Tiền Đồ Vô Lượng

Chương 11 :

Ngày đăng: 23:37 21/04/20


Suy tư như thế, Lăng Phượng bất tri bất giác mở miệng lầm bầm lầu bầu: “Quả nhiên là làm trẫm tức giận?”



Hắn đã nói sẽ có ban thưởng, Bùi Dật Viễn yêu tiền như vậy nhưng vẫn không tới, nguyên nhân chỉ sợ cũng không ngoài suy đoán của hắn đi!?



Một bên Thục phi nghe thấy Hoàng Thượng nói như vậy, trong lòng không khỏi mừng thầm: Thần phi kia thật đúng là không thể trông tướng mạo, quật cường như vậy, Hoàng Thượng sớm hay muộn có một ngày cũng sẽ chán ghét hắn.



Nghĩ như thế, Thục phi nũng nịu mở miệng: “Hoàng Thượng, trong lúc cát tường như thế này người không nên không vui, ta nghĩ Thần phi cũng không phải cố ý làm cho Hoàng Thượng khó xử.” Cuối cùng nàng còn cố ý cường điệu, muốn làm cho Hoàng Thượng hiểu được Thần phi có bao nhiêu đáng giận!



Hậu cung Huyền triều địa vị thấp nhất là Phu nhân, kế đến là Tài nhân, Mỹ nhân, Tiệp dư, rồi mới đến Chiêu nghi, Chiêu dung, Tu viện, Tu nghi, Tu dung, Sung viện, Uyển dung, Uyển nghi, Thuận dung, Quý nghi, cuối cùng là Phi tử, trước kia chọn hoàng hậu không nhất thiết phải từ hoàng tộc, cũng có thể chọn ra từ các phi tần.



Quý phi, Hiền phi, Đức phi, Thục phi, Thần phi, ngũ phi chẳng phân biệt cao thấp, hiện nay trong ngũ phi chỉ có Thục phi, Hiền phi, Thần phi ba vị trí đã có chủ, mà Đức phi cùng Quý phi vẫn còn trống.



Thục phi trong lòng biết rõ ràng, bởi vì biến cố bốn năm trước, Hoàng Thượng trong cơn tức giận đã đem Đức phi cùng Quý phi phế truất, sợ là bởi vì việc này, Hoàng Thượng có thể cả đời cũng sẽ dùng hai danh hiệu này để sắc phong, như vậy việc chọn hoàng hậu sẽ là chọn trong tam phi.



Hiền phi giỏi ca múa, lại là hậu duệ tướng quân, vốn là kình địch của Thục phi, hai nữ nhân này vốn đã thủy hỏa bất dung, ai có thể lường trước được năm nay lại nhảy ra thêm một Thần phi đến tranh giành tình cảm, trận tranh đoạt ngôi vị hoàng hậu này đến bao giờ mới ngả ngũ?



Lăng Phượng nghe Thục phi nói xong, lại thở dài: “Thục phi a, trẫm biết ngươi quan tâm, nhưng chuyện của trẫm cùng Dật Viễn… Ai, nữ nhân các ngươi sẽ không hiểu đâu.”



Nghe xong lời này, Thục phi âm thầm nhíu mày, Hoàng Thượng che chở nam phi kia như thế, cũng khó trách hắn không đem nàng để vào mắt!



Trong lòng phẫn hận bất bình, Thục phi ngẩng đầu hướng tiểu thái giám bên người hoàng thượng đưa mắt ra hiệu, tiểu thái giám sau khi nhận được còn giả vờ nhìn nhìn sắc trời, rồi mới hướng tổng quản Tào công công chuyên phụ trách hầu hạ bên cạnh hoàng thượng nói cái gì đó, Tào công công lúc này mới đi đến bên người hoàng thượng thấp giọng nói: “Hoàng Thượng, sắc trời không còn sớm, người xem có thể khai yến được chưa ạ?”




“Ngươi đã đến rồi a!” Trong lúc nhất thời, Lăng Phượng cũng không biết nên làm cái gì cho hảo, “Đúng rồi, ngồi a, ngồi…”



Vừa định khiến cho hắn ngồi xuống, lại phát hiện vị trí này thật sự cách ngôi vị hoàng đế quá xa, hắn cùng Bùi Dật Viễn làm sao nói chuyện!?



Ngay lúc Lăng Phượng hối hận hết sức, Bùi Dật Viễn nhìn về vị trí chưa ai ngồi kia cũng không có gì oán giận, thản nhiên nói: “Hoàng Thượng, tài sản của ta không có bạc vạn, bát mì thọ này là hạ lễ nho nhỏ thể hiện kính ý, xin Hoàng Thượng hãy nhận lấy.”



Không để ý tới phi tử cùng bọn cung nhân thấp giọng bàn tán lộ vẻ coi thường, Bùi Dật Viễn tự nhận không có cái gì phải mất mặt, trên mặt vẫn thong dong bình tĩnh.



Lăng Phượng nghe vậy, ngạc nhiên nhìn hắn, mâm thức ăn trên tay quả nhiên là một chén mì thọ nóng hầm hập, mà trên người hắn tựa hồ cũng lây dính một chút bột mì màu trắng.



Là hắn làm, tự tay hắn làm … Lăng Phượng có thể tưởng tượng Bùi Dật Viễn vì sao muộn, là vì mới vừa rồi ở ngự thiện phòng chử mì, là vì bát mì thọ này.



Mặt cũng không đặc biệt, ngay cả trang phục hiện giờ cũng là ngày thường hắn hay mặc, đúng hơn là tối tầm thường, nhưng mà…



Thấy hắn thật lâu không nói, Bùi Dật Viễn cũng không biết hắn nghĩ gì, bất quá tựa hồ không có động tác muốn nhận lấy, thế là Bùi Dật Viễn gật gật đầu nói: “Ta hiểu được, bệ hạ không cần ép mình phải nhận.” Nói đoạn, hắn bưng mì lên định ăn.



Trong hoàng cung, nào có người dám ở trước mặt bệ hạ làm càn như vậy, ngay cả Tào công công cũng không thể chịu đựng muốn lên tiếng quát lớn, vừa lúc đó, Lăng Phượng vẫn bất động bỗng dưng đoạt lấy bát mì, không cần người thử độc, liền như thế mà ăn.



“Hoàng, Hoàng Thượng!?” Tào công công thấy thế choáng váng, không, đám người ở chỗ này đều cơ hồ ngây ngẩn cả người.