Thục phi.”
Vốn đã có được búi tóc hoàn hảo, giờ phút này lại bay tứ tán, tóc đen buông xõa xuống sau vai cùng sườn mặt của bà ta, có chút lộn xộn.
“Hừ, bổn Vương phi lo liệu cho vương phủ nhiều năm như vậy, cuối cùng lại là may áo cưới cho người khác. Từ sau khi tiểu tiện nhân Hứa thị kia vào vương phủ, bổn Vương phi đã ngàn vạn đề phòng. Nhi tử của ả, ta đã giành được, nữ nhi của ả cũng bị ta giáo dưỡng thành người có tính tình nhu mì mềm mại, còn bị ta đưa vào cung làm đá lót chân tranh sủng. Không ngờ đầu tiên là Thẩm Vũ hại chết Kiều nhi, bò lên làm nhất phẩm Thục phi, mà cái nghiệt chủng kia lại có thể vượt qua kì thi, đứng vị trí thứ hai. Thật sự là ông trời không muốn cho bổn Vương phi sống.”
Thẩm Vương phi tức giận đến muốn hộc máu mà quát, cả người bà ta vì tức giận mà run run, thật là nuốt không nổi cục tức này.
Máu cả toàn thân đều dồn lên sau ót, bà ta đột nhiên giơ tay lên cầm lấy cây trâm, đâm về phía bàn trang điểm. Mũi nhọn sắc bén của trâm lập tức gạch đầy dấu vết lên trên mặt bàn trang điểm bằng gỗ hoa lê.
“Chỉ là thi viết mà thôi, chỉ cần không thể thi đình, dù tiểu nghiệt chủng đó được đứng thứ hai thì như thế nào. Vẫn là vị đứng đầu trong cung kia nói đúng, vốn bổn Vương phi còn do dự, bây giờ thì có thể không cần cố kỵ mà liên thủ với nhau rồi.”
Thẩm Vương phi tay nắm chặt cây trâm, hai mắt đỏ au, trừng to không hề chớp nhìn thẳng chính mình trong gương đồng, trên mặt hiện ra ý tươi cười quỷ dị. Tay cầm trâm càng xiết chặt, máy móc đâm đâm lên mặt bàn trang điểm.
Mấy nha đầu đúng hầu ở phía sau, sau khi nghe xong lời bà ta nói, cũng không dám tiến lên khuyên giải an ủi gì, đều lùi ra xa xa nhìn bà ta nổi điên. Thậm chí có mấy tiểu nha đầu nhát gan, bắt đầu không kìm chế mà run run lên.
Thẩm Vương phi đây là sợ thiên hạ không loạn, nhất định phải tạo nên một cơn sóng gió.
Sau khi Thẩm Vũ biết được tin túc này, ôm Đại Hoàng tử liên tục quay hai vòng. Không hề che giấu nụ cười nhiệt tình trên mặt, chỉ cần ca ca có được công danh, được Hoàng thượng trọng dụng, những ngày sau này địa vị của Nguyên Trắc phi ở Thẩm Vương phủ cũng có thể nói là nước lên thì thuyền lên theo.
Nàng cũng có thể không cần cứ lo lắng hãi hùng mãi như vầy nữa.
Chỉ là buối tối ngày công bố thứ tự đó, Thẩm An Lăng lại không thể hồi phủ. Thẩm Vương gia còn đang bận rộn khoe khoang với người bên ngoài, Nguyên Trắc phi bên kia cũng bị Thẩm Vương phi đổi thuốc, sớm đã nặng nề mà chìm vào giấc ngủ.
Toàn bộ Thẩm vương phủ dưới bàn tay thao túng của Thẩm Vương phi, tất cả đều xem nhẹ việc Thế tử một đêm không về nhà này.