Tiến Công Sủng Phi

Chương 261 : Kết thúc (1)

Ngày đăng: 20:43 18/04/20


Edit: Phương Thục viện.



Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.



Qua năm mới, Hoàng thượng cho triệu tập rất nhiều thợ thủ công tiến cung, đặc biệt tu sửa một tòa cung điện có diện tích rất lớn, chẳng qua vị trí của nó lại tương đối hẻo lánh, bày biện bên trong cũng vô cùng đơn giản, vô cùng khác biệt với cách bày trí xa hoa trong hậu cung.



Chẳng qua Đế Hậu vô cùng chú ý tới tòa cung điện này, mọi người thấy vậy liền không ngừng suy đoán đến tột cùng tòa cung điện này có tác dụng gì. Đợi đến ngày tòa cung điện được hoàn thành, Hoàng thượng tự mình viết tên cho nó, cho người treo tấm biển lên. Hai chữ "Nhiệt cung" lập tức làm tòa cung điện trở nên "phát sốt", sự chú ý của người trong kinh đô đối với Nhiệt cung quả thực là trước đó và sau này chưa từng có.



Đế Hậu cũng không để mọi người chờ lâu nữa, Nhiệt cung vừa tu sửa xong, Hoàng thượng đã ban xuống một đạo thánh chỉ, yêu cầu nhóm cung phi còn lưu lại trong hậu cung lập tức dọn tới nơi này. Nhóm cung phi này vốn đã ở chung một chỗ, bây giờ lại xây thêm Nhiệt cung, không ít người cảm thấy Hoàng thượng đang làm điều thừa.



Chỉ đến khi những cung phi đó dọn vào ở, bọn họ mới biết điều Hoàng thượng làm không thừa chút nào. Cái tên "Nhiệt cung" này hoàn toàn là ý tứ trào phúng, tuy rằng trái nghĩa với "Lãnh cung" nhưng mọi thứ sinh hoạt bên trong đều không hề khác so với Lãnh cung. Chẳng qua chi phí ăn mặc của các nàng có nhỉnh hơn chút mà thôi, ngay cả nô tài hầu hạ bên người cũng bị cắt giảm toàn bộ, chỉ chừa lại hai cung nữ và hai thái giám, hơn nữa trong bốn người hầu hạ này đã có hai người chịu sự sai khiến của Lan Hủy cô cô ở Phượng Tảo cung.



Hơn nữa trong ngoài Nhiệt cung còn có cung nhân canh gác, nhiều hơn rất nhiều so với số người hầu hạ các nàng. Hiển nhiên các nàng đã hoàn toàn đánh mất tự do, Đế Hậu không ai muốn gặp lại các nàng, từ một mặt nào đó, Nhiệt cung chẳng qua chỉ là một phiên bản khác của Lãnh cung.



Hoàng thượng đã hạ thánh chỉ, phía trên viết rõ ràng, không có lệnh thì không được tự tiện rời khỏi cung điện. Diện tích bên trong Nhiệt cung vô cùng rộng lớn, bởi vậy đã cho xây một khu Ngự Hoa viên thu nhỏ, coi như Hoàng thượng đã tận tình tận nghĩa.



Phải sinh hoạt trong nơi không có ánh mặt trời như vậy, không ít phi tần đã sớm hối hận, lúc trước hẳn các nàng nên hồi phủ, tuyệt đối không nên ở lại hậu cung, ngày tháng trong phủ nhất định sẽ tự do hơn nhiều so với ở đây. Nhưng bây giờ dù có hối hận thì cũng đã muộn, các nàng đã mất đi cơ hội liên hệ với bên ngoài.
Trêu chọc Hoàng thượng khác nào nhổ răng cọp, đã vậy ngôi cửu ngũ còn bị Hoàng hậu của mình trêu chọc không chỉ một lần. Mấy thứ đồ ăn cay đó còn có thể gọi là tình thú nhưng vẫn còn không ít những chuyện khác, Minh Âm không dám nói ra. Ví như lần Hoàng hậu nương nương tự mình giúp Phỉ An Như xuất cung, ghép đôi Lương phi và Lâm Tướng quân, cổ vũ Thôi Cẩn xuất cung rời xa kinh đô. Những chuyện đó đều là hành động đại nghịch bất đạo, Hoàng thượng như bị mọc thịt trong xương.



"Được được, ta biết trong lòng ngươi đang nghĩ gì, không phải đang nghĩ bổn cung đang ở trong phúc mà không biết hưởng sao! Ta nói, ngươi thật vẫn là một lòng hướng về chủ cũ, kỳ cục! Ta hiển nhiên sẽ có chừng mực! Không xả ra chút ác khí này, lòng ta thật sự rất khó yên ổn!" Thẩm Vũ nhanh chóng phất phất tay, rõ ràng là bộ dáng không muốn để Minh Âm nghĩ nữa.



Cô nương này của nàng quá khôn khéo, tuy nói lúc dùng vô cùng thuận tay nhưng một khi gả ra ngoài thì thật không tốt. Vốn muốn để Minh Âm giúp nàng nghĩ ra chủ ý hãm hại người khác, vậy mà bây giờ lại lo lắng nàng đang tìm đường chết!



"Tóm lại, nếu gần đây có nghe được tin tức kỳ quái nào đó của bổn cung thì đừng tin tưởng! Lần này bổn cung vô cùng quyết tâm, ngay cả hai vị Hoàng tử cũng bị ta đuổi khỏi Phượng Tảo cung!" Để chắc chắn thắng lợi của mình, Thẩm Vũ liền bày ra sự quyết tâm.



Minh Âm nghe xong, nét kinh hãi trên mặt càng sâu. Lần này Hoàng hậu nương nương nhẫn tâm thật sự, ngay cả hai vị Hoàng tử cũng bị tính kế!



Minh Âm vừa rời đi, sau lưng đã nghe tin Hoàng hậu đang thay Thái tử và Đại Hoàng tử chọn cung điện. Hai vị Hoàng tử vừa mới tan học, chưa kịp đến Phượng Tảo cung đã bị cung nhân lôi đi. Từ hôm nay, những ngày bọn họ có thể nhìn thấy mẫu hậu thật sự rất khó.



Đại Hoàng tử còn tốt nhưng Thái tử lại khóc nháo không ngừng. Nó khóc cũng không phải vì chuyện của Thẩm Vũ, mà vì không muốn xa hoàng huynh. Vị hoàng huynh này cũng không làm hắn thất vọng, lúc nó ăn vạ ở Tư Thiện cung của Đại Hoàng tử không đi, hai người cùng ngủ trên một chiếc giường. Một đêm ở chung này, Thái tử điện hạ không thể nào chợp mắt được, mỗi khi nó sắp ngủ, Đại Hoàng tử lại dùng đùi phải lành lặn đá nó xuống giường.



Trải qua một đêm như bị tra tấn này, Thái tử điện hạ không thèm luyến tiếc hoàng huynh nữa, ngoan ngoãn về Đông cung, từ đó không bao giờ ngủ với hoàng huynh nữa. Trái tim non nớt của nó, thật sự là chịu không nổi.