Tiến Công Sủng Phi

Chương 273 : Ngoại truyện Thái tử (11)

Ngày đăng: 20:43 18/04/20


Edit: Tuệ Tu nghi.



Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.



"Biểu ca." Sau khi Thẩm Ngữ Dung thấy hắn, liền trực tiếp mở miệng gọi, đến khi thấy trang dung của hắn thì nàng không nhịn được sửng sốt.



Y phục của Tề Kính Thần tựa hồ đều là màu tối, rất ít khi mặc màu sáng, đặc biệt là màu trắng, đây vẫn là lần đầu nàng thấy hắn mặc màu này. Trên trường bào dùng một chiếc đai ngọc cuốn quanh eo, dáng người đĩnh đạc, trên vải lụa màu trắng là cành trúc màu đen, khiến cho Thái tử điện hạ thường ngày nghiêm túc cũng nhiều thêm mấy phần ôn nhu.



Thôi Mục nghe được hai chữ này nhảy ra từ trong miệng Thẩm Ngữ Dung liền đoán được thân phận của người đến. Hắn vội vàng nửa quỳ trên mặt đất, hướng về phía Tề Kính Thần hành lễ.



"Thảo dân Thôi Mục tham kiến Thái tử điện hạ!" Thôi Mục căn bản không dám ngẩng đầu, hắn nhíu mày, nghĩ thầm chỉ e bản thân đã trúng kế của người khác, sao có thể trùng hợp gặp được Mẫn Hoa Quận chúa như vậy chứ.



Tề Kính Thần không mở miệng mà chỉ lẳng lặng quan sát thật kĩ hai người trước mặt, Thẩm Ngữ Dung lập tức đối mắt với hắn, đáy lòng không nhịn được rơi bộp một cái. Nam nhân trước mặt rõ ràng là đang mất hứng, vẻ thanh lãnh trên khuôn mặt tuấn tú của hắn kia khiến Thẩm Ngữ Dung có chút không chống đỡ nổi.



"Biểu ca, huynh xem, y phục của muội đều bị nước trà kia của Nguyễn Lương đệ hắt ướt, thật không biết là nàng ta sơ sẩy hay cố ý làm như vậy nữa! Muội nghĩ đến tìm huynh thay muội phân xử, nhưng lại không thể để người khác nhìn thấy y phục bị ướt nên mới đi cửa hông, không ngờ lại gặp vị công tử của Thôi gia đang bị lạc đường này!" Trong đầu Thẩm Ngữ Dung xoay chuyển thật nhanh, nghĩ đến chuyện này vô cùng kỳ quặc.



Tóm lại việc nàng gặp Thôi Mục thật sự không phải chuyện tốt đẹp gì. Một khi xử lý không thỏa đáng, hậu cung này truyền ra lời đồn đãi khó nghe gì đó, chỉ sợ thanh danh của nàng bị hao tổn, phải gả vào Thôi gia. Chuyện này Nguyễn Lương đệ kia không thoát khỏi liên quan, chỉ là không biết Thôi Lương đệ có tham gia vào hay không thôi.



Thẩm Ngữ Dung chọn một cách khiến thanh danh khỏi bị liên lụy nhanh nhất, đó chính là kéo cả Nguyễn Lương đệ và Thôi Mục vào luôn, tóm lại hai nhà bọn họ chạy không thoát, nếu nàng có tiếng gió không tốt nào truyền ra, ít nhất cũng phải kéo theo cả hai nhà bọn họ cùng xuống nước.



"Khỏi bẩm Thái tử, hôm nay Thôi Lương đệ triệu thảo dân vào cung, nói là người có việc muốn nói với thảo dân. Sau khi vị công công này đưa thảo dân đến nơi này thì kêu thảo dân chờ, không ngờ lại gặp phải Mẫn Hoa Quận chúa." Thôi Mục đợi một lát, thấy Tề Kính Thần cũng không tiến thêm một bước mà nổi giận mới nhẹ giọng mở miệng làm rõ.
"Gần đây tiểu Sanh bận rộn, mẫu hậu con đã trách trẫm không ít lần, nói là nhất định phải chọn ra người làm Thái tử phi của con, bằng không trong lòng nàng ấy không yên ổn, ngay cả sinh con cũng nghẹn khuất!" Tề Ngọc phất phất tay, để hắn đứng dậy, trực tiếp ngồi lên ghế trên, nói rõ ý đồ đến.



Vừa rồi Thẩm Vũ cứ lải nhải mãi với hắn, nàng thật sự là đau lòng cho Thẩm Ngữ Dung, nếu không phải vì vị trí Thái tử phi vẫn còn bỏ trống thì cũng sẽ không sinh ra mấy lời đồn đãi này.



"Nhi thần còn chưa nghĩ xong, mọi chuyện đều nghe phụ hoàng định đoạt, chỉ cần không gặp phải người như Nguyễn Chiêu huấn kia là được!" Câu trả lời của Tề Kính Thần vẫn vậy, chỉ là lần này có thêm điều kiện đi kèm.



"Vậy đích cô nương của Phong gia kia thì thế nào? Chính là cháu gái ruột của bá mẫu con!" Tề Ngọc cũng không có danh sách, thuận miệng hô ra một cái tên.



Thẩm Vũ suốt ngày nhắc mãi bên tai hắn cô nương nhà ai tốt, trong lòng hắn cũng có tính toán, Tề Kính Thần nhìn về phía hắn, trên mặt vẫn không có cảm xúc gì, không gật đầu cũng không lắc đầu.



"Nhị cô nương Lâm gia?" Tề Ngọc lại thử đổi một người khác, nhận được vẫn là im lặng như cũ.



"Phụ hoàng, người được chọn làm Thái tử phi rất quan trọng, nhi thần cảm thấy cần phải bàn bạc kỹ hơn, đợi mẫu hậu sinh xong lại quyết định cũng không muộn ạ!" Tề Kính Thần im lặng một lát mới mở miệng, rõ ràng là đang muốn kéo dài thời gian.



Tề Ngọc không nhịn được "hừ" một tiếng, đứa bé này sao lại lật lọng như vậy, mới vừa rồi còn nói toàn bộ để hắn định đoạt, hiện tại lại tỏ ý không cần hắn chọn.



"Vậy để người làm phụ hoàng này đoán xem, cho dù bây giờ tìm Thái tử phi cho con, chỉ e con cũng sẽ coi người ta thành vật trang trí, giống như hai vị Lương đệ trước đây vậy. Vậy nếu vị trí Thái tử phi này giữ lại cho Mẫn Hoa Quận chúa thì sao?" Tề Ngọc giơ tay sờ sờ cằm, nhẹ nhàng hỏi.



Tề Kính Hiên hơi sửng sốt, hắn ngẩng đầu lên, đối diện với Tề Ngọc, ngược lại gật gật đầu.