Tiền Đồ Vô Lượng

Chương 57 :

Ngày đăng: 23:37 21/04/20


Hoàng Thượng điên rồi!



Sáng sớm hôm sau, Bùi Dật Viễn còn đang mơ màng ngủ thì buổi lâm triều trên điện lại vì hắn mà rối tung lên.



Lăng Phượng hạ một đạo thánh chỉ, định ra thái tử, chọn xong hoàng hậu, còn giải tán hậu cung, chỉ một trong các việc đó thôi đã đủ dọa người, hiện tại còn công bố toàn bộ, quần thần oán giận trào dâng cũng là tất nhiên.



Trong triều, không ít nữ nhi của các triều thần cùng chi nữ thân thích trong hoàng tộc đều là phi tần hậu cung, bọn họ đều đeo hy vọng nữ nhi hóa phượng hoàng, chờ mong một ngày kia mình trở thành quốc trượng hoặc là quốc cữu, hiện giờ lại bị một thương nhân bé cỏn con leo lên đầu mà ngồi, ai có thể cam tâm!? (quốc trượng: cha vợ vua, quốc cửu: anh vợ vua)



“Hoàng Thượng, việc thái tử tạm thời không bàn đến, nhưng chuyện lập hậu giải tán hậu cung thật sự là không thể được a!”



“Hoàng Thượng, người kia chỉ là một thương nhân, danh không chánh, ngôn không thuận, căn bản không có tư cách làm ‘ mẫu nghi thiên hạ ’, mong Hoàng Thượng nghĩ lại!”



“Hoàng Thượng, từ trước đến nay đế vương người nào mà không có tam cung Lục Viện, giải tán hậu cung… là vi phạm tổ chế, trăm triệu không được!”



Lăng Phượng rất có kiên nhẫn ngồi trên long ỷ, lưng dựa vào, tay nắm chặt, chân nhịp nhịp, nghe đám ái khanh của mình ngươi một lời ta nhất ngữ tranh chấp không ngớt, xem vẻ mặt một đám bọn hắn giống như lửa cháy đến mông, Lăng Phượng lần đầu tiên phát giác vào triều sớm là chuyện thú vị.



“Các vị ái khanh… Nói xong chưa?” Dành ra nửa canh giờ cho bọn đại thần phát tiết, cho đến khi âm thanh của họ vì …đuối mà nhỏ dần, Lăng Phượng mới chậm rãi mở miệng.



“Hoàng Thượng…” Các lão thần thấy Hoàng Thượng đã làm chuyện hồ đồ ngu xuẩn mà vẫn giữ thần thái thản nhiên tự đắc, liền linh cảm có chuyện không ổn.



Quả nhiên, Lăng Phượng từ long ỷ đứng lên, chậm rãi bước xuống hạ điện, các đại thần lập tức loan hạ thắt lưng lui qua hai bên, nhường ra một con đường.



“Các vị ái khanh đều cảm thấy hoàng hậu không thể lập, hậu cung không thể triệt?” Lăng Phượng ngả ngớn hỏi.




“…!”



“Tuy rằng đều là chuyện nhỏ, tỷ như tư thu hối lộ, lén mang bảo vật ra khỏi cung, còn có…” Liếc mắt đánh giá Triệu thừa tướng một cái, Lăng Phượng chậm rãi nói tiếp, “Ác ý hãm hại những người khác!”



“Hoàng, Hoàng Thượng! Các vị nương nương đều là người kề chăn cận gối của hoàng thượng, Hoàng Thượng… Không thể chỉ vì như thế liền…” Một vị đại thần sợ hãi bước ra khỏi hàng nói.



Lăng Phượng nắm chặt tờ giấy, trong mắt hắn tràn đầy sự tức giận, “Ái khanh, so với các ngươi trẫm càng muốn tin tưởng các nàng vô tội, nhưng sự thật luôn làm trẫm thất vọng.”



“Các ngươi biết được cảm thụ của trẫm sao? Các ngươi có thể hiểu được thân là vua của một nước phát hiện mình bị nữ nhân hậu cung đùa giỡn xoay quanh thì sẽ có bao nhiêu phẫn nộ sao!?” Vừa nói, hắn thẹn quá thành giận một chưởng đánh tại án thượng.



Sau đó không còn ai dám nói lấy nửa câu.



Lăng Phượng hơi hơi khôi phục cảm xúc, thu liễm tức giận, ngồi trở lại trên ghế nói: “Mặc kệ các ngươi muốn cũng được, không muốn cũng được, ý chỉ của trẫm đã định rồi, nếu còn có người không phục… thì không nên trách trẫm vô tình, đến lúc đó các vị phi tử xảy ra chuyện gì, đừng tới tìm trẫm, nếu tới cũng chỉ làm mất mặt các ngươi! Bãi triều!”



Lăng Phượng để lại một đám đại thần cứng đờ, một mình đi trước.



Nhìn Hoàng Thượng đi rồi, các vị đại thần lòng nóng như lửa đốt, thế là tụ tập cùng một chỗ nghị luận. Mọi người không hiểu Hoàng Thượng bị nam phi kia mê hoặc kiểu gì, cư nhiên khư khư cố chấp, trong lúc bàn bạc cũng không khống chế tâm tình tức giận của mình, Triệu thừa tướng nghe xong cũng cảm thấy khác thường, chẳng qua hắn không nói ra mà thôi.



Sau đó, không biết là vị đại nhân nào đề nghị Triệu thừa tướng đại diện quần thần đi khuyên giải Hoàng Thượng một phen, một mặt là do nữ nhi của Thừa tướng được sủng ái nhất, mặt khác lão Thừa tướng cũng rất được hoàng thượng kính trọng, không ai có thể thích hợp hơn.



Triệu thừa tướng bất đắc dĩ tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng hắn hiểu rõ hiện tại chưa đến lúc, hắn cần chờ Hoàng Thượng bình tĩnh một chút mới đi…