Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 26 : Hàn đế

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Một tuần nữa là đến tiệc mừng thọ của Thái Hậu, đây cũng là một dịp mà các phi tần công khai tranh sủng. Năm nay Hàn đế muốn tổ chức thật lớn, vừa hay năm nay Phiêu Thái Hậu tròn ngũ tuần.



Tổ chức yến tiệc được giao cho Hiền phi và Hoa phi. Cũng không biết trong đại lễ mừng thọ này Thái hậu có tấn thăng cho chúng phi tần nữa hay không, ai cũng đều mong đợi việc này.



Mà Chung Túy cung của Vũ Ngưng lại là một mảnh náo nức. Vũ Ngưng đối với vị Thái hậu này chỉ có yêu kính, bà đối với nàng là yêu thương như con, chăm sóc nàng hết lòng..



Nàng vẫn còn nhớ rõ bà thích nhất là phấn hoa mẫu đơn, đặc biệt phấn hoa phải có đặc thù riêng là không mùi khi ngửi nhưng khi thoa lên mặt sẽ có mùi thơm nhẹ nhàng từ hoa mẫu đơn.



Thái hậu yêu thích đặc biệt đối với loại phấn hoa này thì ai cũng biết nhưng để làm tặng cho bà thì ngoài Ninh Hoàng hậu đã mất kia ra, đến hiện tại vẫn chưa ai làm cho bà hài lòng.



Mà Vũ Ngưng nàng vẫn là nhớ cách làm, lại nhớ nhiều lắm nụ cười của Thái hậu. Kể từ khi trọng sinh trở lại, nàng vẫn chưa nhìn thấy bà lần nào.



Thái hậu sau cái chết đầy đau lòng của Ninh Hoàng hậu thì luôn luôn đóng cửa Khang Thọ cung. Bà chỉ tiếp Hoàng đế mỗi tháng đến thăm vào 15, còn đâu bà luôn bế quan niệm Phật. Tình cảm mà vị Thái hậu nương nương dành cho Ninh Hoàng hậu quá cố là đều mơ ước của tất cả chúng phi tần hậu cung.



Chính điện Chung Túy cung.



- Nương nương, người sáng giờ chưa ăn gì, mau nghỉ tay ăn chút gì đi.



Vũ Ngưng đang cẩn thận xem xét từng cánh hoa, mồ hôi trên trán đã lấm tấm rơi xuống:



- Ta không đói, các em ăn trước đi, không cần lo cho ta.



Ngọc Đào còn định khuyên nhủ thêm nhưng lại bị Ngọc Châu kéo ra ngoài.



- Ngọc Đào, ngươi cứ để nương nương làm đi, đừng quấy rầy nàng nữa.



Ngọc Đào xụ mặt:



- Ta biết nhưng mà ta lo cho nương nương, nàng...



Ngọc Châu cười cười:



- Nương nương người là như vậy, khi đã làm gì thì rất tập trung.



Ngọc Đào nhìn vào mắt Ngọc Châu, là một thân sùng bái cùng kính trọng.



Ngọc Châu lại nhìn nhìn Ngọc Đào, nàng hỏi nhỏ:



- Những điều ta dặn ngươi đã nhớ kỹ chưa?



Ngọc Đào hai mắt sáng rỡ, nàng gật gật:
Quả thật làm đế vương không phải dễ!



Chung Túy cung.



Ngọc Châu vui mừng nhỏ giọng báo cho Vũ Ngưng:



- Nương nương lão gia vừa được thăng thành Lang Trung Lại Bộ, người xem có phải tin vui không?



Vũ Ngưng đang ém khuôn bột, nàng buông tay, cười hỏi:



- Thật sao?



Ngọc Châu gật gật đầu:



- Chính xác thưa nương nương, chính miệng Tiểu Bảo tử đồ đệ của Đại tổng quản Chu Đại Bảo đến thông báo cho nô tỳ mà.



Vũ Ngưng thật sự vui mừng, nàng chung quy không phải nữ nhi Ninh Đức Chinh nhưng khối thân thể này vẫn là nữ nhi Ninh gia. Mà theo như kí ức của Ninh Vũ Ngưng thì phụ thân nàng rất yêu thương nàng cho nên việc phụ thân nàng được thăng chức nàng vui vẻ là đều chính đáng.



Lại nói, Hoàng đế đột nhiên thăng chức cho phụ thân nàng, liệu có ẩn tình gì ở sau không?



Gần một tuần nay nàng không ra ngoài, cũng không biết được bên ngoài kia có bao nhiêu chuyện bát quái, chắc hẳn nàng còn chưa biết có việc kia xảy ra.



Ngọc Châu nhìn gương mặt vui đến thất thần đó của Vũ Ngưng mà rưng rưng nước mắt:



- Nương nương, người vui lắm phải không? Nô tỳ biết mà....



Vũ Ngưng thật sự dở khóc dở cười với Ngọc Châu, nàng thật sự rất là đáng yêu nha!



Tiệc mừng thọ Thái hậu diễn ra rất lớn, bá quan có phẩm cấp đều được mời dự. Các phi tần cùng mệnh phụ phu nhân đã đến từ rất lâu, chỉ riêng Hiền Phi cùng Hoa Phi là được vào bái phỏng, các phi tần cấp thấp vẫn là không được vào.



Mà Vũ Ngưng đã đến từ sớm, quà mừng của nàng cũng đã giao cho Đại cô cô của Khang Thọ Cung ghi chép.



Hôm nay nàng một thân váy trong xanh nhạt bên ngoài là cung trang Tần vị màu vàng đen, tóc vấn phi tiên kế, cài trâm ngọc, mũ Tần vị, tay đeo vòng cẩm thạch, hộ giáp ánh kim, trang điểm có chút đậm, đặc biệt giữa trán là chấm hoa đào đỏ rực.



Toàn thân phát ra một loại quý khí tự nhiên ngay cả Hiền Phi nương nương cũng không so được với nàng.



Các vị mệnh phụ phu nhân, vương phi, đều ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng. Quả thật Bảo Tần xinh đẹp sắc sảo, khí thái thanh tao, kiều diễm, không hổ là sủng phi của Hoàng đế. Nhìn kiểu nào cũng là đẹp mắt không gì sánh bằng.



Phía bên tấm màn che phụ thân nàng Ninh Đức Chinh xén chút kìm không được nước mắt khi nhìn thấy nữ nhi ông ngày đêm mong nhớ. Mà phía dưới xa xa một đôi mắt ganh ghét luôn nhìn nàng, lại mang theo một chút phấn khích điên cuồng.