Tiến Công Sủng Phi

Chương 266 : Ngoại truyện Thái tử (4)

Ngày đăng: 20:43 18/04/20


Edit: Chang Phi.



Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.



Chuyện vị đích cô nương Thẩm vương phủ chọn đồ vật đoán tương lai này sau khi truyền một đoạn thời gian ở kinh đô, đã bị những chuyện mới mẻ khác thay thế. Lúc ấy ai cũng không nghĩ đến, chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này, ở mười mấy năm sau sẽ có người nhắc tới một lần nữa, lại còn là nhắc đến cùng với đương kim Thái tử.



Trong quán trà có thuyết thư, thích nói nhất là một đoạn này. Lúc trước Thái tử chọn đồ vật đoán tương lai, tuy nói triều thần lúc ấy đã thu hết cảnh tượng vào trong đáy mắt nhưng là bởi vì Thái tử cái gì cũng không lấy, chỉ lấy đồ ăn. Hoàng thượng đứng ở một bên, chúng thần sợ rước lấy tai hoạ, cho nên chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này liền không bị truyền ra ngoài.



Nhưng chuyện vị tiểu cô nương Thẩm gia chọn đồ vật đoán tương lai, lại được truyền đến mọi người đều biết. Hơn nữa tiểu cô nương này lòng dạ rộng lớn, muốn lấy hết đồ vật. Hai bên so sánh, thấy tính tình đôi biểu huynh muội này chênh nhau rất lớn.



Mà cho dù là ai cũng không nghĩ đến, hai vị trái ngược nhau này, lại hỉ kết liên lí, trở thành Đế Hậu tân nhiệm của Đại Tần. Người có lá gan lớn một chút, liền lấy hai chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này ra nói.



Đến lúc Thẩm Ngữ Dung có thể đi có thể chạy, Thẩm lão Vương gia liền tự mình dâng tấu chương thỉnh phong, muốn cho vị đích tôn nữ này cái phong hào Quận chúa. Tề ngọc tất nhiên là vui vẻ đáp ứng, ban hào "Mẫn Hoa", từ đây Đại Tần liền có thêm một vị Mẫn Hoa Quận chúa.



Vị Quận chúa này từ nhỏ đã thông tuệ, cho dù là vẻ ngoài hay là tài hoa, đều kế thừa được những phẩm chất tốt đẹp của phụ mẫu. Thẩm Vũ rất thích sự phóng khoáng, không câu nệ trên người cô bé, cho nên thường xuyên triệu cô bé vào cung. Thẩm Ngữ Dung là đứa nhỏ không chịu ngồi yên, nói chuyện với Thẩm vũ một lát, liền nhất định phải đi Đông cung tìm Thái tử, hoặc là đi Tư Thiện cung tìm Đại hoàng tử.



Thường xuyên qua lại, quan hệ của nàng cùng hai vị hoàng biểu huynh này đều rất gần gũi. Đại Hoàng tử xem cô bé như là thân muội muội vậy, tất nhiên là có đồ gì ăn ngon hay thú vị đều giữ lại một phần cho cô bé, như thế liền khiến cho Tề Kính Thần bất mãn rồi. Rõ ràng nó cùng Đại Hoàng tử là huynh đệ tốt, bỗng nhiên lại nhảy ra một đứa bé gái, đoạt hết nổi bật của nó đi rồi.


Thẩm Vũ cũng đã bị dáng vẻ này của cô bé dọa rồi, không ngừng an ủi. Duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng Thẩm Ngữ Dung, hoàn toàn chính là dáng vẻ của thân mẫu..



Sắc mặt Tề Kính Thần lạnh đi hai phần, sự xin lỗi trong lòng nó lại biến mất, biến thành mấy phần oán khí. Nha đầu này nhất định là lại mách lẻo! Cho dù nó thật sự có sai, cũng không chấp nhận cô bé mách lẻo như vậy. Cứ gặp được một trưởng bối liền phải nói một lần, vậy không phải sẽ bị trách phạt vô số lần hay sao! Huống hồ mới chạy thoát từ trong tay Tề Ngọc xong, nó cũng không muốn lại rơi vào tay Thẩm Vũ nữa đâu.



"Kính Thần, con đã biết sai chưa! Xem xem, con làm rách bàn tay Ngữ Dung rồi đây này!" Thẩm Vũ nhìn lên thấy nó đi vào, ánh mắt liền theo bản năng nhìn qua đó, kết quả vừa lúc bắt được vẻ mặt không cho là đúng của Tề Kính Thần, sắc mặt Thẩm Vũ lập tức trở nên cương lãnh (cứng rắn + lạnh lùng) lên, hiển nhiên là cảm thấy rất buồn phiền với nhi tử vô pháp vô thiên này.



Thẩm Vũ vừa nói dứt câu, Thẩm Ngữ Dung đã chủ động vươn tay ra, quả nhiên trên bàn tay non mịn bị ngã rách da, hiển nhiên do lúc ngã xuống đất dùng tay chống đỡ nên bị rách tay.



"Mẫu hậu, là muội ấy trêu ghẹo con trước!" Tề Kính Thần nghe thấy Thẩm Vũ chất vấn như vậy, cảm thấy nàng rõ ràng là đang thiên vị Thẩm Ngữ Dung, một chút cũng không hướng về mình, trong lòng hơi khó chịu, lời nói không qua đại não đã vọt ra khỏi miệng.



"Người đâu, mang thước lại đây!" Đôi mắt Thẩm Vũ lập tức trừng lớn lên, vẻ mặt rất buồn bực.



Hiển nhiên là mấy câu nói đó của Tề Kính Thần đã hoàn toàn đắc tội Thẩm Vũ, cho dù nói như thế nào, so với Thẩm Ngữ Dung, Tề Kính Thần cũng coi như là đứa trẻ lớn. Huống chi không thể lấy tiêu chuẩn của một đứa trẻ bình thường để áp dụng với Tề Kính Thần, nó chính là Đông Cung Thái tử, ngày sau chính là Trữ quân của Đại Tần. Không biết lễ pháp như thế, ngày sau còn không phải là làm mất nước sao?



Trong điện lập tức an tĩnh lại, ngay cả Ngữ Dung vẫn luôn khụt khịt cũng ngừng lại, có chút sợ hãi mà nhìn về phía Thẩm Vũ. Tiểu cung nữ bên người vội vàng rời đi, rất nhanh lại cầm thước xuất hiện ở bên người Thẩm Vũ. Thẩm Vũ trực tiếp cầm lấy thước, vung lên không trung, lạnh lùng nói với Tề Kính Thần: "Đưa tay ra đây!"



Tề Kính Thần không dám chậm trễ, nó mới vừa đưa tay lên, thước cũng đã mạnh mẽ rơi xuống lòng bàn tay nó.