Tiến Công Sủng Phi

Chương 51 : Hoan hảo trên bàn (18+)

Ngày đăng: 20:40 18/04/20


~ Edit: Watanabe Aya ~



Beta: Huyền Vũ







Hoàng Thượng ngẩng đầu, khẽ nhướn mi nhìn nàng, trên mặt thoáng nét cười trông như ngứa đòn. Hắn nhìn cổ Thẩm Vũ một hồi, sau lại nhìn vẻ mặt nàng, cuối cùng dừng ở nơi Thẩm Vũ vừa bị cắn, ý cười càng đậm, thậm chí còn mang mấy phần thỏa mãn.



“Ái tần đừng quên chuyện trẫm nói, hai ngày nay trẫm chuế triều cũng chỉ vì vết thương ái tần cắn trẫm. Trẫm vốn là người ăn miếng trả miếng, giờ trẫm trả y nguyên cho ngươi, coi như thanh toán sòng phẳng!” Nam nhân vừa nói còn vừa liếm môi một cái, dáng vẻ vẫn chưa thỏa mãn.



Thẩm Vũ nhẹ nhàng nâng mắt nhìn, chỉ thấy Hoàng Thượng khẽ hất cằm trên cổ còn thoáng vết thương mờ mờ, nhìn kỹ còn có thể nhận ra đó là dấu răng. Nàng thầm nghiến răng, đồ lòng dạ hẹp hòi, quá tàn quá độc.



Không đợi nàng kịp phản kháng, vòng tay ôm nàng đột nhiên lơi lỏng. Thẩm Vũ hoảng hốt, bắp đùi theo bản năng kẹp chặt người kia, nhưng nam nhân chợt kéo đôi tay đang ôm cổ mình ra. Người nàng trượt xuống, đến khi lưng chạm mặt bàn, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, lòng bàn tay đã toát một tầng mồ hôi lạnh.



“Hoàng Thượng muốn thả tần thiếp ra sao không nói trước một tiếng? Hoàng Thượng ban thưởng dấu răng, tần thiếp còn chưa tạ ân đâu.” Thẫm Vũ cất lời, nửa hờn dỗi nửa châm biếm, nét mặt thoáng  chút quyến rũ, ngoan ngoãn nằm trên mặt bàn như con cừu non chờ làm thịt.



Tề Ngọc không khỏi nheo hai mắt lại, lông mày anh khí nhẹ nhàng nhướng lên, khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Ái tần đã hiểu biết quy củ như vậy, còn muốn tạ ơn, thật sự săn sóc trẫm. Trẫm đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.”



Nam nhân vừa dứt lời liền giơ tay vỗ vỗ gò má Thẩm Vũ, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.



Thẩm Vũ thoáng sửng sốt, nàng đã quá quen thuộc với vẻ mặt này của Tề Ngọc rồi. Chỉ khi vị cửu ngũ chí tôn này nghĩ ra biện pháp mới trị người, hắn mới hưng phấn thế.
Cột trong điện được khắc Đằng Long sống động, nhưng trong những phút rong ruổi trong cơ thể Thẩm Vũ, những Đằng Long này dường như đang biến hóa thành đủ hình thù kì dị.



Làm tình ở nơi trang nghiêm hóa ra lại vui thú thế này. Nếu được, hắn thực muốn làm tiểu yêu tinh này trên long sàng một lần xem sao.



Ý nghĩ ấy đã khiến thứ dưới thân càng thêm hưng phấn. Đầu óc hắn trống rỗng, ánh mắt như đóng đinh trên người Thẩm Vũ, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ duy nhất, mau làm, làm đến khi yêu tinh này phải xin tha mới thôi.



Hai tay Thẩm Vũ chống lên cạnh bàn, hai chân đè chặt, từng cú thúc mãnh liệt khiến nàng run lên. Sau đó nàng mất hết sức, hai tay buông thõng trên mặt bàn, vùi mặt vào khuỷu tay, tựa như chỉ như thế mới đủ sức giữ cho nàng không ngã xuống.



Động tác đó khiến cơ thể Thẩm Vũ hơi nghiêng về phía trước, Tề Ngọc khẽ nhíu mày khó chịu, bước lên nữa, tay ôm eo nàng cũng siết chặt hơn.



Thẩm Vũ gắng nhẫn nhịn, lần này hình như lâu hơn lần trước rất nhiều. Thỉnh thoảng nàng lại bị trượt trên mặt bàn, làn da cọ lên mặt bàn mang lại cảm giác đau nhói. Nhưng chưa kịp cảm thấy đau, khoái cảm đã nhấn chìm lí trí nàng.



Đến tận khi Thẩm Vũ không còn sức để rên nữa, người phía sau mới chịu dừng lại, cả người thoáng run lên, và rồi nguồn nhiệt ấm nóng kia bắn vào cơ thể nàng.



Tề Ngọc vẫn ôm eo nàng, nhưng không rút ra ngoài ngay, ôm nàng ngồi lên đệm mềm, thở hổn hển.



* Lảm nhảm:



“Làm tình ở nơi trang nghiêm hóa ra lại vui thú thế này. Nếu được, hắn thực muốn làm tiểu yêu tinh này trên long sàng một lần xem sao.”???? Đồ hôn quân:v Hoang dâm vô độ =]]]]]]]]]]]]]